
ết khóa cổ Tạ
Đào, “Đúng lúc tôi đang bực bội… Khỏi phải nói gì nữa, là anh em thì tới sân tập làm một ván đi!”
“Này… Tôi mà mất tay mất chân thì có
được hưởng đãi ngộ tai nạn lao động trong quân đội không?” Tạ Đào mặt
mũi ảo não thảm thương nói.
“Yên tâm.” Lâm Tu thản nhiên liếc cậu ta một cái, “Nếu cậu bất hạnh hy sinh, tổ chức sẽ truy phong cậu làm liệt sĩ.”
…
Gánh nặng chỉ có thể gánh vác không thể buông bỏ, sau khi Chuyên Đề Dân Sinh kỳ đầu tiên của FAMOUS đạt được thành công to lớn, tin tức quan trọng
bị phơi bày trong đó gần như lập tức thu hút ánh mắt của phần đông dân
chúng, trong lúc nhất thời, người dân mọi tầng lớp đều nhao nhao tập
trung vào việc này, tin tức này lại càng được lan truyền sôi sùng sục.
Mà đồng thời – đó cũng chính là mẩu tin đã kích động mối quan hệ giữa cha con Chu Mộc.
Nói đơn giản là thế này, chỗ Chu Mộc thu thập tin tức có hai xí nghiệp sản
xuất chế biến thực phẩm nổi tiếng A và B. Đều có quy mô lớn, đều có danh tiếng tốt, khác nhau ở chỗ một cái là xí nghiệp lâu đời ở địa phương,
cái kia là nhãn hiệu mới xuất hiện đến sau mà vượt trước. Hai xí nghiệp
như vậy tồn tại thị trường cạnh tranh vốn là chuyện không có gì đáng
trách, chỉ là vấn đề nảy sinh từ lúc xí nghiệp A cũng chính là xí nghiệp lâu đời ở địa phương tiên phong phát động một đợt khảo sát ý kiến người dân – trong đợt khảo sát này, tỉ lệ người dân hài lòng cao tới tám mươi mấy phần trăm, loạt sản phẩm của xí nghiệp A vượt xa sản phẩm cùng loại chỉ có tỉ lệ hài lòng chưa đến hai mươi phần trăm của xí nghiệp B với
ưu thế tuyệt đối, một số nhà truyền thông có tiếng ở địa phương đã phối
hợp kết quả hoạt động này tiến hành đưa tin hàng loạt, kết quả trực tiếp nhất là lượng tiêu thụ thực phẩm sản xuất chế biến của xí nghiệp B giảm mạnh, trong khoảng thời gian ngắn dân bản xứ đều hướng sự chú ý về hàng hóa của xí nghiệp A, việc này không thể nghi ngờ đã tạo thành đả kích
mang tính hủy diệt trên cả hai phương diện lượng tiêu thụ và danh tiếng
của xí nghiệp B.
Xí nghiệp B lập tức đệ đơn khiếu nại lên tòa án
cấp trung tại địa phương, một tờ đơn kiện đưa xí nghiệp A ra hầu tòa,
kết quả, án kiện theo lẽ thường lẽ ra phải hòa giải ngoài tòa án vậy mà
lại tuyên bố bên nguyên đơn thua kiện ngay tại phiên tòa.
Trong
mắt người bình thường, có lẽ bọn họ hoàn toàn không cảm thấy kết quả như vậy có vấn đề gì, nhưng khi biết được tin tức này trong lòng Chu Mộc
lại cảm thấy việc này có phần kỳ quái.
Sản phẩm do xí nghiệp A và xí nghiệp B sản xuất cô đều đã từng mua, theo kinh nghiệm bản thân của
cô, từ mọi phương diện mà nói, sản phẩm của xí nghiệp B dù không thể nói là vượt xa sản phẩm của xí nghiệp A, nhưng tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng tỉ lệ hài lòng kém xa đến mức gần như tương phản theo như số liệu được đưa ra.
Nếu như chỉ là thua kém một chút, bạn có thể
hoài nghi đó là do nhận định chủ quan của Chu Mộc, nhưng Chu Mộc lúc
trước chỉ đứng ở góc độ một người tiêu dùng bình thường mà đánh giá cũng cảm thấy sản phẩm của hai nhà xí nghiệp này chênh lệch không phải chỉ
là chút ít, cho nên khi xuất hiện kết quả bình chọn kịch tính như vậy,
ẩn ý bên trong không cần nói cũng hiểu được.
Bản năng Chu Mộc lại càng cảm thấy trong chuyện này hẳn là có nguyên do khác, cô lại trùng
hợp vừa tiếp nhận chức tổng biên tập Chuyên Đề Dân Sinh của FAMOUS, thế
là cô dứt khoát lấy việc này làm trọng tâm của mấy kỳ gần đây, tiến hành đào sâu bới kỹ và điều tra đến cùng.
Chu Mộc chạy tới rất nhiều
nơi, phỏng vấn rất nhiều người dân, lại sử dụng một chút thủ đoạn quan
hệ, lần lượt lén xâm nhập vào phân xưởng sản xuất của cả hai xí nghiệp,
sau khi tiến hành một loạt khảo sát điều tra ngầm, ý nghĩ trong lòng cô
cũng càng ngày càng kiên định – kết quả trưng cầu dân ý lần đó, bên
trong nhất định có vấn đề!
Điều tra nhiều lần, cuối cùng Chu Mộc phát hiện ra căn nguyên của vấn đề –
Chính sách bảo hộ của địa phương.
Là xí nghiệp huy hoàng lâu đời của địa phương, xí nghiệp A bất kể là ở
khâu sản xuất hay tiêu thụ đều được hưởng chính sách hỗ trợ và ưu đãi
nhiều mặt của vùng, mà xí nghiệp B xâm nhập từ bên ngoài trong cùng bối
cảnh như vậy lại gần như không hề được hưởng ưu đãi gì.
Điều này
trực tiếp dẫn tới tâm lý bầy đàn, khiến cho các đại lý bán buôn thiên vị đối với sản phẩm của xí nghiệp A, nhóm người tiêu dùng khi mua sắm cũng ưu tiên cân nhắc những sản phẩm được tuyên truyền mạnh mẽ về mọi mặt
của xí nghiệp này.
Chu Mộc tự thấy mình không phải nhân vật căm
ghét thế tục gì, cũng không có ý thức trách nhiệm xã hội tới mức đáng để người ta ca ngợi, cô có thể chú ý phát giác ra chuyện này, chỉ bằng
tinh thần trọng nghĩa của một người tiêu dùng là đủ rồi.
Đứng
trên góc độ một người dân bình thường, cô chỉ hi vọng dân chúng chung
quanh cũng có thể giống như cô, dùng đồng nhân dân tệ có giá trị tương
đương để hưởng thụ loại hàng hóa có chất lượng hơn.
Cho nên, khi
nhận được cuộc điện thoại xa lạ kia, ý nghĩ trong lòng Chu Mộc cũng chưa từng dao động mảy may – thậm chí ngay cả một đợt sóng cũng không