
g là nghĩ đến bọn ngươi đang nói lời kịch a?'>
“Ha ha……
Trước ăn hết chúc đã, ta liền lấy lễ vật ra.” Cẩn Hiên nghĩ thấy Ngạo
Quân có biểu tình cảm thấy hứng thú với lễ vật như vậy, vui vẻ nở nụ
cười, không quên thôi thúc nàng ăn chúc.
Ngạo Quân
trên đầu lập tức xuất hiện ba đường hắc tuyến, bọn họ quả nhiên không
phải là đường nhân, quả thực chính là đàn gảy tai trâu! Bất quá điều hắn vừa nói , làm nàng có điểm tò mò với lễ vật này, nửa tháng qua, hắn mặc dù đối với nàng quan tâm đầy đủ, ôn nhu săn sóc, nhưng chưa từng tặng
lễ vật cho nàng, thật ra hắn muốn tặng cái gì cho nàng? Hơn nữa tại sao
lại vô duyên vô cớ tặng lễ vật?
Trong lòng
tò mò, nghi hoặc, hơn nữa bát chúc nóng hầm hập kia lại mê người như
vậy, Ngạo Quân đưa tay từ trong chăn ra, lấy bát chúc từ trong tay Cẩn
Hiên, ân, ăn ngon thật, đầu bếp trong vương phủ tay nghề quả nhiên không tồi.
Cẩn Hiên vẻ mặt hạnh phúc nhìn Ngạo Quân ăn ngon lành, trong lòng hạnh phúc tràn
đầy , thật muốn cứ như vậy sủng y, cả đời cứ như vậy trôi qua.
Ngạo Quân
ăn xong đưa bát trống trơn trả lại cho Cẩn Hiên, nháy mắt, Cẩn Hiên
trong tay không biết từ khi nào xuất hiện một sáo ngọc trong suốt trong
sáng, tỏa ra ánh sáng nhu hòa, cũng khiến người ta có cảm giác mạnh mẽ,
Ngạo Quân vừa thấy liền thích vô cùng.
“Đây là lễ
vật ta tặng ngươi, có thích không?” Ánh sáng trong đôi mắt Ngạo Quân
hoàn toàn rơi vào trong tầm nhìn chăm chú của Cẩn Hiên, Cẩn Hiên vui
sướng hỏi, thuận tay đem tay Ngạo Quân kéo lên, đem sáo ngọc để vào
trong tay y, chờ mong biểu tình giật mình của y.
Lần này
Ngạo Quân quả nhiên không làm hắn thất vọng, khi đụng tới sáo ngọc kia,
Ngạo Quân liền vẻ mặt ngạc nhiên đem sáo ngọc cầm trong tay phiên đến
phiên lui nghiên cứu , hảo thần kỳ a! Vì cái gì nàng vừa đụng đến cây
sáo ngọc này liền cảm thấy thực ấm áp, toàn thân một chút hàn khí cũng
không có, tựa như đang đặt mình trong cho ấm lò , thật thoải mái a!
“Đây là có chuyện gì?” Nghiên cứu tới nghiên cứu lui cũng nghiên cứu không ra cái gì, Ngạo Quân đành phải ra tiếng dò hỏi.
Thấy đôi
mắt to đen láy của Ngạo Quân lúc này lóe ra ánh sáng tò mò nhìn hắn, Cẩn Hiên theo bản năng nuốt một chút nước miếng, mới nhu thanh mỉm cười
nói:“ Cây sáo ngọc này là ngày đó khi ta hồi kinh, hoàng huynh ban cho
ta, là từ thần ngọc thời thượng cổ chế thành , nó ngoại trừ âm điệu trơn tru, chính yếu là nó có một công hiệu đặc thù, chính là nó hội theo bốn mùa biến hóa mà không ngừng biến ảo độ ấm, nói cách khác khi mùa đông , chỉ cần người mang nó, một chút cũng không cảm thấy lạnh, so với ấm lô
cũng dùng được…… Ta biết ngươi sợ lạnh nhất, cho nên tặng cho ngươi là
thích hợp nhất .” Kỳ thật hắn đã sớm muốn đưa cho y , bất quá vẫn chưa
tìm ra thời cơ thích hợp.
“Thật sự,
so với ấm điều hòa còn hoàn hảo hơn, Cẩn Hiên, cám ơn ngươi.” Ngạo Quân
yêu thích không buông tay vừa cầm sáo ngọc tả nhìn hữu xem, vừa vui vẻ
nói với Cẩn Hiên. Trước đây nàng đối với kỳ trân dị bảo gì cũng không
cảm thấy hứng thú, bất quá đối với sáo ngọc thần kỳ có thể so với ấm
điều hòa này, nàng lại yêu thích vô cùng, thứ này đối với người sợ lạnh
nhất như nàng so với bảo vật gì cũng trân quý hơn.
“Ha ha…… Ngươi thích là tốt rồi.” Cẩn Hiên thấy Ngạo Quân làm ra động tác trẻ con, ha ha ngây ngô cười nói.
Ngoài cửa
Chu bá đợi thật lâu, thấy Vương gia vẫn chưa đi ra, mà trong phòng lại
giống như rất hoà thuận vui vẻ, trong lòng một trận kích động: Mạc Quân
công tử rốt cục bị si tâm của Vương gia làm cảm động , cuối cùng Vương
gia cũng đã vân khai kiến nguyệt minh [*'>, thật tốt quá. Nửa tháng qua,
vương phủ từ trên xuống dưới đều biết Vương gia yêu thượng một người nam nhân, từ không thể tin, khó có thể chấp nhận, đến chấp nhận, cho tới
bây giờ tất cả mọi người đều cổ vũ cho Vương gia, si tâm của Vương gia
làm cho toàn quý phủ từ trên xuống dưới đều cảm động vô cùng, tuy rằng
đối phương là nam tử, nhưng bọn hắn vẫn hy vọng Vương gia sớm ngày ôm
‘Mỹ nhân’ về, nhất là hắn, mỗi ngày đều tận mắt chứng kiến Vương gia đối với Mạc Quân công tử là nhu tình như nước như thế nào, hơn nữa mỗi ngày sáng sớm liền thức dậy, vì y chuẩn bị món ăn y thích nhất, sau đó kêu y rời giường, chính là Mạc Quân công tử không những không cảm kích, còn
luôn đem Vương gia cấp đuổi ra, mỗi lần nhìn bóng dáng Vương gia thất
vọng rời đi, hắn thật sự cảm thấy Vương gia rất đáng thương , tâm Mạc
Quân công tử quả thật rất cứng rắn , nhưng Vương gia cũng không buông
tay, ngày hôm sau vẫn như cũ làm như vậy. Ai, hiện tại tốt rồi, cuối
cùng Mạc Quân công tử cũng bị Vương gia làm cảm động [ Liên tưởng cực kỳ phong phú '>.
Bởi vì trời lạnh, Ngạo Quân đi vào kinh thành cũng đã nửa tháng , nhưng chưa từng
bước chân ra ngoài Cẩn vương phủ nửa bước, khi nói muốn cùng Cẩn Hiên
vào cung, Cẩn Hiên lại luôn nói với nàng Hoàng Thượng không triệu kiến,
không thể tùy ý tiến cung, nàng thật sự thực hoài nghi, độ tin cậy trong lời nói của Cẩn Hiên, nàng cũng không tin Cẩn vương gia dưới một người, trên vạn người ngay cả đưa một người vào cung c