XtGem Forum catalog
Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323081

Bình chọn: 7.00/10/308 lượt.

ái tên Liên Thành đó đang

làm gì hắn nữa:

- Không được giết hắn. Giết người là phạm tội đấy,

Nghe thấy giọng lanh lảnh của cô lại gần, với tính cách

lương thiện của cô bọn họ biết không thể giết được hắn rồi. Khẽ thở dài ngao

ngán, chỉ là Qủy Huyết chưa kịp lên tiếng thì Liên Thảo lại hét lên rồi:

- Đồ biến thái, hắn là nam đó mà anh vẫn còn có thể giở trò

với hắn sao? Tôi biết ngay mà anh là kẻ già trẻ, trai gái thể loại nào cũng

không tha.

- Tôi không có giở trò với hắn.

- Không giở trò anh đem tay vào trong áo hắn làm gì?

- Haha, không có làm gì.(vội vàng rút từng ngón tay ra và

dùng pháp lực tẩy sạch vết máu trên đó)

Thấy hắn rút bàn tay của mình ra rồi nên cô cũng không nói nữa.

Nhưng vẫn không quên giảng cho bọn họ 1 bài học pháp luật kết cuối cùng là lần

nữa hy vọng bọn họ hãy tha cho hắn.

- Được rồi, vậy thì không giết nữa. Cô mau đi theo Tiểu Vũ

trở về đi.

Khẽ gật đầu cô quay lưng rời bước đi nhưng tại sao thâm tâm

lại muốn níu giữ? Hít 1 hơi thật sâu cô đi đến trước mặt nam nhân yêu nghiệt

đó, lên tiếng hỏi:

- Có phải tôi đã từng biết anh? Thật xin lỗi tháng trước tôi

bị tai nạn nên có quên 1 phần trí nhớ, vì vậy chúng ta có biết nhau không?

- Tai nạn? Và đã quên đi trí nhớ.

- Đúng vậy.

- Thiên Vân Phong, Bảo Bối còn nhớ người đó là ai không?

- Vân Phong, Bảo Bối? Hãy nói cho tôi biết người đó là ai?

(nóng lòng chờ đợi)

- Quên rất được, Tiểu Vũ đưa cô ấy lên trên đi.

- Hãy nói cho tôi biết đi,(vừa nói vừa bị Tiểu Vũ kéo đi)

- Ma hậu đi thôi, Tiểu Vũ sẽ nói cho người biết.

- Thật không?

- Thật.

Thấy vậy cô mới yên lòng đi theo Tiểu Vũ rời khỏi đây.

Nhìn theo dáng cô khuất bóng, khẽ trầm giọng hỏi:

- Hãy nói rõ cho tôi biết rốt cuộc trong 1 tháng vừa qua đã

xảy ra chuyện gì?

….#….

Khi cô và Tiểu Vũ rời khỏi đó chưa được bao lâu thì trời bỗng

nổi dông, gió giật mạnh đúng lúc đó từ trong cơn dông đen tối thì 1 phụ nữ mặc

đồ đen xuất hiện lao vào tấn công Tiểu Vũ trong chớp nhoáng. Quá bất ngờ sức tấn

công lại mãnh liệt chỉ sau vài chiêu đỡ Tiểu Vũ bị ả đá văng ra xa đập vào phiến

đá mà lăn xuống. Liên Thảo còn chưa kịp chạy lại gần cô ấy thì đã bị ả bắt đi.

Trước khi biến mất vẫn còn nghe thấy tiếng cười man rợ của ả. Ngoài trừ Yêu Mị

vẫn còn 1 loại yêu cư trú ở đây chính là Nhện Yêu vô cùng độc ác.

Liên Thảo bị ả bắt đưa vào trong 1 cái hang động. Đi suốt 1 quãng

đường sau cái hang động đó là 1 ngôi nhà kiến trúc rộng chẳng khác như

phủ cho vương gia thời xưa. Cô bị ả quẳng vào 1 cái ngục vô cùng tăm

tối, ở đó ngoài trừ cô ra còn rất nhiều các cô gái khác. Họ co rúm, khóc lóc, sợ sệt thu mình vào 1 góc.

