
hưởng thụ, chỉ cần nhìn nơi ông chọn ở là biết ngay mà.
Nằm trên chiếc thảm Ba Tư trắng như tuyết, cô cảm giác
có chút buồn ngủ. Cái mũi tròn tròn khẽ di di trên lớp lông mềm mại của thảm,
ngáp không ngừng
Bỗng nhiên, một mùi hương nồng đậm bay vào trong
khoang mũi, không cần ngẩng đầu, Hướng Phù Nhã cũng biết là má Điền đã mang
theo canh bổ thai đến cho mình uống.
“Má Điền, bà thật sự rất là đúng giờ.” Buổi sáng mười
giờ, buổi chiều bốn giò, trừ phi cô đang ngủ, nếu không sẽ phải uống đủ kiểu
thuốc trên trời dưới đất.
“Thiếu phu nhân, hiện tại người bây giờ là một người
ăn hai người bổ, hơn nữa nước canh uống cũng dễ chịu, chờ người sau hai tháng
nữa nhất định sẽ sinh ra một tiểu thiếu gia vừa béo tròn lại trắng trẻo cho
xem.” Gương mặt tròn tròn của Má Điền vì tươi cười mà trở nên càng thân thiện,
bà rất thích vị thiếu phu nhân đơn thuần lại đáng yêu, lễ phép này, mỗi ngày vì
cô đun canh sắc thuốc cũng trở thành chuyện vô cùng vui vẻ.
“......” Cô có thể cự tuyệt được sao? Hướng Phù Nhã vô
lực thở dài, cái tiểu tử trong bụng kia giống như cũng ngửi thấy được mùi vị
quen thuộc, đá đấm lung tung cả lên, nếu cô không uống chỉ sợ nó sẽ không chịu
dừng mất. Thế nên cô đành vươn tay tiếp nhận cái bát sứ kia, may mà má Điền
không múc cả một cái bát tô to đến dọa mình. Mỗi lần đều chỉ là một chén nho
nhỏ, ăn ngon cũng không thấy quá ngấy.
“Đây là canh thịt lợn kỷ tử đương quy đại táo, bổ khí
bổ huyết, đối với tim thận đều vô cùng hữu ích.” Nhìn cô gái nhu thuận trước
mắt, má Điền vô cùng vừa lòng. Chồng bà mất sớm, dưới gối lại không có con gái
con trai, thiếu gia năm đó thu nhận bà, cho bà công việc, khi đó bà liền quyết
tâm sẽ toàn tâm toàn ý báo đáp cậu chủ, đối với người vợ vừa dịu dàng vừa ngọt
ngào này của cậu cũng hết sức thuận mắt.
Bát canh nồng đậm uống vào miệng có vị rất tuyệt vời,
cô cảm giác nước canh nóng trôi qua cổ họng xuống đến dạ dày rồi chậm rãi tiêu
tán, tinh thần cũng sảng khoái lên không ít. Chờ cô uống xong một chén canh,
khuôn mặt đã bị hơi nóng làm cho phiếm hồng, thân mình cùng tay chân đều ấm hẳn
lên, ánh mắt trong trẻo, cơn buồn ngủ khi nãy cũng hoàn toàn biến mất.
“Thiếu phu nhân, người nằm xuống nghỉ ngơi một chút
đi.” Má Điền tay chân lưu loát thu thập chén bát.
Hướng Phù Nhã nhíu nhíu mày, cô bây giờ rất có tinh
thần, không chút buồn ngủ mà lạiìm chuyện gì đó để làm.
Nhìn chén sứ xinh đẹp, hai mắt cô liền sáng ngời. “Má
Điền, cháu muốn làm sushi” Cô cười tủm tỉm người phụ nữ đang bận rộn trước mắt,
nhỏ giọng thỏ thẻ yêu cầu.
Trước kia ở Đài Loan sống cùng Quan Thần Cực, thi
thoảng cô cũng sẽ xuống bếp nấu cơm. Đã sống một mình cũng lâu, nấu cơm là một
việc bắt buộc phải biết, tuy rằng tay nghề của cô so với những đầu bếp nổi danh
trong này là cực kì kém nhưng Quan Thần Cực từ nhỏ đã sống cẩm y ngọc thực (*)
lại hết sức cổ vũ cô, mỗi lần đều ăn hết những món cô làm, một chút cũng không
thừa làm cho cô hết sức vui vẻ.
(*cẩm y ngọc thực: chỉ cuộc sống sung túc, có thể hiểu
là ăn ngon mặc đẹp)
Cô nhớ rõ, Quan Thần Cực thích nhất là sushi do chính
tay mình làm, mà cô đã lâu không làm lại cho anh ăn, lại nhớ tới mấy ngày gần
đây mình tùy hứng và vô lại hết mức, anh vẫn cứ dịu dàng, bao dung, cô đột
nhiên muốn vì anh làm một chuyện gì đó.
“Khó mà làm được.” Má Điền biến sắc, hiện giờ nhiệm vụ
quan trọng nhất của thiếu phu nhân là chăm sóc tốt cho bản thân, tương lai có
thể thuận lợi sinh hạ người thừa kế cho Quan gia, những việc nặng như thế này
sao có thể làm được chứ?
“Làm ơn đi, má Điền, cháu muốn làm gì đó, cả ngày nhàn
rỗi ở trong này thực sự rất nhàm chán, đi mà, đi mà.” Độc chiêu vô địch chuyên
dùng để đối phó với Quan Thần Cực vận dụng trên người má Điền vẫn hữu dụng cực
kì như thế.
“Vậy người không cần quá mệt mỏi cố sức.” Bác gái năm
mươi tuổi không địch nổi tiểu cô nương thanh xuân tươi trẻ, chỉ có thể nhượng
bộ lùi một bước.
“Má Điền tốt nhất.” Cô vui vẻ dùng sức nâng bác gái
hiền lành lên một chút, rồi vội vã đi tới chỗ nhà ăn nhỏ. Đây là nhà bếp chuyên
dùng cho má Điền nấu canh, sắc thuốc, còn phòng bếp chuyên dụng của Henry là ở
mặt sau của biệt thự, đó là lãnh địa tư nhân của ông ta, ai cũng không được tùy
tiện bước vào.
Nấu cơm, chuẩn bị tốt dấm chua để làm sushi tự chế, cô
cực kì vui vẻ. Nhưng mà, lúc bắt tay vào xử lí cá, mùi vị tanh tưởi này khiến
có chút chịu không nổi, má Điền lo lắng đề nghị để bà hỗ trợ nhưng Hướng Phù
Nhã kiên quyết lắc đầu, cô muốn tự tay vì người mình âu yếm chuẩn bị đồ ăn.
Trộn lẫn cơm cùng dấm chua cho tốt, đặt vào tay nắm
lại thành nắm nhỏ, trải tiếp trứng cá hồi, cá muối, sò lông, vây cá, tinh dịch
cá, bào ngư đã được cắt thành từng lát nhỏ đặt lên trên lớp cơm tuyết trắng,
ngón tay mảnh khảnh khẽ xếp lại cho đều, rồi nhẹ nhàng phủ thêm một lớp tương
mù tạc lên. [4'>
Mùa này cá là ngon nhất bởi vì muốn tránh giá rét của
khí lạnh xâm nhập, quanh thân cá sẽ có rất nhiều lớp mỡ, lớp thịt thật dày, tư
vị khi ăn quả thực chính là cực phẩm của nhân gian.
Ánh sáng tiên