
h, nửa câu nói nhảm cũng không có.
Tiêu Mạn cũng đuổi
theo vô cùng nhanh, trước khi đoàn người xuất hiện ở đỉnh Đại Tuyết Sơn, nàng liền trước một bước sát khí lẫm lẫm chặn lại cửa Đại Tuyết Sơn,
ngăn lại đường đi.
Hậu Thổ đương nhiên không thể nào mang Linh Đế trả trở về.
Mà Tiêu Mạn cũng tuyệt đối không dễ dàng chắp tay đem trượng phu nhường cho kẻ khác.
Hai mươi năm không thấy, gặp mặt, chính là vật lộn sinh tử.
Nghe thế, mi tâm Đế Tuấn đã vặn thành một cái tử kết, "Mẫu hậu cùng Hậu Thổ Thánh mẫu có quan hệ như thế nào?" Hắn không nghe nhầm
chứ, phụ hoàng lại còn nói, mẫu thân mềm mại dịu dàng của hắn lại có
năng lực cùng người đứng đầu Đại Tuyết Sơn đánh một trận.
Hắn có dám hay không, thử một chút sẽ biết.
Linh Đế vô cùng bất đắc dĩ, ai bảo hắn không có võ công đây?
Cuối cùng lại bị con trai ruột ở đây bức hiếp.
"Người trẫm chờ là mẫu hậu ngươi, nàng quay lại không tìm thấy ta, sẽ vô cùng
lo lắng." Được rồi, đối với nhi tử mình yêu thương nhất ép dạ cầu toàn
cũng không coi là quá mất mặt, nhiều nhất, hắn có thể dùng trò giỏi hơn
thầy để tới an ủi mình.
Chuyện lạ hàng năm đều có, nhưng năm nay đặc biệt nhiều.
Thật may là trái tim hắn rất khỏe mạnh, mới không có dưới một lần lại một lần đả kích, chợt ngừng hoạt động.
Chuyện cho tới bây giờ, Linh Đế cũng không còn cách nào giấu giếm nữa, suy
nghĩ một lúc lâu, cuối cùng khó khăn mở miệng, "Mẫu hậu ngươi nàng...
Vốn là tỷ muội với Hậu Thổ Thánh mẫu, là tỷ muội song sinh cùng một mẹ."
Mộ Lăng Không nghe tay run lên, vạn vạn dự tính không ngờ tới chân tướng mọi chuyện lại như thế.
Chẳng biết tay trái Đế Tuấn vòng qua khi nào, tìm được chính xác tay mềm của
nàng nắm lấy, nhiệt độ của hắn cũng không cao, nhưng so với nàng lạnh
như băng, vẫn ấm áp hơn rất nhiều.
Chớ sợ, chớ sợ, có hắn ở đây, sẽ không đổ được.
"Mẫu hậu cùng Hậu Thổ Thánh mẫu tuổi chênh lệch rất nhiều, hơn nữa cũng
không giống nhau, phụ hoàng, lời người nói rất khó để người khác tin
tưởng." Bị lừa dối rất nhiều lần, chữ tín của Linh Đế đã sớm mỏng như
cánh ve, Đế Tuấn căn bản sẽ không chịu dễ dàng tin tưởng như vậy.
"Cửu nhi, ai nói tỉ muội song sinh nhất định phải có dáng dấp giống nhau như đúc, chuyện trong thiên hạ đâu có thể nào bị quy củ quy định, Hậu Thổ
thoạt nhìn trẻ tuổi, thực tế tuổi của nàng giống mẫu thân ngươi, nếu
không xuống Đại Tuyết Sơn gả cho trẫm, sau lại sinh hạ hài nhi, mẹ ngươi cũng có thể có được dung nhan không già." Nhắc tới chuyện như vậy, Linh Đế than thở không dứt.
Một đoạn năm tháng thanh xuân, hắn và Mạn nhi, chuyện tình giữa Hậu Thổ tỉ muội, phảng phất như mới ngày hôm qua. Một đoạn năm tháng thanh xuân kia, hắn và Mạn nhi, chuyện tình giữa tỷ muội Hậu Thổ, giống như vẫn còn ở ngày hôm qua.
Chữ tình khó giải, chữ tình đả thương người, nếu có thể phá bỏ, thành Phật thành thần.
Đế Tuấn trầm mặc không nói gì.
Cho dù lòng có bất mãn, nhưng vẫn không có cách nào nói ra được.
Một là cha, một là mẹ, sự lựa chọn của bọn họ đã qua hơn hai mươi năm, coi
như hắn là cốt nhục của bọn họ, cũng không có quyền nói lại lịch sử đã
qua.
Thở dài một tiếng, tâm tình hắn chợt phiền loạn, tiếng rên rỉ bên tai làm người ta bộc phát ra không kiên nhẫn.
Lấy ra hai viên bạc vụn, dùng hết phiền muộn toàn thân đánh qua,Thủy Đinh
Đông cùng thiếu niên kia rên lên một tiếng, ngã xuống, ngừng thở.
Thân thể của bọn họ còn giữ tư thế khi còn sống, thân mật đan xen vào nhau.
Nếu như Thủy Đinh Đông tỉnh táo lại, lấy tính khí thanh ngạo của nàng, đại khái cũng không chịu được việc trước mắt.
Đế Tuấn gián tiếp giúp nàng giải thoát.
Mộ Lăng Không quay mặt qua chỗ khác, không muốn nhìn lại.
Từ trên mặt đất nhặt lên một mảnh áo choàng không biết người nào vứt bỏ
xuống, nhẹ nhàng thảy qua, vừa vặn có thể đậy thân thể trần trụi của hai người.
Giết người, đổ máu, cảm xúc uất ức của Đế Tuấn thoáng hóa giải, hắn nghiêm nghị nhìn Linh Đế, gằn từng chữ một, "Phụ hoàng, thỏ
không ăn cỏ gần hang, chuyện ngài làm như vậy thật quá đáng."
Phong lưu thành tánh còn chưa tính, làm gì thân tỷ muội người ta cũng đi trêu chọc. . . Được rồi, làm cho Tiêu hoàng hậu cùng Hậu Thổ Thánh mẫu trở
mặt thành thù hơn hai mươi năm còn chưa tính, còn gián tiếp sản xuất ra
quả đắng hôm nay, muốn kể khổ cũng không có ai đồng tình với hắn.
"Tiểu Cửu , đang ở đế vị, có chút chuyện, khụ khụ, thân bất do kỷ." Ở dưới ánh mắt chỉ trích của nhi tử, Linh Đế chột dạ.
Chuyện cũ đã rồi, muốn làm lại, cũng không thể.
Cô phụ tình nghĩa của Hậu Thổ, cùng Mạn nhi tư thủ cả đời, đây có lẽ là nhân duyên đã định trước. Đường cũng đã đi hết, còn nói nếu, thì có ý nghĩa gì?
Nhưng sắc mặt đó của Đế Tuấn, lại không khỏi làm cho người ta sinh ra dục vọng muốn giải thích.
Vì vậy, Linh Đế quỷ thần xui khiến lấy nhi tử làm ví dụ, "Nếu như ban đầu
nếu đổi lại là con, cuối cùng phải lựa chọn, cũng có thể tương tự như
trẫm, hoặc là nói, mỗi người đàn ông khi đối mặt tình huống đó thì cũng
không thể tránh được. . ."
Lời còn chưa dứt, người đã mềm mại ngã xuống, Đế Tuấn thu ngón tay về, vẻ mặt lạn