Insane
Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326222

Bình chọn: 7.00/10/622 lượt.

ữa, em đã kết

hôn, bây giờ em đã là Đường phu nhân, anh cũng đã có mỹ nữ trong ngực

rồi, lại nói chuyện quá khứ chỉ càng làm cho người ta lưu luyến, dễ dàng để cho chiến tranh bùng nổ, em luôn luôn không thích những trò chơi như thế, cho nên đừng khiến em nổi nóng."

Đối với vẻ lạnh lùng và

kiên trì giữ vững khoảng cách, dẫu có thế nào thì anh cũng chẳng thể tin tưởng, chỉ cho rằng cô hận anh, kiêu ngạo duy trì khoảng cách trước mặt anh để có thể giữ tự ái, cho nên mặc dù anh tức giận thì cũng không

phải là chuyện to tát.

"Được. . . . . . Chúng ta không đề cập tới chuyện này." Thấy không thể thu được điều mình muốn – thì không nên

tiếp tục, đạo lý này anh hiểu, nếu tiếp tục thảo luận, sợ rằng cô thật

sự sẽ ra về.

Vừa vặn vào lúc này nhân viên phục vụ mang thức ăn

lên, cắt đứt đoạn đối thoại của hai người, không khí vốn ngột ngạt trở

nên hòa hoãn hơn.

Một bữa cơm, bởi vì chủ đề tẻ nhạt mới vừa rồi, mà bàn thức ăn mỹ vị trước mắt cũng chỉ có thể nhai và nuốt.

Ăn xong bữa ăn chính, Lam Mộ Duy thay cô chọn thêm thức ăn ngọt, nhìn

trước mặt toàn là những món ăn mình thích, nhớ lại ý nghĩa của món ăn,

càng cảm thấy nó không có khẩu vị gì cả.

Sau khi anh đi mấy năm,

có một đoạn thời gian cô thích ngọt như mạng, tất cả mọi người đều cảm

thấy ngọt ngấy như đường nhuyễn của Thổ Nhĩ Kỳ, cô cũng cảm thấy nó vô

cùng xa xỉ.

Chỉ là vị ngọt kia cũng lau không được đáy lòng khổ sở.

Đẩy món đồ ngọt mê người trước mặt ra, cô cúi đầu nhìn thời gian trên điện

thoại di động, quay đầu ra nhìn ánh mặt trời chói mắt ngoài cửa sổ, "Cám ơn anh vì bữa trưa, em muốn đi về! Hôm nào có thời gian sẽ gặp nhau!"

"Anh đưa em về!" Muốn đi theo, anh bảo nhân viên đưa giấy tính tiền tới, quẹt thẻ rồi liền đuổi theo chân cô.

Đến cửa thang máy, Úc Tử Ân nhìn bóng dáng hai người trên kính phản chiếu,

đã từng là đôi tình nhân được người ta ngưỡng mộ trong thời đại học, hôm nay thì ai lại đi con đường của người đó, cô gả cho người đàn ông khác, anh cũng đã có cô gái khác.

Có lúc, cô cảm thấy câu nói trong

phim ‘Thất tình 33 ngày’ là rất đúng, tình yêu đối với cô mà nói là nhu

phẩm cần thiết, nó cũng giống như chiếc túi LV xa xỉ, tùy lúc mà nói,

tình yêu có rồi lại không có, giống như công ty LV không phải nói đóng

cửa là có thể đóng cửa.

Tình yêu là một thứ rất kỳ diệu, có thể

ràng buộc cô nhiều năm như vậy, nhưng đôi lúc lại dễ như trở bàn tay, cô không có chút do dự khi chọn buông tay.

Đến cửa hàng rượu, Lam

Mộ Duy dừng xe xong, cô nhanh chóng nói tiếng cảm ơn, không chút do dự

mà đẩy cửa xe ra, đi xuống xe, sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói

nam đầy gấp gáp: "Ân Ân!"

Dừng bước chân một chút, cô đang muốn

xoay người, lại nghe được một câu nói mang theo chút dịu dàng, chút kiên định: "Em hận anh sao?!"

Đưa lưng về phía anh, tay nắm túi xách

trở nên chặt hơn, hít một hơi thật sâu, cuối cùng cô vẫn không quay đầu

lại, ưỡn thẳng sống lưng đạp thảm đỏ đi vào đại sảnh khách sạn.

Hận. . . . . . Một từ quá quen thuộc.

Đã trôi qua nhiều năm như vậy, cô quả thật đã hận anh, chỉ là dù hận thế nào, thời gian lâu dài, cuối cùng cũng sẽ trôi đi.

Xem đi, đây chính là điều vĩ đại nhất của thời gian. Từ trước đến giờ phòng nước công ty thường náo nhiệt, vẫn luôn là nơi bắt

nguồn các loại xì căng đan bát quái, tranh thủ lúc rảnh rỗi thảo luận

việc lớn việc nhỏ lan truyền trong công ty dạo gần đây.

"Tôi mới

vừa đi ra từ phòng làm việc của Tổng giám đốc, có tin tức nói hôm nay

công ty chúng ta có hai Phó tổng mới nhậm chức!" Tiểu Trịnh thân là trợ

lí thiết kế, tin đồn luôn luôn nhanh nhạy, mới vừa mở lời đã như mở cầu

dao mấy người đồng thời bu lại.

"Lập tức có hai Phó tổng nhảy dù, định làm gì chứ?"

"Phó tổng? Hai người Phó tổng này là ai? Phó tổng giám đốc hay Phó tổng quản lý?"

"Nam là Phó tổng giám đốc, nữ là Phó tổng giám đốc phòng thiết kế."

"Wow, không phải chứ? Còn nữ ma đầu? Cô ta bị điều đi đâu?"

"Nghe nói là bị điều đi Thượng Hải trấn giữ rồi, nữ ma đầu đi càng tốt, sau

này chúng ta cũng không cần nhìn sắc mặt cô ta mà làm việc!"

"Thôi đi, ai biết Phó tổng giám đốc mới nhậm chức có thể rất hành hạ người như thế hay không!"

"Theo kinh nghiệm trước kia, Phó tổng đột nhiên nhảy dù tới có thể đá văng nữ ma đầu đi nhất định là có bản lĩnh không nhỏ, có điều Phó nam bình

thường không thế nào quản sự, không cần lo lắng. Ngược lại phòng thiết

kế của chúng ta đột nhiên có Phó tổng giám đốc nhảy dù, tôi thấy gần đây không yên ổn, mọi người cũng nên cẩn thận một chút!"

". . . . . ."

Vòng qua một đám đồng nghiệp thảo luận bát quái, Úc Tử Ân đi vào trong rót

ly nước, đang muốn về chỗ ngồi, trợ lí thiết kế Tiểu Trịnh mắt tinh nhìn thấy cô, vội nhảy lên kéo người, mặt tò mò xông tới, "Ân Ân, tổng giám

Hạ có nói cho cô biết trong buổi họp mặt công ty hôm nay có hai Phó tổng hay không?"

Ở Thụy Nhĩ có hai đại ma đầu, một người trong đó

chính là nữ ma đầu mới Lê Thanh thân là Phó tổng giám đốc, một cái nữa

chính là Tổng giám Hạ Khương Tuyết phòng thiết kế, mà ở trong phòng

thiết kế, người được Hạ Khươ