
n cái miệng nhỏ nhắn của nàng chu lên ta
liền rất muốn cười.”
Cận Liễu Liễu không thuận theo: “Ta biết mà, quả nhiên chàng chẳng phải là người hảo tâm gì!”
Cổ Vưu Chấn thân thủ nhẹ nhàng cầm lấy nắm tay nhỏ của nàng vừa vung lên,
đưa tới bên miệng hôn một cái, nói: “Đúng vậy, vi phu đã sớm không phải
là người hảo tâm gì. Nếu không làm sao chúng ta có thể sinh được một oa
nhi chứ?”
Cận Liễu Liễu liếc mắt, xoay người nhìn thoáng qua Cận
Văn Hiên đang ngủ đầu đầy mồ hôi, nhẹ nhàng lấy tay xoa xoa mồ hôi trên
trán cho hắn, nói: “Ta thường xuyên suy nghĩ nếu không có Văn Hiên, cuộc sống của ta nhất định sẽ không vui vẻ như vậy. Nhìn hắn thật giống như
là nhìn thấy chàng.”
Lòng Cổ Vưu Chấn nóng lên: “Liễu Liễu.”
“Mấy năm nay chàng không có tin tức cũng chưa từng đi tìm ta. Ta vẫn nghĩ nhất định là chàng đã quên ta rồi. Nhất định là…”
“Liễu Liễu, ta…”
“Kỳ thật nếu quên cũng không phải là kỳ quái, chàng là quan lớn nghĩ muốn
loại nữ nhân nào mà chẳng được? Nếu thật đã quên ta, quả thực là rất
bình thường. Huống chi lúc trước là ta giấu chàng rời khỏi kinh thành,
ta nào có lý do oán hận? Con người của ta cũng rất kỳ cục, lúc ấy thời
điểm chàng cầu muốn gặp ta, ta mặc kệ không muốn gặp chàng, nhưng vào
thời điểm chàng hoàn toàn không có tin tức ta lại bắt đầu khổ sở, vì sao chàng lại quên ta nhanh như vậy. Ta không hiểu được bản thân mình, sao
ta lại tự mâu thuẫn như vậy chứ? Bất quá thời gian trôi qua, ta cũng
hiểu ra, ta nghĩ tất cả đã là chuyện quá khứ đều đã trôi qua. Nhưng mới
vừa bình tĩnh lại được vài ngày đột nhiên chàng lại đến. Chàng có biết
lúc đó ta hận chàng thế nào không? Ta cảm thấy sao chàng lại cứ cố tình
muốn theo ta như vậy chứ? Khi ta nhớ chàng, chàng không đến, khi ta
quyết định quên chàng, chàng lại xuất hiện. Thật đáng giận a, thật đáng
giận!”
Cận Liễu Liễu nói xong, còn phối hợp nghiến răng nghiến lợi một chút.
Lòng Cổ Vưu Chấn đau như cắt, lập tức nói: “Đúng, đúng, là vi phu không tốt, là lỗi của vi phu.”
“Bây giờ nghĩ lại, kỳ thật mấy năm nay chàng cũng không được tốt đâu. Nghe
nói chàng một lòng dồn sức vào triều chính, thường thường liên tục vài
ngày cũng không trở về nhà. Để làm đến chức quan to như bây giờ nhất
định còn vất vả hơn ta. Hiện tại phụ thân đã thay ta đáp ứng hôn sự cũng là tốt, đỡ bắt ta phải ở thế khó xử, nếu tự bản thân ta thì sẽ không
thể quyết định được.”
“Liễu Liễu, là vi phu nghĩ sai rồi. Khi đó, ta chỉ sợ nếu đi gặp nàng sẽ khiến nàng tức giận, ta sợ nàng… Động thai khí. Nhưng sau này khi ta nghe nhạc phụ đại nhân nói ta mới ý thức được căn bản là do ta nghĩ sai rồi. Đúng ra ta nên ở cạnh nàng phải cùng
nàng vượt qua thời gian đó mới đúng. Hiện tại phụ thân nàng đã đồng ý gả nàng cho ta, ta thề nhất định sẽ đối xử thật tốt với nàng, đời này chỉ
có một mình nàng.”
Cận Liễu Liễu nở nụ cười một tiếng: “Chàng
đừng nói nữa, cái gì cũng đừng nói. Thề cái gì chứ ta không muốn nghe.
Đến khi chuyện xảy ra thề cái gì cũng vô dụng.”
“Liễu Liễu, nàng tin ta…”
Cận Liễu Liễu cắt đứt lời nói của hắn: “Không phải ta không tin chàng, ta
chỉ là cảm thấy chàng không cần nói gì hết, ta đều hiểu cả. Có một số
chuyện giữ ở trong lòng là tốt rồi ta sợ nói ra sẽ không linh .”
“Ý nàng là lời hứa nguyện sao? Nói ra sẽ không linh ?”
“Dù sao đúng là ta cảm thấy thế, chàng đối xử với ta tốt hay không tốt cũng không phải dựa vào lời nói miệng.” Cận Liễu Liễu bỗng thở dài một
tiếng: “Ta bây giờ mới lập gia đình cũng tính là quá muộn, ta đã mười
chín.”
“Không phải còn chưa tới sinh nhật sao? Ta nhớ rõ cuối tháng này mới đến.”
“Chàng vẫn nhớ rõ sao.”
“Đương nhiên, chuyện gì của nàng ta đều nhớ hết. Ta còn nhớ rõ lần đầu tiên nàng có quỳ thủy là ở…”
Mặt Cận Liễu Liễu đỏ lên: “Không được nói.”
“Được, không nói cũng được, nàng hôn ta một cái.”
“Đừng náo loạn, con còn ở bên cạnh.”
“Vậy trước ghi nợ đã buổi tối ngày mai nàng phải trả ta.”
Hai người nói nói cười cười bất tri bất giác Cận Liễu Liễu liền quên chuyện náo loạn vừa rồi mí mắt chậm rãi nặng dần phút chốc đã ngủ.
Cổ
Vưu Chấn không ngủ, hai mắt vẫn như cũ mở to nhìn nàng và Cận Văn Hiên,
đến trước hừng đông mới ra khỏi phòng thay triều phục rồi kéo Cổ Bân vẫn đang say rượu chạy vào cung.
Vì không muốn khiến người nhà Cận
gia cảm thấy sợ hãi, thị vệ Cổ Vưu Chấn tăng thêm đều là ám vệ, tăng
cường phòng thủ mấy ngày cũng không xảy ra chuyện gì.
Mặc kệ tạm
thời có việc xảy ra hay không Cổ Vưu Chấn đã bắt đầu thương lượng với
Cận lão cha ngày thành thân. Trong suy nghĩ của hắn tất nhiên là càng
nhanh càng tốt. Nhà mình tuy rằng lớn nhưng có nhiều thủ vệ canh giữ an
toàn cũng cao hơn.
Nơi này của Hứa Tam Nương hơi hẻo lánh, lại không biết rõ chi tiết người ở chung quanh càng khiến cho hắn không yên tâm.
Cận lão cha không biết điều này, còn tưởng rằng Cổ Vưu Chấn khẩn cấp muốn
đón Cận Liễu Liễu vào cửa, suy nghĩ một lát cũng thuận theo tâm ý hắn,
thấy ngày mùng sáu tháng sau chính là ngày lành, vì thế quyết định chọn
ngày đó.
Lê Tuyền rốt cục cũng đã biết việc đính hôn của Cận Liễu L