XtGem Forum catalog
Quân Cưới

Quân Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322565

Bình chọn: 7.5.00/10/256 lượt.

một chút.”

Hàn Mai thở phào nhẹ nhõm, đi tới mở cổng.

“Có chuyện gì thế? Tôi nghe thấy tiếng Cầu Cầu sủa không ngừng nên chạy sang. Cô không sao chứ?”

“Tôi cũng không biết là chuyện gì, đang ngủ thì nó bắt đầu sủa. Sau đó tôi

thả nó ra ngoài, nó liền chạy đến chỗ kia không ngừng sủa.”

“Cô chờ ở đây, tôi đi ra ngoài xem thế nào.”

Thạch Đầu cầm theo con dao chặt củi đi ra ngoài. Hàn Mai biết đây là Thạch Đầu muốn ra bên ngoài tường nhìn một chút.

Hàn Mai ở nhà chờ đã lâu mà không thấy Thạch Đầu quay lại, trong lòng lo lắng, lấy can đảm đi ra.

Bên ngoài bờ tường phía đông bắc kia là một mảnh đất của Triệu gia. Trước

kia không ai động đến nên cứ thế bỏ hoang đến bây giờ. Hàn Mai nghĩ dù

sao đây là đất hoang, liền có ý để Thạch thúc tới khai khẩn trồng trọt. Chú Thạch nghe Hàn Mai nói cũng không khách khí liền đồng ý, mảnh đất

kia thực ra chỉ cần dọn dẹp sạch đám cỏ dại là có thể trồng trọt được.

Hơn nữa, chú Thạch nghĩ đến việc tiệm ăn ngày nào cũng phải dùng đến một xe rau để nấu ăn, nếu có thể tự trồng cũng tiết kiệm được chút tiền,

không cần phải mua của người khác nữa. Mảnh đất này cũng cách nhà ông

không xa, muốn chăm sóc cũng dễ dàng, đỡ tốn công đi lại. Mấy ngày trước chú Thạch đã dọn dẹp hết đống cỏ dại, đem hạt giống gieo xuống.

Hàn Mai đi tới khu đất trống liền nhìn thấy một bóng người đứng dưới góc tường. Cô lặng lẽ đến gần, thì ra là Thạch Đầu.

“Sao cô lại đi ra?”

“Anh không mang đèn pin theo, tôi sợ anh cần dùng nên mang tới. Sao rồi? Phát hiện ra cái gì chưa?”

Thạch Đầu nhíu chặt mày, đứng lên, dùng chân chỉ vào mặt đất nói, “Cô xem.”

Bởi vì ngày hôm qua chú Thạch mới tưới nước nên bùn đất tương đối lỏng, hơn nữa còn rất ướt. Hàn Mai đến gần, dùng đèn pin chiếu lên, chỉ thấy trên đất hiện rõ hai chuỗi dấu chân! Những dấu chân này hướng về phía tường

đất đi tới, một chuỗi dấu chân còn lại là từ góc tường đi trở lại, giẫm

hư rất nhiều rau non. Trên mặt tường rõ ràng có dấu vết bị leo lên. Điều này nói rõ vừa rồi có người muốn trèo tường, sau đó muốn làm gì cũng

không ai biết.

Hàn Mai ngẩn người đứng thẳng tắp nhìn hai chuỗi dấu chân.

“Cô cảm thấy là người nào làm?” Thạch Đầu nhìn chằm chằm Hàn Mai hỏi.

Hàn Mai hồi phục lại tinh thần, tránh ánh mắt Thạch Đầu nói, “Tôi làm sao

biết được? Có lẽ là thừa dịp ban đêm, muốn tới trộm đồ cũng nên.”

Ánh mắt của Thạch Đầu làm Hàn Mai cảm thấy hết sức không thoải mái, giống như muốn đem cô lột da hủy cốt vậy.

“Có lẽ thế …!! Vừa rồi Tiểu Thúy cũng tỉnh, đang ngồi trong phòng, tôi

không cho cô ấy ra ngòai. Hiện tại trời cũng sắp sáng rồi, cô đến nhà

tôi ngồi đi. Chờ ăn xong điểm tâm, tôi đưa cô đến ga tàu.”

“Ừ.”

…………

Lúc Hàn Mai đi vào thì Tiểu Thúy đang mặc thêm áo.

“Tôi mới vừa thắc mắc sao hai người còn chưa trở lại, đang muốn đi ra. Như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì? Thạch Đầu đâu?”

“Có người ban đêm muốn trèo tường vào ăn trộm, bị Cầu Cầu phát hiện. Thạch Đầu đang dọn dẹp chỗ rau non bị giẫm hư.”

“Vậy cô không bị sao chứ?”

“Tôi không sao.”

“Vậy thì tốt, cô trước ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi, tôi đi nấu cháo.

Chút nữa cô còn phải bắt tàu, điểm tâm phải ăn sớm mới kịp giờ.”

“Cô như vậy, có tiện không?” Hàn Mai nhìn bụng Tiểu Thúy lo lắng.

“Có gì không tiện chứ? Cũng không phải công việc nặng nhọc gì! Cô cứ ngồi đi, tôi làm một chút là xong.”

Hàn Mai nhìn Tiểu Thúy rời đi, cúi đầu thở dài, trong lòng cô hiện tại lọan cực kỳ. Những dấu chân kia cô đã nhìn kỹ, là do một người đàn ông lưu

lại, hơn nữa còn không phải người bình thường, bởi vì từ dấu giày có thể nhìn ra được người kia đi một đôi giày da!

Đàn ông trong thôn

bình thường đều đi giày cao su xanh lá cây của bộ đội, đi vừa thoải mái

vừa tiện lợi. Lọai giày này có đinh dưới đế, rất dễ dàng để phân biệt.

Mà dấu giày vừa nãy có hoa văn ô lưới bắt chéo, hơn nữa hình dáng hoa

văn này chỉ giày da mới có.

Trong những người cô biết, đi giày

da, có thể nửa đêm trèo tường nhà người khác chỉ có một người. Lý Khải

Dân! Trừ hắn ra, cô cũng không nghĩ ra được người thứ hai. Lúc đầu nếu

chỉ dựa vào dấu giày để lại thì cô chưa thể kết luận người kia là Lý

Khải Dân, nhưng sau khi xem xét cẩn thận lại dấu giày, chân trái rõ ràng là to hơn và lún sâu xuống bùn hơn chân phải. Kiếp trước, sau khi cô ở

cùng với Lý Khải Dân, mỗi đôi giày hắn đi đều là cô mua. Bởi vì bàn chân trái của hắn to hơn chân phải, cho nên mỗi lần đi mua đều không mua

được giày vừa chân, giày của hắn đều là trực tiếp đặt làm tại xưởng.

Kiếp trước, quần áo và giày của hắn đều là cô giúp hắn chuẩn bị, cho nên tuyệt đối không thể nào nhận lầm được!

Điều hiện tại Hàn Mai

không hiểu nhất là tại sao hắn lại làm thế? Cô đều đã tận lực tránh xa

hắn, không muốn khơi lên bất kì quan hệ nào với hắn, tại sao hắn còn

liều chết quấn lấy cô như vậy? Nếu như nói Lý Khải Dân là bởi vì thấy cô xinh đẹp, muốn vui đùa một chút, vậy kiếp trước hắn sẽ không kết hôn

với cô. Lấy điều kiện của hắn, tội gì hắn phải cưới một cô gái nông

thôn, lại còn là người đã qua một đời chồng chứ?

Nhưng nếu như

nói hắn là thật