Teya Salat
Nhị Thủ Vương Phi

Nhị Thủ Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322120

Bình chọn: 8.5.00/10/212 lượt.

ặn đúng lúc Ngài trở về, có đói không?” Phát hiện Ứng Trị đi vào phòng, nàng ấm áp mỉm cười.

Nụ cười tươi sáng chói mắt kia ấm áp như ánh nắng mặt trời ngày mùa hè làm cho Ta hoảng hốt lạc thần một lát, thật vất vả mới phục hồi lý trí.

“Như thế nào? Hôm nay tự mình nấu cơm? Món ăn muốn Gia ăn phải đạt đến

trình độ không thấp a`! Gia khẩu vị thưởng thức rất cao, tuy rằng là

ngươi làm như cũng không phải ngoại lệ……”

Nàng không để tâm đến những lời vô nghĩa của Ứng Trị, quay đầu phân phó hạ nhân mang thêm đồ ăn vào.

Ta một bên rầy rà, một bên thay đổi bộ xiêm y, chờ đến khi ta ngồi vào bàn ăn, nói cũng nói xong , vừa vặn đồ ăn đều đã dọn lên hết.

Ta nhìn đến thức ăn trên bàn toàn bộ là những món ta thích, tâm ta vui

vẻ tựa như vừa được tặng một món lễ vật quý giá, trong ta lòng tràn đầy

hưng phấn mặt mày hớn hở, cầm lấy chiếc đũa cùng tiểu thê tử triển khai

tranh đấu.

Tuy nàng làm rất nhiều món như ta vẫn thích cùng nàng giành lấy thức ăn, ta chú ý nhìn xem nàng định chọn món nào, thì nhanh tay cướp

lấy, dùng ánh mắt liếc cảnh cáo nàng.

Nàng tức giận chụp cái bàn “Tốt..Tốt ăn cơm, đừng quấy rối!” âm thanh nàng

tiếng nói của nàng càng lúc càng vang dội hữu lực, Ứng Trị vẫn không

giảm cười.

Bổng hoàng tử, ta đây sơn hào hải vị muốn cái gì mà không có. Như rất ít khi có cơ hội được người nhà tự tay làm đồ ăn ── Mẫu thân Vinh phi sẽ

không chú ý đến việc ăn, mặc, của hoàng tử chỉ có thể dùng lễ nghi

nghiêm khắc trong hoàng cung an bài, ngay cả đường kim hoàng thượng cũng không dám hi vọng mẫu thân sẽ tự mình xuống bếp.

Mặc dù là Đổng Phi Hà, thân phạm Vương phi, có thể phái nô tài làm hết

những việc lớn nhỏ kẻ cả việc này, chuyện gì cũng không cần nàng động

tay vào, nhưng nàng phải làm như vậy, chắc không phải do nhất thời tâm

huyết dâng trào, mà đều chứng minh một đều trong lòng nàng đã có ta ……

“Gia!” Nàng quan sát sắc mặt Ứng Trị đang cao hứng, vì thế mở miệng.

“Cái gì?” Gọi kiều mị như vậy, cố ý câu dẫn ta sao?

“Có chuyện cần nói cùng Ngài.”

“Nói đi!” Ta trong lòng phấn khởi chờ mong.

“Nghe nói Ngài gần đây đang theo dõi Lưu gia, Lưu gia đang gặp không ít

chuyện rắc rối, liên lụy vô số……” Nàng vừa nói xong, phát hiện Ứng Trị

mỉm cười trên khuôn mặt tuấn tú chậm rãi kết băng, vì thế âm thanh nàng

càng nhỏ lại.

Ta buông bát đũa “Rồi sau?”

“Ngài có không buông bỏ thành kiến, trước…”

Nàng nói còn chưa xong, đã bị Ứng Trị ….

“Câm mồm!”