Ả đứng ở ngoài nhìn khắp 1 lượt rồi gật đầu thoả mãn gọi tên cai quản đến.

- Phu nhân người có gì chỉ bảo ạ?(cúi gập người xuống hành lễ)

- Chốc nữa ngươi mang 3 đứa con gái trong góc kia đưa vào phòng tắm cho ta, bây giờ ta muốn tắm rửa.

- Dạ, phu nhân. Không biết bữa tối người chỉ định ai?

- Ừm, 5 con nhỏ trắng trẻo kia đi.(chỉ tay về phía bên trái)

- Dạ, nô tài sẽ đi chuẩn bị ngay.

Ả khẽ gật đầu rời khỏi đây. Và cũng trong lúc đó những cô gái chỉ

định bị mang đi. Có người giãy dụa, có người la khóc để rồi tự mình nhận lấy vài cái tát vào mặt.

Dù họ đã khuất bóng nhưng cô vẫn nghe thấy loáng thoáng tiếng bọn họ

gào khóc. Nhăn mặt lại khó hiểu chỉ bị ép đi làm nô tì thôi mà có cần

phải phản ứng dữ dội thế không? Phục vụ tắm rửa cho ả, hầu hạ bữa cơm

đâu có gì to tát.

Lê mình đến gần cô gái bên cạnh có vẻ bình ổn, cô nhẹ giọng hỏi:

- Họ vì sao phản ứng dữ dội như vậy?

- Chẳng có ai khi bị chỉ định mà còn bình tĩnh cả.

- Vì sao?

- Bởi vì chỉ định nghĩa là chết. Ngày mai đến lượt chúng ta cô sẽ hiểu thôi.

Rất muốn lên tiếng hỏi tiếp nghi vấn chỉ định sao lại là chết, nhưng cô ấy đã nói vậy thì đành phải chờ ngày mai vậy.

…….

Khi nghe Thanh Phong kể lại hết sự việc diễn ra trong lần đó. Anh khẽ

trầm ngâm nhưng không nói gì, nếu đã quên thì anh sẽ giúp cô gái ngốc đó lấy lại kí ức. Có thể quên bất kì ai nhưng duy chỉ có 1 người không

được phép quên chính là Thiên Vân Phong. Giỏi lắm người khác không quên

chỉ quên anh, khi nào nhớ lại rồi không trừng trị cô gái này 1 phen

không còn là anh nữa.

- Đi thôi.(anh khẽ trầm giọng lên tiếng)

- Này nhưng còn tên Yêu Mị thì sao?(chỉ tay về phía Yêu Mị, hắn hỏi)

- Liên Thảo đã nói không giết thì không giết.

- Ngươi cũng nghe lời ghê, vậy ngươi không sợ hắn quay lại trả thù sao?

- Ta tin là hắn sẽ không trả thù, còn nếu như ngươi lo lắng thì chỉ cần giăng kết giới là xong.

- Nghe vậy còn được.

3 người họ liền rời khỏi đó nhưng khi đi đến nửa đường thì họ phát

hiện Tiểu Vũ nằm ngất xỉu dưới vách núi. Vội vàng chạy đến đỡ cô ấy ngồi dậy, dùng pháp lực giữ lại nguyên khí chẳng bao lâu thì Tiểu Vũ tỉnh

lại:

- Vương, thuộc hạ bất tài không thể bảo vệ được Ma Hậu.

- Cô ấy đâu rồi?

- Dạ Ma Hậu bị 1 người phụ nữ mặc đồ đen bất chợt xuất hiện bắt đi rồi.

- Theo ta nghĩ chúng ta nên đi hỏi tên Yêu Mị đó chắc chắn hắn sẽ biết.( Qủy Huyết cất giọng)

- Hắn đang là trẻ con theo ngươi hắn biết s