
ên ngữ mang hai ý nghĩa
nói, đôi mắt thâm tình nhìn Ngạo Quân không chút nào che dấu. Hắn biết
Quân vì sao lại đột nhiên đối xử lạnh lùng với hắn như thế, vô tình như
vậy, nhưng hắn không hối hận.
Đối với
những lời của Cẩn Hiên, nàng chỉ nghĩ rằng ý tứ bên ngoài của hắn mà
thôi [ Thật sự là người trì độn'> , nhưng tầm mắt nóng rực của hắn nhìn
chăm chú nàng làm Ngạo Quân mất tự nhiên, lãnh ngao nói: “Vì cái gì phải làm như vậy?”
Nàng không
rõ, vì cái gì? Hắn vì cái gì muốn ngăn cản nàng tiến cung, vì cái gì cho nàng ăn dược khiến nàng mê man? Nàng tín nhiệm hắn như vậy, mà hắn lại
hồi báo tín nhiệm của nàng như vậy sao? Trong lòng đau quá a!
“Vì tốt cho ngươi.” Cẩn Hiên ôn nhu nói, đưa tay cầm lấy tay đang cầm kiếm của Ngạo Quân, trong lòng nói với Ngạo Quân: Chỉ cần có thể bảo hộ ngươi, cho dù phải chết ở trong tay ngươi, ta cũng cam tâm tình nguyện.
Ngạo Quân
bị những lời khó hiểu này của Cẩn Hiên làm nổi giận, rút tay bị cầm lại, đem kiếm thu hồi, xoay người, cười lạnh nói:“Hừ, tốt cho ta? Làm cho ta mê man, làm ta không thể cung, không gặp được hoàng đế, hoàng hậu là vì tốt cho ta? Chẳng lẽ trong cung có mãnh thú thiên tai? Âu Dương Cẩn
Hiên, ngươi có biết khi ta tỉnh lại, phát hiện đêm đã khuya, hối hận khi ngươi đã sớm tiến cung ra sao không? Ngươi có biết khi ta biết nguyên
nhân ta sở dĩ hội mê man là vì ngươi cấp ăn dược phẫn nộ thương tâm ra
sao không? Uổng ta tin tưởng ngươi như vậy, ngươi lại đối xử với ta như
thế, hừ…… Thế nhưng hiện tại còn nói là vì tốt cho ta, ngươi thực cho ta là hài đồng ba tuổi sao?”
Ngạo Quân
lúc này trong lòng thật sự cảm thấy rất đau, đó là loại đau bị người tín nhiệm phản bội, còn có một loại đau mà nàng không thể nói rõ, tự nhiên
cũng có phẫn nộ, đêm nay nàng đã sớm nghĩ phải như thế nào cho Tuyết một kinh hỉ, nàng đã sớm ảo tưởng gặp mặt hai người, tưởng tượng ra vô số
tình cảnh, không thể tin được lại bị hắn phá hủy hết, nhưng nàng vẫn
không rõ, hắn vì cái gì phải làm như vậy, hắn không phải rất muốn biết
quan hệ của nàng và Tuyết sao?
Cẩn Hiên
kích động vọt tới trước mặt Ngạo Quân, vô cùng thâm tình nói:“Biết,
biết, ta tất cả đều biết, ta biết sau khi ngươi tỉnh lại, nhất định hội
trách ta, nhưng thỉnh tin tưởng ta, ta làm như vậy thật là vì tốt cho
ngươi, ta không thể để ngươi có chuyện, bởi vì ta yêu ngươi, ta yêu
ngươi, ngươi biết không, ta yêu ngươi, yêu đến tâm đều đau , Lăng Ngạo
Quân, ngươi có nghe hay không, ta yêu ngươi, Âu Dương Cẩn Hiên ta yêu
Lăng Ngạo Quân ngươi…… ” Cẩn Hiên động tình đem Ngạo Quân kinh ngạc gắt
gao ủng trong ngực, không ngừng mà hô to ‘Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi’,
nhất thời trong trời đất tĩnh lặng dường như chỉ còn lại hai người đang
ôm nhau và trong lúc đó quanh quẩn hai người cũng chỉ có một câu này.
Ngạo Quân
vẫn luôn lạnh lùng nghiêm mặt bị những lời của Cẩn Hiên làm cả kinh
thiếu chút nữa té xỉu, ngay cả khi bị Cẩn Hiên gắt gao ôm, cũng giống
như không chút nào tự biết, trong đầu chỉ có Cẩn Hiên thâm tình hô to
‘Ta yêu ngươi, Âu Dương Cẩn Hiên ta yêu Lăng Ngạo Quân ngươi……’, trời ạ! Đây là hắn đang thông báo với ta sao? Nhất thời trong lòng giống như
hưng phấn lại dường như mê mang: Tuy rằng từ nhỏ đến lớn nam sinh đi
theo bên người nàng vô số kể, nhưng chưa bao giờ có một nam sinh thâm
tình thông báo với nàng quá như thế , bởi vì phàm là nam sinh tiếp cận
nàng không phải bị nàng phát ra hàn khí cấp dọa lui, thì bị nàng đánh
cho tàn phế. Cẩn Hiên lại nhiệt tình nói hắn yêu nàng, trong lòng nơi
nào đó tựa hồ sắp bay lên, nhưng ngay lập tức cũng nghĩ đến, Cẩn Hiên
không phải vẫn yêu Tuyết sao? Như thế nào hội đột nhiên đối nàng nói như vậy?
“Quân, ta
không phải dọa đến ngươi chứ? Quân, ngươi có chấp nhận ta không?” Cẩn
Hiên thấy Ngạo Quân nửa ngày cũng không phản ứng, giống cái đầu gỗ ngây
dại ra, lập tức giữ hai người một khoảng cách, nhưng vẫn ôm lấy nàng, vẻ mặt khẩn trương hỏi, hắn biết Quân nhất định là bị hắn dọa, y nhất định không nghĩ tới thân là nam tử như hắn hội yêu thượng y đi!
“Ngươi……”
Trong khi Cẩn Hiên gấp đến độ thật lo lắng, Ngạo Quân rốt cục chậm rãi
ngẩng đầu, vẻ mặt muốn nói lại chỉ nhìn Cẩn Hiên nói.
“Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi có thể đáp ứng ta không?” Cẩn Hiên khẩn trương thanh
âm đều phát run , như là đang chờ đợi kết quả tuyên phản, trong lòng bàn tay cũng xuất ra mồ hôi , trong lòng không ngừng mà hò hét: Nói a! Nói
ngươi đáp ứng a!
Ngay khi
Cẩn Hiên khẩn trương nhịn không được muốn rống to lên, Ngạo Quân rốt cục cũng nói ra , chính là lời này vừa nói ra Cẩn Hiên thiếu chút nữa đã
muốn tức chết, đôi môi phấn nộn như cánh hoa hồng khẽ mở nói:“Ngươi
không uống rượu chứ!”
Cẩn Hiên
thật muốn trực tiếp chết luôn đi cho rồi, hắn thật vất vả cố lấy dũng
khí, chân thành thông báo như vậy, nhưng lại bị y nói trở thành lời nói
say, lại nắm chặt tay Ngạo Quân, để y nhìn hắn, đôi mắt thâm tình như
nam châm thẳng tắp vọng vào trong đôi mắt của nàng, động tình lại chân
thành tha thiết vô cùng nói:“Nghe đây, ta không uống rượu, ta là nói
thật, Âu Dương