Old school Easter eggs.
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322442

Bình chọn: 8.5.00/10/244 lượt.

Tháng Tư rõ ràng vẫn đang

là mùa xuân, nhưng ánh mặt trời chói lọi ban trưa đã mang chút chói chang của

mùa hè. Vu Mục Thành đến nơi này đã hơn hai tháng rồi, nhưng anh chưa thật sự

quen với thời tiết ở đây. Anh cùng người môi giới Tiểu Vương từ tầng bốn đi

xuống, ra khỏi cổng, hai bên lối đi trong sân đã kẻ vạch các vị trí đỗ ô tô rõ

ràng.

Tiểu Vương là một chàng

trai trạc tuổi hai mươi lăm, dáng hình nhanh nhẹn hoạt bát, anh nói với Vu Mục

Thành: “Anh Vu xem này, ở đây số lượng chỗ đậu xe với số căn hộ gần như là đạt

đến tỉ lệ 1:1 rồi, nếu như anh quyết định mua nó thì vấn đề chỗ đỗ xe coi như

là yên tâm rồi”.

Nhưng Vu Mục Thành lại

chú ý đến tòa lầu đối diện với khoảnh sân rộng rãi bên kia đường hơn.

Địa điểm này tuy nằm ở

ngoại ô thành phố nhưng lại được quy hoạch rất tốt. Toàn khu dân cư xây bên hồ

lớn với quy mô nhà ở cho hơn hai nghìn hộ dân, chủ yếu là các nhà cao bốn, năm

tầng, thi thoảng có vài cao ốc chen vào giữa, còn ngay bên bờ hồ là từng dãy

biệt thự nối tiếp nhau. Cả dự án được xây dựng làm ba đợt, đến khi hoàn thành

cũng phải mất sáu, bảy năm. Bởi vì bên công ty khai thác và phát triển nhà ở

cùng đơn vị thi công đều là những doanh nghiệp lớn có uy tín trong nước, nên

các căn hộ vừa hoàn thành xong đã bán rất chạy, lượng người đến ở trong những

căn hộ khu vực này xem như khá khả quan so với toàn vùng ngoại ô.

Vị trí họ đang đứng chính

là nơi dự án đã hoàn thành đợt một nên thời gian bàn giao nhà rất nhanh. Tất cả

các căn hộ ở tầng một đều có một mảnh vườn từ hai mươi đến bốn mươi mét vuông,

chủ nhân mỗi căn hộ đều chăm sóc chúng rất kỹ lưỡng và gọn ghẽ. Giữa khu vườn

đặt một cái ô lớn, dưới đó kê mấy chiếc ghế gỗ, hoặc một chiếc xích đu, trông

thật thanh nhã và thư thái. Bây giờ lại đang giữa mùa xuân, cây cỏ trong các

khu vườn đâm hoa trổ lá, tươi xanh mơn mởn, hài hòa với không gian xanh của cả

vùng.

Nhưng, căn hộ ở tầng một

thu hút sự chú ý của Vu Mục Thành lại khác hẳn. Cỏ dại mọc bạt ngàn phải cao

đến đầu gối, khu vườn trống trải chẳng có gì. Nhìn kỹ hơn vào bên trong, các

căn phòng đều không có rèm cửa. Từ cửa ra vào ốp thủy tinh đến sát nền nhìn

xuyên vào trong sẽ thấy sàn nhà trơ trọi một lớp xi măng, căn hộ cơ bản vẫn

chưa được tu sửa.">“Căn hộ này chắc cũng đang trưng biển muốn bán

chứ?”, anh chỉ cho Tiểu Vương.

Tiểu Vương cười nói: “Căn

nhà này nói ra thì thật kỳ lạ, nghe đồng nghiệp của em kể, từ khi nhận nhà đến

giờ đã gần bảy năm rồi, chủ nhân chưa một lần ghé qua”, Tiểu Vương là người môi

giới trực tiếp của phía ban quản lý dự án nên cậu ta biết khá tường tận: “Nhiều

người muốn mua căn hộ này lắm, có một vị khách còn để hẳn số điện thoại lại cho

chúng em, dặn kỹ rằng muốn mua bằng được căn này, nếu nó được rao bán thì gọi

ngay cho anh ấy. Cứ chốc chốc anh ấy lại gọi điện hỏi han tình hình, chúng em

đã giới thiệu những căn hộ khác, nhưng anh ấy không hề để tâm”.

Vu Mục Thành cảm thấy hơi

lạ: “Các em không liên hệ với chủ nhà sao?”.

“Liên hệ rồi chứ, chủ nhà

là một cô gái, cô ấy nói rõ là không muốn bán, nhưng cũng chẳng có ý định sửa

sang lại để ở. Các tòa nhà ở đây chỉ có những căn ở tầng thượng là được kết cấu

theo kiểu Penthouse[1'> thôi,

các căn khác đều có đầy đủ gian bếp và công trình phụ khép kín hoàn chỉnh, chỉ

cần ốp nền nhà đơn giản và mua ít đồ gia dụng là có thể cho thuê được rồi.

Nhưng cô ấy cũng không muốn cho thuê, chắc là giàu có nên chẳng quan tâm đến

món tiền vặt này. Mà cô ấy vẫn đóng tiền phí dịch vụ vào tài khoản đều đặn hằng

tháng, chứ chưa bao giờ dây dưa.”

Vu Mục Thành gật

gật đầu, anh cũng không nhất thiết phải mua căn hộ ở tầng một, vì chẳng có đâu

thời gian mà chăm sóc vườn cây, căn hộ với khoảnh vườn cỏ mọc lút đầu người kia

trông có vẻ chướng mắt.

“Hay anh xem căn hộ

Penthouse ở tầng bốn này nhé, nếu không vì xuất ngoại, chủ nhà nhất định sẽ

không chịu bán đâu. Cách bài trí căn hộ thì anh cũng thấy rồi đấy, gỗ lát nền

là loại bảo ôn, mọi không gian sắp xếp đều được suy tính kỹ lưỡng, mà đồ gia

dụng trong nhà thì gần như mới tinh, đều là đồ đắt tiền, anh chỉ cần dọn dẹp

một chút là có thể vào ở luôn. Hay anh xem căn ở bên toà cao ốc gần câu lạc bộ

kia đi, bên đó được cái là ở ngay cạnh hồ, tầm nhìn rộng rãi, có điều phải bỏ

công sức ra sửa sang lại một chút.”

Vu Mục Thành đến bên

chiếc xe của mình: “Cảm ơn cậu Tiểu Vương, tôi chọn căn ở tầng bốn này. Chiều

nay tôi sẽ bảo người của công ty đến bàn bạc với cậu về giá cả và làm mọi thủ

tục, cậu báo cho chủ nhà chuẩn bị đầy đủ mọi giấy tờ liên quan nhé”.

Một thương vụ được tiến

hành chóng vánh, Tiểu Vương không khỏi vui mừng, gật đầu lia lịa: “Anh cứ yên

tâm, em sẽ chờ ở văn phòng ban quản lý”.

Nửa tháng sau, Vu Mục

Thành đã chuyển đến ở căn hộ tầng bốn này một cách thuận lợi. Anh về nước chưa

đến một năm, từ Chiết Giang qua đây để tiếp quản công ty thiết bị kiểm tra điện

của gia đình đầu tư tại thành phố này. Ngôi biệt thự bên kia hồ thuộc quyền sở

hữu của gia đình anh, nhưng chị gái Vu Mục Vân và anh rể Uông Quân trước đây

q