Duck hunt
Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325101

Bình chọn: 9.00/10/510 lượt.

ướng trong phòng đi, "Hoàng thượng này cũng không phải vi phu cam tâm tình nguyện đi làm nha, ai biết nửa đường lại xảy ra sự kiện Ô Long." Hắn cũng rất phiền muộn rất bối rối chứ.

"Đã làm rồi, thì yên tĩnh coi, có lẽ đây là mệnh của chàng, trốn không thoát, cũng trốn không xong." Nàng chậm rãi uống trà, bản thân tự mình uống, từ đầu đến cuối vẫn mặc kệ cổ họng Đế Tuấn đang bốc khói, cả người đầy lửa.

Dù sao từ nay về sau sẽ có rất nhiều người tranh nhau dâng trà nha, nàng mới không thích đi thu thập cái việc náo nhiệt kia.

"Nương tử ——" giọng oán hận của người nào đó, hắn trêu chọc người nào đó mà rước lấy.

"Được rồi, nhanh ăn cơm đi, bụng ta đều đói rồi." Mị nhãn như tơ, nhẹ nhàng tránh né, đồng thời cũng tránh Đế Tuấn bổ tới.

Mỗi lần xảy ra vấn đề đều muốn dùng chiêu thức ấy, ầm ĩ chỗ đầu giường ngủ cũng làm sao có thể hữu hiệu nhiều lần.

Nàng tốt xấu coi như là ở trên giang hồ dấy lên một phen sóng gió Tiểu ma nữ Mộ Lăng Không.

Đi theo hắn, là bởi vì nàng nguyện ý.

Hiện tại không nghĩ, Đế Tuấn muốn bắt được nàng cũng không có dễ dàng như vậy.

... . . .

Bữa tối là một bàn đồ chay.

Đế Tuấn không thể tin, xoa xoa mắt nhìn lại, cải thìa đậu hủ này, miến củ cải tất cả vẫn còn đây, giống như không có biến mất.

Mộ Lăng Không ăn uống say sưa ngon lành.

Mộ Lăng Không ăn uống say sưa ngon lành, không cảm thấy được có bất kỳ cái gì không ổn.

"Nương tử ——" Thay xuống long bào, sau khi Đế Tuấn thu lại cơn tức to lớn của tiểu hoàng hậu, mắt to chớp chớp, không có thèm ăn.

"Hôm nay món ăn rất phong phú, nhanh một chút ăn đi, không đủ còn gọi." Lo lắng hắn sức ăn lớn, Mộ Lăng Không gọi người chuẩn bị một nồi.

"Thịt —— thịt ——" Hắn ghét đồ chay, ăn nhiều hay ít đều cũng sẽ không ăn no, hơn nữa còn không có mùi vị.

"À, tại sao ta lại quên, phu quân là không thịt không vui nhỉ, xấu hổ quá, ngày hôm nay tập sống chung đi." Không có gì thành ý qua loa một câu, tiếp tục gắp hai khối lớn đậu hủ nóng đặt ở trong bát hắn, tốt xấu hắn đã ở Thiếu Thất sơn ngây người nhiều năm như vậy, thực sự không phải hòa thượng, cũng được tính là một nửa đệ tử hương khói, ăn nhiều một chút đồ chay có cái gì không tốt.

Dù sao Mộ Lăng Không là kiên quyết không thừa nhận nàng đang dùng phương thức không tiếng động này biểu đạt cuộc sống bất mãn đối với hoàng hậu.

Uh! Nhiều nhất chỉ có thể coi là nối tiếp bất lương, nén giận trong lòng nàng, không địa chỗ phát tiết.

Khóe miệng Đế Tuấn khóe miệng sụp càng thêm lợi hại.

Quẳng đũa xuống, đẩy bát ra, di chuyển sang ghế tựa bên cạnh, ngẩng đầy nhìn về phía Mộ Lăng Không quay mặt.

"Nương tử, chúng ta nói chuyện đi." Không nói chuyện mà nói, hắn ngay cả cơm đều ăn không tiêu.

"Ờ." Mộ Lăng Không không nhìn hắn, phản ứng bình thường, cục diện trước mắt, lại nói cũng không còn hứng thú gì.

Tất cả chuyện này tới quá mức đột nhiên, nàng cùng hắn đều không có chuẩn bị tốt, đã bị đẩy lên đỉnh cao nhất của quyền lợi.

Sẽ làm xúc phạm tuyệt đỉnh, vừa xem mọi núi nhỏ, mùi vị không tệ, nhưng không giống cũng có cảm giác chỗ cao không chịu nổi lạnh.

Nàng mới làm hoàng hậu vài ngày, nhưng đã thấu hiểu rõ.

"Hôm nay trong cung làm cái gì sao?" Ngày hôm qua không tồi, ngày hôm nay nàng rất không thích hợp, nghĩ đến hẳn là lúc ban ngày hắn đi vắng xảy ra chuyện gì.

Thời gian có hạn, không thời gian đi tìm nhóm cung nhân đến hỏi, Đế Tuấn quyết định trực tiếp tìm kiếm đáp án ở trên người Mộ Lăng Không.

Cái miệng nhỏ của nàng ăn cơm, thờ ơ nói: "Rời giường, mặc quần áo, ăn cơm, ngủ, luyện võ, còn đi xem náo nhiệt trong cung."

"Ôi? Trong cung vẫn còn náo nhiệt coi, nói cho vi phu nghe một chút." Dường như tìm được cách thân cận, tinh thần Đế Tuấn tỉnh táo lại.

Ánh mắt Mộ Lăng Không nhẹ nhàng lướt qua một cái "Gần đây ở trong cung trống không, không có chỗ dành ra, người mới tới không có chỗ ở."

Đế Tuấn lập tức hiểu rồi.

Chẳng trách vừa vào cửa liền ngửi thấy được mùi chua bay loạn, hắn còn đang tìm đây, làm sao mà đỡ chai dấm chua dậy.

Vẻ mặt hắn lập tức cười xấu xa, "Vợ, nàng có thể cho phép người mới vào cửa? Thật độ lượng đó."

"Xí ~!" Nhổ ra một ngụm, khinh bỉ một cái, nàng không có ở đây mà nói, tùy hắn làm xằng làm bậy.

"Nếu vi phu thật sự cưới cô nương khác làm phi tử, Lăng Không có phải chuẩn bị cả đời cho ta ăn cải xanh đậu hũ hay không?" Hắn hết sứa quỷ mị đem hai cái sự kiện không liên quan đến nhau buộc thành một khối, rồi sau đó chân thành chờ câu trả lời của nàng.

"Cắt!" Vẫn là giọng trả lời như trước, Mộ Lăng Không không hề cử động.

Giả bộ đáng yêu có ích gì? Nói tới trung tâm vấn đề, nàng mới không dễ dàng lùi bước nhượng bộ như vậy.

Thời điểm nàng chờ đợi, còn có thể chọn một thứ gì đó mà Đế Tuấn không thích, đi bắt bí khẩu vị của hắn, ai kêu hắn kén ăn đến nỗi khiến người khác phẫn nộ đây.

Chỉ có điều nếu nàng không ở đây nha, hắn chẳng còn lo lắng vua của một nước sẽ không được ăn thịt ?

"Thái độ hiện tại của nương tử chính là ngầm thừa nhận, Việc này thật khiến vi phu lo lắng một phen, một ngày hai ngày không ăn thịt có thể nhịn, nếu cả đời đều gặm cây c