Quản Gia Công Cứng Nhắc

Quản Gia Công Cứng Nhắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321855

Bình chọn: 8.00/10/185 lượt.

là kinh hoảng khóc rống, mà là thương tâm khóc khẽ.

Mặc cho bọn biểu ca an ủi như thế nào, hỏi thăm như thế nào cũng hỏi không

ra sao lại như thế, chỉ có Phạm Đế Tư cao thâm khó lường nhìn ra hết

thảy.

Cô thật là khổ sở, mấy năm qua cô vẫn muốn nhìn hắn ngoại

trừ vẻ mặt nghiêm túc, lại không nghĩ rằng, sẽ là thấy hắn đối với mình

tuyệt sâu ghét cay ghét đắng, ánh mắt của hắn để lộ ra hắn mãnh liệt bất mãn, nói hắn sẽ không cảm tạ cô, cũng sẽ không tha thứ cô.

Khiến cho cô đau lòng chính là, khi cô phát hiện hắn đối với cô thống hận sau đậm, cô mới giật mình mình đùa dai đối với hắn, chẳng qua là hi vọng

hắn có thể chú ý tới cô.

Cho đến giờ phút này cô mới phát hiện mình thật thích, thật thích Trí Đạc, đáng tiếc, hết thảy đều bị cô làm hư .

Từ ngày đó trở đi, cô không hề đuổi theo hắn nữa, cô lẩn trốn hắn, tránh

hắn, chính là sợ gặp lại ánh mắt hắn đối với mình lộ ra ghét .

Mấy năm qua này hắn thay đổi không ít, mặc dù cô vẫn tránh hắn, nhưng cô

lại thường thường không nhịn được đau khổ tương tư, len lén chạy đi nhìn hắn.

Hắn còn là một dạng, nghiêm túc như vậy, bất cẩu ngôn tiếu như vậy.

Lần này cùng hắn đi Anh quốc, cô phải biểu hiện thật tốt, không thể để cho hắn đối với cô có ấn tượng kém nữa!

Thiên Thiên âm thầm tự nhủ , cũng yên lặng cầu xin trời xanh —— để cho hắn nhìn mình lâu một chút đi!

☆ ☆ ☆

Hắn làm sao xui xẻo như vậy?

Khuôn mắt tuấn tú của Trí Đạc tràn đầy bất đắc dĩ, thân thể cao ngất đứng

nghiêm ở phía trước cửa sổ, như có điều suy nghĩ nhìn ngoài cửa sổ sân

nhà nở đầy hoa cỏ xinh đẹp.

Cũng lánh nhiều năm như vậy, không nghĩ tới hắn vẫn là tránh không được.

Cái ma nữ đó. . . . . . Mặc dù hắn cũng không muốn nói cô như vậy, nhưng cô làm cho hắn, vẫn luôn là nhớ lại chuyện không tốt.

Cô tùy hứng, đùa dai, tính khí Đại tiểu thư, cũng mang cho hắn rất nhiều phiền toái.

Hắn rất muốn hỏi cô ấy tại sao đặc biệt thích náo hắn? Tại sao luốn muốn tìm hắn phiền toái? Nhưng hắn chưa bao giờ hỏi ra lời.

Cô là thiên kim đại tiểu thư, mà hắn chỉ là con độc nhất của một tên tổng

quản, bất kể như thế nào, hắn cũng không thể mạo phạm đến biểu tiểu thư

mà thiếu gia thương yêu nhất, cho nên, hắn đem tất cả bất mãn cũng ẩn

nhẫn xuống, đối mặt mọi cách cô gây khó khăn cho, hắn im hơi lặng tiếng

không nói một từ.

Thiếu gia thỉnh cầu hắn không cách nào từ chối, nhưng kỳ thật nội tâm của hắn là mọi điều không muốn .

Hắn tuyệt không muốn chiếu cố cái Đại tiểu thư kiêu căng đó, hắn có thể dự

đoán bọn họ nhất định sẽ chung đụng không vui, cũng có thể đoán được cô

đối với hắn bắt bẻ mọi cách.

Mặc dù hắn đã có nhiều năm không có đối mặt với cô, nhưng hắn biết, cô hẳn là một chút cũng không thay đổi mới phải.

Không nghĩ tới hắn mới vừa từ Anh quốc trở lại không tới một tháng, lại chuẩn bị lần nữa bước lên khối thổ địa kia, Luân Đôn rất đẹp, nhưng mà người

đồng hành làm cho hắn một chút cũng không vui.

Nghĩ tới cuộc sống tương lai sẽ cùng cô sống cùng nhau, bắt đầu cuộc sống hàng ngày chiếu

cố cuộc sống của cô cũng bảo vệ cô, hắn đã cảm thấy những ngày an nhàn

của hắn không nhiều lắm. Thời gian trôi qua tàn khốc, ở một khắc kia chưa phát hiện đã đi tới mà người cố ý quên lãng.

Khâu tổng quản đã sớm chuẩn bị đem chuyện Phạm gia lớn nhỏ mà gánh vác vào

trên vai, trước khi đi đối với Trí Đạc con độc nhất dặn dò mấy câu.

"Trí Đạc, con phải chiếu cố thật tốt biểu tiểu thư, hết thảy đều phải dùng

lập trường của biểu tiểu thư mà suy tính, hiểu không?"

"Con biết." Mặt Trí Đạc không chút thay đổi gật đầu.

"Còn có, con phải nhớ bổn phận của mình." Khâu tổng quản nghiêm túc nói.

"Phụ thân, Trí Đạc luôn luôn biết mình phải làm gì." Hắn đúng mực trả lời.

"Biểu tiểu thư là cành vàng lá ngọc, từ nhỏ chưa từng có chịu khổ, bằng với

xuất thân của chúng ta cao không hơn người ta. . . . . ."

"Cha!"

Hắn không nhịn được cắt đứt lời của phụ thân, lấy kiên định lại không để cho biện hộ phản bác nói, "Con chưa từng có nghĩ tới trèo cao với biểu tiểu thư."

Hắn tránh cô ta còn không kịp nữa, làm sao lại nghĩ với cao đây? Bây giờ quá buồn cười!

Nhìn ánh mắt hắn kiên định, Khâu tổng quản thở dài, con trai ngốc, đó là con không biết biểu tiểu thư đối với con có tình cảm.

Nhiều lần ông cũng nhìn thấy biểu tiểu thư núp ở sau cây cột đỏ mặt nhìn Trí

Đạc làm việc, nội tâm ông vừa sợ vừa lo, chỉ sợ con trai với cao tới

cành vàng lá ngọc của người ta, Phạm gia đối với Khâu gia bọn họ ân

trọng như núi, biểu tiểu thư là ngoại tôn nữ mà lão gia thương yêu nhất, nói gì cũng không thể khiến biểu tiểu thư bị ủy khuất.

Cho nên

ông cố tình không biết chuyện, cho là không nói ra điều bí mật này bọn

họ cũng sẽ không có bất kỳ cơ hội phát triển, nhưng người tính không

bằng trời tính, thiếu gia thỉnh cầu Trí Đạc chưa bao giờ cự tuyệt, lúc

này thiếu gia muốn hắn cùng đi biểu tiểu thư đến Anh quốc, cũng không

hiểu được biểu tiểu thư hoạt bát hiếu động có thể hay không tạo vấn đề

khó khăn cho hắn, lại chủ động lấy lòng.

"Cha nói hết lời rồi,

con lên đường cẩn thận." Khâu tổng quản cũng không biết nên nói t


Teya Salat