Ta không cần lại nghe xong nàng nói cũng đã biết được ý đồ của nàng, đơn giản là nàng đã nhận được tin ta muốn bắt Lưu Thuận Nghiêu, nên vì chồng trước đang rơi vào tình cảnh gian nan mới tự mình xuống phòng bếp làm cơm cầu tình ta, nghĩ đến ta càng tức giận!

“Đáng giận! Ngươi tự làm cờm chờ Gia, biểu hiện ôn hoà đối với Gia, đối với

Gia cười tựa như phong tình, đều là để giúp Lưu Thuận Nghiêu sao?”

“Không có chuyện này!” Nàng ấn ấn hai má, khó có thể lý giải nàng là như thế

nào phong tình ? Nàng lại không có làm ra cử chỉ gì dụ hoặc ám chỉ!

“Ta không phải vì hắn!”

“Nói sạo! Ngươi cả ngày ở trong phủ, như thế nào biết được việc này?”

“Mông Cổ công chúa có đến đây.”

“Cái gì? Nàng đến nói gì ? Các ngươi quan hệ tốt lắm sao?”

“Ta cùng nàng không có giao tình, nhưng người ta nếu đến cầu cứu, cũng nên cho đối phương có một chút mặt mũi.”

“Ha!..Haha…. Ngươi muốn làm thánh nhân a? Người ta đoạt trượng phu của ngươi, ngươi

còn sợ nàng ta mất mặt mũi, có phải hay không người bị nàng ta dùng chân tình cảm hóa, thậm chí ước định về sau sẽ làm hảo tỷ muội ?”

“Ngài đừng có nói như vậy.”

“Ngươi làm chuyện tốt sao? Gia mới là của ngươi trượng phu, ngươi không lấy lòng Gia, lại đi quan tâm ta nam nhân khác, ngươi thật ra muốn cái gì?”

“ Ta không ăn !”

Nhìn Ứng Trị oán hận phất tay áo tử rời đi.Nàng trợn mắt há hốc mồm, nhìn đầy bàn đồ ăn, bất đắc dĩ thở dài.

Nàng có thể xác định Ứng Trị thực chán ghét Lưu Thuận Nghiêu, nhưng Lưu Thuận Nghiêu vẫn chưa chủ động trêu chọc qua Ứng Trị, Ứng Trị tai sao để ý đến Lưu Thuận Nghiêu như vậy? Chẳng lẽ thật sự là bởi vì nàng sao?

Nàng cảm thấy hoang mang, nàng vẫn nghĩ đến Ứng Trị cùng nàng cùng một chỗ chỉ là tốt cho hắn chơi đùa, Ứng Trị là hoàng tử có nữ nhân nào mà chưa thấy qua, cho nên sẽ không có khả năng đối nàng động tình.

Ứng Trị cũng nói qua, cưới nàng chính là vì nàng cự tuyệt Ứng Trị, nhưng mà hai người càng ở chung, Ứng Trị đối nàng càng vô cùng thân thiết, nàng

có thể cảm nhận cuộc sống hiện tại thật thoải mái, mà hiện tại nàng có thể dể dàng đặt xuống mối tình cũ đã gây cho nàng nhiều thương tổn….

Ứng Trị dung túng hành vi bá đạo của nàng, nàng có thể nhéo lỗ tai Ứng Trị, dung túng nàng phản đối Ứng Trị ngôn hành cử chỉ, mọi khi nàng làm Ứng Trị mất hứng thì Ứng Trị chỉ đưa lưng về phía về nàng lẳng lặng không nói đến nửa câu ……

Nàng ngẫm đi ngẫm lại phát hiện, Ứng Trị đối nàng rất tốt, nhìn vào tính

tình của Ứng Trị mà nói, quả thực rất khó có thể đối đãi với mọi như

thế, như mà Ứng Trị lại dung túng nàng như vậy, đáp án chỉ có một…Ứng

Trị thích nàng?

Nàng chạy ra cửa, hỏi hạ nhân, “Vươ