
iên và gia đình học sinh, còn bây giờ thân phận…..Khuôn mặt nhỏ
nhắn của Hàn Dẫn Tố bắt đầu không ngừng được nóng lên.
Đứng
bên cạnh Phương Nam là một người đàn ông rất ôn tồn nho nhã, tuổi có vẻ lớn hơn
Phương Nam không nhiều, trên người anh mang vẻ khí chất học giả. Mà Phương Nam
thì xinh đẹp ưu nhã không phải cái kiểu con nhà khuê tú kiêu ngạo mắt cao hơn
đầu mà trên người cô mang một vẻ lắng đọng mê người. Cả người cô toát lên vẻ tự
tin khiến cho mọi cử chỉ của cô đều mang vẻ rất gợi cảm.
Ánh
mắt Phương Nam rơi vào cánh tay mãi không chịu buông của anh trai khiến cô
không khỏi mỉm cười. Nhìn anh trai cô như vậy quả có chút không quen. Hàn Dẫn
Tố cởi áo khoác, anh trai cô thuận tay cầm lấy, động tác hai người tự nhiên
thành thạo ăn ý như một đôi vợ chồng lâu năm.
Hòa
hợp, giữa hai người này có một loại hòa hợp không thể nói nên lời. Phương Nam
có chút không ngờ tới, cô khẽ nhíu mày, anh trai cô lần này quả thật rất thật
lòng rồi.
Ánh
mắt Phương Nam lại rơi trên người Hàn Dẫn Tố không nhịn được mà cẩn thận dò xét
cô. Trong ấn tượng của cô, cô giáo Hàn là một cô gái Giang Nam điển hình, một
loại xinh đẹp dịu dàng và vô cùng khéo léo. Cô ấy và người cứng nhắc như anh
trai mình có vẻ như là không liên quan gì với nhau nhưng khi đứng sóng vai cùng
nhau lại hài hòa đến kỳ lạ. Ít nhất so với Chu Á Thanh, Phương Nam thích Hàn
Dẫn Tố hơn.
Phương
Chấn Đông nắm tay Hàn Dẫn Tố giới thiệu:
"Đây
là Phương Nam, Thừa Tuyên, Tiểu Nam. Còn đây là chị dâu của hai người Hàn Dẫn
Tố!”
Phương
Chấn Đông giới thiệu làm Hàn Dẫn Tố có chút luống cuống, không khỏi đỏ mặt
trừng mắt liếc anh một cái. Phương Nam đem ngạc nhiên ngoài ý muốn đè lại trong
lòng và cười khe khẽ:
"Chị
dâu, hôm nay mới chính thức gặp mặt, em là Phương Nam. Chị cứ gọi em là Tiểu
Nam là được.”
Hàn
Hàn Dẫn Tố không tự chủ thở phào một cái. Phương Nam có vẻ như là người dễ thân
thiết, phải nói bữa cơm này coi như là khách và chủ đều vui vẻ. Phương Nam tính
lanh lẹ hay nói so với chồng cô Vệ Thừa Tuyên có chút trầm lặng nhưng Hàn Dẫn
Tố để ý thấy mỗi khi Phương Nam nói chuyện, ánh mắt cha của Tiểu Phong rất tự
nhiên nhìn vào vợ của mình, cái loại ánh mắt nồng ấm mang theo tia cưng chiều
và dung túng. Đây là đôi vợ chồng vô cùng hạnh phúc và mỹ mãn, cuộc đời có
người đàn ông như vậy làm bạn thì người phụ nữ nào còn dám mơ ước nào hơn.
Hàn
Dẫn Tố không khỏi quay sang nhìn Phương Chấn Đông ngồi bên cạnh vừa gặp ánh mắt
của anh. Khuôn mặt anh mặc dù lạnh lùng nhưng ánh mắt của anh lại hoàn toàn
ngược lại. Nơi sâu thẳm trong đáy mắt anh sáng lên một thứ tình cảm không tên
khiến mặt cô không tự chủ mà nóng lên.
Hàn
Dẫn Tố đưa tay xoa xoa khuôn mặt của mình, đứng lên xin lỗi mọi người rồi đi
thẳng đến wc ở cuối dãy hành lang.
Cô
vừa khuất bóng thì Phương Nam lập tức hiện nguyên hình:
"Phương
Chấn Đông, anh có ý gì đây? Chuyện kết hôn là trò đùa sao? Cha mẹ mình còn chưa
biết mà anh đã quyết định rồi, điều này có thể nói được sao? Anh định đối phó
với người nhà mình thế nào đây?”
Vệ
Thừa Tuyên kéo kéo tay vợ nhắc nhở:
"Tiểu
Nam, nhỏ giọng một chút nào. Cô giáo Hàn quay lại mà nghe được còn tưởng em là
bà cô độc ác đấy!”
Phương
Nam bị chồng hiếm khi dí dỏm nói đùa sắc mặt giãn ra, nghĩ một chút rồi nói
thẳng:
"Nói
đi, có chuyện gì mà khiến anh phải đi đường vòng thế này? Đây không phải tác
phong của anh trai Phương Chấn Đông của em.”
Phương
Nam rất hiểu rõ anh trai của mình, Phương Chấn Đông là một người đàn ông
khinh thường việc giở thủ đoạn. Hành động lần này chắc chắn bên trong phải có
chuyện gì đó. Phải nói rằng Phương Gia với địa vị hiện tại cũng không cần đến
hôn nhân môn đăng hộ đối để dệt hoa trên gấm, hơn nữa hai vị thân sinh Phương
Gia lại là người coi như là tư tưởng đổi mới cũng không có thiên hướng bè phái.
Cô giáo Hàn dịu dàng lại xinh đẹp lại vừa lúc anh trai mình nhìn trúng, cô cảm
thấy cha mình sẽ không phản đối. Trừ khi có nguyên nhân khác, cho nên cô muốn
hỏi rõ, dù sao cũng cần nói trước để biết hậu quả mà lường.
Phương
Chấn Đông trầm mặc chốc lát rồi mở miệng:
"Tố
Tố vừa li hôn trước đây không lâu."
"Cái
gì?"
Nhưng
lời Phương Chấn Đông vừa nói như ném ra một trái bom làm Phương Nam nổ tung.
Khi cô phục hồi lại tinh thần mới ý thức được tình nghiêm trọng của vấn đề, cha
mẹ không quan tâm đến gia thế địa vị nhưng là người đã một lần kết hôn cô không
nghĩ cha mẹ sẽ tiếp nhận.
Phương
Nam có chút nghi ngờ nhìn anh trai:
"Phương
Chấn Đông, anh không phải là người thứ ba nhúng tay vào khiến người ta ngoại
tình đấy chứ?”
Ánh
mắt Phương Chấn Đông sắc bén quét tới khiến Phương Nam vội vàng xua tay:
"Được,
được rồi, là do em thuận miệng nói chút thôi!”
Sắc
mặt Phương Nam có mấy phần nghiêm
trọng:
"Cô
giáo Hàn biết về nhà chúng ta chứ?”
Phương
Chấn Đông không gật đầu mà cũng không lắc đầu, sau đó nói một câu:
"Người
cưới vợ là anh!”
Phương
Nam không khỏi âm thầm thở dài, anh trai từ trước đến giờ chuyên quyền độc đoán
quán, nhưng chuyện này cô không cho