
xoa huyệt Thái Dương, nhức đầu nói.
"Thiếu gia, Phạm gia nhân tài nhiều lắm, tại sao phải chọn tôi?" Đây là chỗ
hắn bách tư bất đắc kỳ giải (trăm mối vẫn không có cách giải), Phạm gia
gia nghiệp lớn, không thể chỉ có một người cận vệ cũng mời không nổi,
cộng thêm Dương Thiên Thiên là con gái một của xí nghiệp Dương thị, hòn
ngọc quý trên tay, càng thêm là ngoại tôn nữ duy nhất của Lão thái gia
Phạm gia Phạm Thiết Hùng, không có lý nào lại để cho hắn một gã quản gia nho nhỏ cùng Đại tiểu thư đi đến Anh quốc, cô ấy có thể có lựa chọn tốt hơn.
"Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì nếu như không phải là cậu bồi Thiên Thiên đi, chính là Lục Nhi nhà mình bồi cô ấy đi." Nói đến
Lục Nhi, Phạm Đế Tư không khỏi thở dài.
La Lục Nhi, là vị hôn thê yêu quý của hắn, cũng là mẹ tương lai của hài tử hắn, người phụ nữ này
tính ôm cái bầu cùng biểu muội cùng đến Anh quốc đi chơi, nói gì hắn
cũng không chịu, phụ nữ có thai! Cộng thêm cô ấy nôn nghén rất nghiêm
trọng, còn muốn bước ra khỏi cửa? Hừ, đừng mơ tưởng!
Nhưng Lục
Nhi là khắc tinh của hắn, cho hắn hai con đường, một là để cho cô cùng
bạn tốt kiêm bạn học thời đại học cùng đi Anh quốc nghỉ hè, hai là hắn
thuyết phục Trí Đạc, để cho Trí Đạc bồi Thiên Thiên đi, chiếu cố cô ấy , bảo vệ cô ấy.
Là Trí Đạc quá khinh thường mình, hắn không phải
quản gia bình thường, hắn là cận vệ tổng quản huấn luyện võ thuật chịu
hình phạt nghiêm khắc, thân thủ của hắn cũng chuyên nghiệp, ở trong xã
hội thượng lưu Âu Mĩ hết sức được hoan nghênh, thậm chí có rất nhiều
người nguyện ý lấy giá cao một năm thu nhập mười vạn Đô-la trở lên mà
thuê hắn phục vụ cho mình.
Bất luận là yến tiệc cỡ lớn hay là
tiệc nhà long trọng với hơn trăm người, hắn cũng có thể một mình ôm lấy
mọi việc, mà lại làm rất sinh động, mà kèm theo giá trị, chính là hắn
không lộ ra thân thủ rất cao.
Cho nên, có hắn đi theo Thiên Thiên cùng đến Anh quốc, tuyệt đối không có ai lo lắng hoặc phản đối.
"Thiếu phu nhân?" Nhắc tới vậy là động phải một người phụ nữ có thai trẻ tuổi, Trí Đạc mày nhíu lại.
Chiều nào cô gái trước giường ói phải chết đi sống lại, còn muốn đáp phi cơ
đường dài đi đến Anh quốc? Cũng không nghĩ trong bụng của cô đang mang
chính là kim tôn Phạm gia!
"Đúng vậy a, nếu không phải là Lục Nhi ra vấn đề khó khăn cho mình, mình cũng không muốn hiện tại thời điểm
mình bận rộn nhất để cho cậu rời đi."
Không sai, Thiếu phu nhân
chính là điểm yếu của thiếu gia, không giải quyết được cô ấy, thiếu gia
liền một ngày không cách nào vui vẻ.
Thân là một người quản gia,
chính là muốn chủ nhân tránh lo âu về sau, mặc dù hắn không muốn chiếu
cố cái Đại tiểu thư quái quỷ đó, nhưng vì thiếu gia hắn không thể làm gì khác hơn là ủy khuất một chút, dù sao hai tháng nhịn một chút sẽ trôi
qua nhanh thôi.
"Thiếu gia, xin yên tâm, chuyện này liền giao cho tôi, tôi sẽ chiếu cố Đại tiểu thư thật tốt."
"Trí Đạc, cậu quả nhiên không làm cho mình thất vọng." Phạm Đế Tư vui mừng
gật đầu."Thiên Thiên liền làm phiền cậu." Thật tốt quá, cứ như vậy, Lục
Nhi cũng không có lý do ầm ĩ cùng hắn nữa, có thể thiên hạ thái bình
rồi!
"Đây là việc tôi phải làm." Trí Đạc nghiêm chỉnh nói, tiếp theo, khom người, bước chân vững vàng rời khỏi thư phòng.
Trí Đạc mới vừa khép cửa lại, bên trong thư phòng một tấm cửa ngầm khác đi
thông phòng khách của Phạm Đế Tư liền lập tức mở ra, chạm mặt hai cô gái khoảng hai mươi tuổi đi ra.
"Ông trời của ta! Hắn thế nhưng đáp ứng!" Lục Nhi ôm một túi kẹo mềm kinh ngạc thấp giọng hô.
Cô tự động chính là đi đến trước mặt Phạm Đế Tư, đặt mông ngồi ở trên đùi hắn ăn kẹo mềm.
Không biết tại sao, sau khi mang thai cô thật thích ăn kẹo mềm, chỉ cần để
cho cô ăn kẹo mềm, tình trạng nôn nghén sẽ êm nhẹ một chút, nhưng một
loại kẹo mềm ở bên ngoài bán hơn phân nửa chứa nhiều màu sắc, cho nên
Phạm Đế Tư đặc biệt xin vạn năng của Trí Đạc, thay cô ấy làm rất nhiều
kẹo mềm trái cây thủ công.
"Em phải cùng anh ta đi Anh quốc?" Vẻ mặt Thiên Thiên rất kỳ quái, cười như không cười, làm cho người ta không mò được đầu mối.
"Em lại muốn làm gì?" Thấy vẻ mặt cô ấy, Phạm Đế Tư không khỏi đề cao âm
lượng."Trí Đạc nguyện ý đi theo em tới Anh quốc chiếu cố em, em không
nên lại giở trò gì với anh."
Thiên Thiên vô tội nháy mắt mấy cái."Đế Tư ca ca, làm sao anh nói người ta như vậy?"
"Ý của em là nói anh hiểu lầm em sao?" Hắn nheo mắt lại, êm ái mà lại nguy hiểm hỏi.
"Cái gì a? Đế Tư ca ca, anh không nên làm em sợ."
"Hai người đang nói cái gì a?" Lục Nhi quay lại nhìn hai người bọn họ cãi
vả, lại hoàn toàn nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì.
"Không
có gì, hôm nay Bảo Bảo có ngoan hay không a?" Phạm Đế Tư lập tức ôn nhu
lại ôm chặt thân thể mềm mại nhỏ nhắn trong ngực, bàn tay khẽ đặt ở trên bụng của cô, trông vẻ mặt hạnh phúc.
"Oh, em không chịu nổi."
Thiên Thiên thấy biểu ca cùng bạn tốt lại bắt đầu không tự chủ được mà
trình diễn màn nóng bỏng đẹp mắt, không khỏi không chịu được liếc
mắt."Lục Nhi, Anh quốc đâu rồi, sẽ chờ cậu đem Bảo Bảo sinh hạ thì sẽ
cùng biểu ca đi sau, mình