Old school Swatch Watches
Nước Chảy Thành Sông

Nước Chảy Thành Sông

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322801

Bình chọn: 9.00/10/280 lượt.

à

chính là cái loại trong lòng biết tỏng nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ ngu

ngơ.”

Chu Mộc cười nhẹ từ chối cho ý kiến.



Giang

Ngữ Tình nói liên miên một hồi, tổng biên tập mới nhậm chức ăn diện bảnh bao, đeo trên mình cái danh hiệu lóa mắt, tỏa ánh hào quang từ trên

trời giáng xuống.

Giây phút nhìn rõ khuôn mặt anh ta, Chu Mộc chỉ muốn tự bóp chết mình…

“Chu Mộc?” Trong văn phòng tổng biên tập, người đàn ông tuấn tú lịch lãm nhìn người đối diện thong thả lên tiếng.

“Vâng…” Bạn nhỏ Chu Mộc bất giác co người lại.

“Ngẩng đầu lên.”

Chậc… Chu Mộc buồn bực, nghe sao mà giống đoạn mở đầu vở kịch con gái nhà lành bị thiếu gia nhà giàu chòng ghẹo thế.

Nhưng mà Chu Mộc vẫn rất dũng cảm để lộ mặt ra.

Chết thì chết… Dù sao… Cũng chưa nghe nói có người vì kéo đứt một khuy áo của sếp mới mà bị đuổi việc. > <

Được lắm… Sở Du ngồi trên ghế da nhếch khóe miệng mỉm cười.

“Hai bản thảo này là do cô viết?” Đẩy tờ tạp chí trước mặt tới trước mắt Chu Mộc. Ngón tay thon dài của người nọ thi thoảng gõ khe khẽ lên mặt đá

hoa của chiếc bàn làm việc.

“À… Vâng.”

Tiêu rồi tiêu rồi… Chu Mộc không ngừng kêu khổ trong lòng.

Đều nói tân quan thượng nhâm tam bả hỏa*, nhìn dáng điệu này, sợ là mình sắp bị vị quan mới nhậm chức này thiêu chết rồi.

*Ý nói là quan viên mới nhận chức, ban đầu có chút quyền hành, trước tiên

phải thực hiên hai, ba việc có ích cho dân chúng, xem chú thích kỹ hơn

cuối chương.

“Ý tứ thông suốt, lời văn lưu loát.”

Sở Du chậm rãi mở miệng nói: “Là bản thảo phỏng vấn tiếng Anh rất tiêu

chuẩn, rất xuất sắc.”

Chu Mộc giương mắt.

“Tạm gác bữa

tiệc chào mừng tối nay sang một bên… Về chuyện bố trí công việc sau này, tôi nghĩ tôi cần cùng cô Chu tiến thêm một bước hiểu biết cùng câu

thông.” Người đàn ông anh tuấn nhếch khóe miệng cười đến vô cùng hiền

lành: “Không biết chừng nào thì cô Chu có thời gian, không bằng… Cùng

nhau ăn một bữa cơm?”

*Tân quan thượng nhâm tam bả hỏa:

Điển cố: Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, thời ba nước phân tranh, khi Gia Cát

Lượng làm quân sư cho Lưu Bị, trong một đoạn thời gian ngắn đã liên tục

ba lần dùng hỏa công đánh chiếm quân Tào Tháo. Lần đầu là hỏa thiêu sườn núi Bác Vọng Pha, khiến 10 vạn tinh binh do Hạ Hầu Đôn thống lĩnh chết

cháy không biết bao nhiêu mà kể. Lần thứ hai là ở Tân Dã, dùng hỏa công, Tào Nhân bỏ chạy trối chết, 10 vạn đại quân đều bị diệt. Lần thứ ba là

hỏa thiêu Xích Bích, trăm vạn tào binh thảm bại, cuối cùng bỏ chạy cùng

Tào Tháo chỉ còn đúng 27 người. Khi ấy, mọi người gọi ba trận hỏa thiêu

này là “Gia Cát Lượng thượng nhâm tam bả hỏa”. Truyền lại về sau thành

câu cửa miệng là “Tân quan thượng nhâm tam bả hỏa”, ý nói là quan viên

mới nhận chức, ban đầu có chút quyền hành, trước tiên phải thực hiên

hai, ba việc có ích cho dân chúng. Hàm ý rằng sau này có làm được chuyện tốt cho dân chúng hay không thì không biết trước được, nhưng trước mắt

cứ cho dân chúng thấy được lợi ích đã. Phó tư lệnh Chu Thâm

đột nhiên tới thăm ít nhiều khiến Lâm Tu có phần trở tay không kịp, liên tục vài ngày, chỉ cần thủ trưởng có mặt ở đây, liền chỉ đích danh muốn

anh tiếp khách. Không chỉ vậy, ngay cả Hà Tiêu cùng theo đến cũng kè kè

bên anh một tấc không rời, Lâm Tu luôn giữ vẻ mặt thản nhiên khiến người ta không nhìn ra cảm xúc, chuyện này rơi vào trên người anh, đương sự

không có biểu hiện gì, nhưng vào trong mắt người ta lại có suy tính

khác.

Ai mà chẳng biết Lâm trung tá Lâm Tu quân khu Z là một mũi

giáo tài ba? Thủ trưởng coi trọng, đoàn trưởng yêu mến, đây cũng không

phải là chuyện ngày một ngày hai. Đẹp trai có tài, tuổi trẻ đầy hứa hẹn… Dường như tất cả những tính từ tốt đẹp dùng trên người anh đều không có gì là thái quá, thực lực rõ sờ sờ ra đấy, tự nhiên không đến phiên

người khác nhiều lời.

Nhưng trọng điểm vấn đề không phải ở đây, mà ở chỗ cái người tên Hà Tiêu kia.

Bác sĩ khoa tim mạch thuộc tổng viện quân khu Z, mỹ nữ quân y nổi tiếng

khắp quân khu, tình nhân trong mộng của đông đảo thanh niên sĩ quan,

cháu ngoại của phó tư lệnh Chu Thâm quân khu Z Chu trung tướng… Hàng

loạt danh hiệu sáng lấp lánh nặng trình trịch như thế, thử hỏi có mấy

trang hảo hán có thể chân chính chống đỡ nổi?

Trong xã hội ngày

nay, “bám vào cành cao” sớm đã không còn là chuyện gì mới mẻ, trong cơ

quan đơn vị, trong trụ sở bộ đội, chuyện như vậy càng thấy rõ hơn, về

sau có gặp phải người ta cũng chỉ thờ ơ. Nhưng dù là như vậy, không thể

không thừa nhận mượn cách này để một bước lên mây vẫn là chuyện khiến

người ta vô cùng ghen tị.

Từ xưa mỹ nữ ái mộ anh hùng, người ưu

tú luôn luôn chói mắt, bởi vậy, Hà tiểu thư cất nhắc phó đoàn trưởng Lâm âu cũng là chuyện thường tình.

Hà Tiêu chưa từng cố ý che giấu

tâm ý của mình trước mặt Lâm Tu. Với cô mà nói, thích chính là thích,

tán thưởng chính là tán thưởng, làm phái nữ trước tiên phải biết yêu

thương chính mình, che che giấu giấu trốn trốn tránh tránh thật sự là

không cần thiết, huống chi, không cần người khác nhiều lời, cô cũng là

người có vốn có liếng.

Phụ nữ thông minh luôn được người ta yêu