
ện con cái.”
“Em kích động mẹ à?”
“Em là một người lương thiện hiếu thuận, có thể kích động được người nào cơ chứ.” Diệp Vũ rất uất ức.
“Em luôn là người kích thích người khác cũng không biết.” Đây cũng là
nguyên nhân vì sao cô bị hành hạ. Thật ra không phải do bạn bè của cô
không có tài, mà là cô dâu của anh có thể kích động người, còn là kiểu
thờ ơ nói xấu gia đình thuận tiện kích động người khác.
“Mẹ em muốn chăm cháu ngoại, đến lúc đó chúng ta trộm sinh hai đứa có được không?”
“Bà xã, anh là quân nhân, còn là sĩ quan, anh muốn làm gương tốt.”
“Vậy em sinh xong một đứa, ly hôn với anh thì sinh đứa thứ hai.”
“…” anh có thể bóp chết cô không? Có thể không?
“Aii, thật ra thì muốn ôm chân ba mẹ chồng, suy nghĩ sinh hai cũng là một chủ ý tốt.”
Có nên ác độc như vậy hay không? !
“Anh sẽ đặt vòng.”
“Anh lợi hại!”
Sau khi đỗ xe ở bãi đỗ xe, Tiêu Triệt xuống xe khóa kỹ cửa xe, sau đó ôm lấy Diệp Vũ.
“Đừng lộn xộn, tự em có thể đi.”
“Không nặng lắm, chút lòng thành.”
Diệp Vũ nhìn quanh giờ này trong khu cũng ít người, nên cũng không làm kiêu. Thật ra thì mặc dù tầng bốn không cao, bò lên cũng rất mệt, có người
nguyện ý cô cũng lười.”
“Có chồng thật là tốt.”
“Có vợ cũng không tệ.”
Hai người vừa nói vừa bò lên tầng bốn, mở cửa phòng.
“Đột nhiên có cảm giác dường như đã trải qua mấy đời người.”
“Mẹ tới đây giúp em dọn dẹp qua ?”
“Chắc chắn rồi. Mẹ biết em qua năm sẽ về, làm sao không quét dọn cái ổ nhỏ
của em cho sạch sẽ cơ chứ.” Diệp Vũ cởi áo khoác ngoài, ngồi vào ghế
salon ôm gối ôm vào trong ngực, bắt đầu mở tivi.
Lễ mừng năm mới, không có việc gì thì đổi kênh xem tiết mục cuối năm cũng là một niềm vui thú.
Tiêu Triệt đi vào bếp nấu nước, thuận tiện mở nước nóng để tắm.
Chờ nước sôi, anh bưng một ly trà hoa cho cô dâu.
“Tốt quá, anh phục vụ dường như rất quen tay.” Diệp Vũ cười như không cười nhìn anh.
Tiêu Triệt kéo cô, thuận tiện ngồi lên ghế, sau đó ôm cô vào trong ngực, “Dĩ nhiên, phục vụ cô dâu phải là chồng thuần thục, nếu không cô dâu sẽ
than phiền chuyện giao nộp thuế.”
“À… ?” Cô đẩy bàn tay đang quấy rối của anh.
“Quân đội chính là một cái miếu hòa thượng, có thể không đói ?” Trên miệng
thì nói chuyện, tay cũng không nhàn rỗi, di chuyển mò mẩm đến một nơi.
Diệp Vũ đấm anh, “Đừng làm loạn, phòng khách không đủ ấm áp.”
“Trước tiên nên đè nén tức giận, một lát nữa nhiệt độ sẽ tăng, sẽ không làm em bị lạnh đâu.” Dùng sức gạt quần của cô, đỡ hông cô giúp cô dạng chân
đến nơi nóng bỏng của mình.
“A…” Diệp Vũ sợ hãi kêu, “Người ta muốn xem tivi…”
“Em xem của em anh làm của anh.” Anh bắt đầu hướng về trước, toàn lực ứng phó.
Diệp Vũ giống như cưỡi mây lướt gió qua những cơn sóng mãnh liệt, không biết từ lúc nào đã bị anh cởi sạch, hai tòa trắng mượt bị anh giày xéo qua
giày xéo lại.
Vô cùng hưng phấn, Tiêu Triệt đè người trên thảm tấn công thần tốc.
Trên tivi người dẫn chương trình vẫn đang nói cười vui vẻ.
Trên thảm Diệp Vũ bị ăn thịt không ngừng rên rỉ, hoàn toàn không biết đêm nay là đêm nào.
Ăn một bữa khin khít, ôm cô dâu vào phòng tắm nước nóng, sau đó cầm chăn
che lại, cơ thể hai người trần truồng ngồi trên ghế salon xem tivi.
Thiếu tá nọ phục vụ cô dâu uống trà ăn vặt, đậu phộng hạt dưa được đút tới
miệng, dĩ nhiên phúc lợi của anh vẫn là muốn làm gì thì làm cô dâu của
mình ở trong chăn, dù sao cũng không mặc quần áo.
Hắc hắc !
Lúc thiếu tá nào đó mãnh liệt quấy nhiễu, Diệp Vũ xem tivi lòng dạ tan nát.
“Anh còn quấy rối nữa thì về nhà mình mà ngủ.” Cô giận, đã bao lâu rồi cô
không được ngồi xem tivi nghiêm túc, thật vất vả nghĩ xem xem năm nay
tiết mục cuối năm có gì đặc sắc hay không, nhưng vẫn còn có kẻ quấy rối.
“Tiết mục cuối năm có gì hay để xem ?”
“Chị đây là theo đuổi cái mới.”
“Là gì ?”
“Nhân dân cả nước giả vờ ngây ngốc, như vậy gọi là cái mới, hiểu không ?”
Tiêu Triệt buồn cười chôn mặt ở vai cô.
“Cười cọng lông.”
“Cô dâu, thật ra em rất thích hợp đi diễn hài.”
“Xích sang một bên.”
“Cô dâu.”
“Chuyện gì ?”
“Em nói xem ngày đó chúng ta động phòng rất cố gắng, sao em lại không có gì nhỉ ?”
“Cút.”
“Nhân dịp anh được nghỉ phép chúng ta nên cố gắng thêm một chút, lúc anh
không có mặt em sẽ có thai, vậy thì em sẽ có thêm một người bạn là con
mình.”
“Cảm giác anh nhìn thấy em nhàn hạ nảy sinh ghen tị.”
“Có để anh cố gắng không ?”
“…” Tên Tiêu Triệt khốn kiếp, thế nhưng dám quyến rũ cô, cô lập tức không có nguyên tắc lắc đầu, ”Cố gắng lên.”
Thủ trưởng trong nhà đã chuẩn tấu, thiếu tá kia lập tức vùi đầu vào vòng chiến nóng bỏng.
“Nhẹ một chút anh…khốn kiếp…”
“Cô dâu, anh yêu em…”
“…” Diệp Vũ ôm cổ anh.
“Yêu anh không, cô dâu ?”
“Ừ.”
“Thật ?”
“Ừ.”
“…” Tiêu Triệt cảm giác mình hưng phấn như đang uống thuốc lắc.
Thiếu tá kia hưng phấn, Diệp Vũ liền gánh tội.
Gì kia, mọi việc cũng nên có chừng mực chứ, nhất là việc giường chiếu.
Diệp Vũ cảm thấy sức khỏe cô thật sự không thể đem ra so sánh với đồng
chí giải phóng quân được, cô rõ ràng là công trình bã đậu.
“Họp lớp? Ai ăn no rửng mỡ không có việc gì làm tổ chức đấy?”