Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Nhặt Được Yêu Nghiệt Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323045

Bình chọn: 8.00/10/304 lượt.

không thể động vào hắn,

đừng nói thắng được hắn mà chỉ đơn giản là cái vạt áo còn chưa chạm được vào. Tính khí trẻ con trỗi dậy: ta phải thắng.

Vận hết 10 phần công lực, Yêu Mị điều chỉnh khí lực hút hết gió xung

quanh và biến nó thành 1 cái vòi rồng dữ tợn, mạnh mẽ đánh về phía Qủy

Huyết.

Nhếch miệng cười lạnh, 1 cái vòi rồng mà cũng đòi đánh với hắn sao?

Bắt đầu vận lực từ lòng bàn tay ánh sáng màu đỏ ngày càng hình thành như những khối cầu lửa. Khi cái vòi rồng kia di chuyển đến gần hắn, khối

cầu lửa đó được hắn đánh đi xé tan cái thứ trước mặt đó.

Bị phá giải vòi rồng biến thành 3 luồng khí mạnh toả ra 3 phiá khác

nhau và tất nhiên Liên Thảo không thể tránh khỏi mà bị đánh trúng. Luồng khí đó đối với cô mà nói là quá mạnh, cho nên cô bị nó đánh bật ra khỏi mặt đất bay cao lên trời và đủ biết nếu rơi xuống thì sẽ thế nào rồi.

Chỉ kịp hét lên 1 tiếng thì cô đã bị đánh bay xa rồi. Còn 2 kẻ đang đánh nhau kia cũng vội dừng tay mà bất giác thốt lên:

- Liên Thảo.

- Tỷ tỷ.

Chới với trên cao, cô biết mình sắp rơi xuống đất rồi. Từ trên độ cao này rơi xuống không tan nát mới là kì lạ. Đúng lúc cô cảm thấy tuyệt

vọng với sự sống thì đã thấy 1 vòng tay luồn qua eo cô, kéo vào lồng

ngực ấm áp và đưa cô xuống đất rất nhẹ nhàng.

Không chết rồi, thật là may quá. Không biết là ai cứu cô đây? Quay

mặt sang 1 bên nhìn kẻ vẫn còn đang ôm cô. Thì cũng bắt gặp ánh mắt của

người đó đang nhìn cô, trong ánh mắt không có sự lạnh lùng, thờ ơ mà là

sự quan tâm, lo lắng, ấm áp và hình như rất dịu dàng nữa. Rời khỏi cặp

mắt phượng đó cô quan sát khuôn mặt đối diện. Nhưng thay vì tỏ ra háo

sắc cô lại thấy ớn lạnh sống lưng. Tên này thật sự rất đẹp. So với tên

áo đỏ kia chỉ có hơn không có kém. Tên đó đã biến thái ở mức độ cao rồi

còn tên này chắc cũng không biến thái nốt chứ. Trong vòng 1 ngày Liên

Thảo thật may mắn khi được giáp mặt với 2 cực phẩm mỹ nam.

Khẽ buông cô ra lạnh lùng rời ánh mắt sang nhìn 2 tên kia vẫn còn đứng nguyên tại chỗ.

Quỷ Huyết khẽ mỉm cười tiến lại gần anh, trêu đùa nói:

- Ngươi xử lí nhanh thật đấy, sao sợ ta trong gian ngươi khuất bóng chiếm dụng Liên Thảo à?

- Ngươi có cố thế nào thì cũng không thể chiếm được, chỉ là nếu ta

không đến kịp thì cô gái ngốc này đã tan xương rồi. Hai ngươi đánh nhau

kiểu gì mà đánh sang cả cô ấy vậy?

- Không phải ta nha, là do hắn(chỉ về phía Yêu Mị)

Đúng lúc ấy thì xuất hiện bên cạnh thêm 2 người nữa, Thanh Phong và Tiểu Vũ vội vàng quỳ xuống:

- Vương, chúng thần nhận tội.

- Chờ ta xử lí xong tên Yêu Mị đó sẽ đến lượt 2 ngươi. Tiểu Vũ ngươi đưa Liên Thảo trở về trước đi.

- Dạ.

Tuân lệnh, Tiểu Vũ liền đi đến bên cạnh Liên Thảo, hướng cô nói:

- Ma hậu, mời đi theo tôi.

Ngạc nhiên trước câu nói của cô gái lạ mặt, cô ấp úng lên tiếng.

- Ma hậu? Các ngươi nhận nhầm người rồi. Tôi là Liên Thảo

- Được rồi, vậy Liên Thảo tôi sẽ dẫn cô rời khỏi đây, đi theo tôi.

- Được, cô dẫn đường đi.

Không biết vì sao nhưng từ lúc kẻ kia xuất hiện trong nội tâm cô thôi thúc phải tin tưởng người này, vì vậy mà cô đi theo không 1 tia nghi

ngờ. Có phải trong quá khứ cô đã quên mất 1 người như hắn sao?



Cất bước đi chưa được bao xa thì đằng sau cất lên 1 tiếng gọi

não lòng:

- Tỷ tỷ à, đệ không có muốn đánh tỷ đâu.

Quay người lại nhìn cái tên Yêu Mị đó lúc này thật sự rất

đáng thương. Hắn đang sợ hãi, lo lắng trước 2 người họ. Dù có biện bạch thế nào

thì hắn vẫn chỉ là 1 đứa trẻ, 1 đứa trẻ bị những 2 người tấn công.

Quỷ Huyết nhếch miệng cười lên giọng chế giễu:

- Tiểu đệ đệ à, bây giờ ngươi có hối hận thì cũng đã quá muộn

rồi. Lọt vào tay ta có khi ngươi còn được sống thêm vài tiếng, aizz! Chỉ tiếc

là có thêm cả hắn nên ngươi chết sớm hơn rồi.

Vân Phong trầm giọng lên tiếng:

- Đừng có nói nhiều, ngươi tiếc rẻ thì đứng qua 1 bên để ta

đấu với hắn.

- Ai nói ta tiếc rẻ, hắn đầu tiên là của ta rồi, người lên

qua 1 bên là ngươi mới đúng.

- Vậy để xem ai giết được hắn trước.

- Được, ta rất thích những trò này. (nhếch lên cười qủy dị)

Vậy là không cần nói thêm gì nữa cả 2 hợp sức lao vào tấn

công Yêu Mị. Một người đã đấu không lại bây giờ là 2 người thì làm sao hắn chống

cự nổi. Chỉ sau vài chiêu hắn đã bị đánh trọng thương nặng nề, ngã nhào ra đất.

Trên khuôn miệng đỏ hồng không ngừng thổ ra máu đỏ tươi.

Hai người họ từ từ tiến lại gần, Quỷ Huyết ngồi xuống nâng cằm

của hắn lên tiếc rẻ:

- Thật lãng phí cho 1 dung nhan đẹp, nếu không phải ta đang

dùng thể xác này thì có khi ta sẽ mượn tạm cơ thể của ngươi rồi.

Nói dứt lời Qủy Huyết bắt đầu di chuyển bàn tay xuống nơi

trái tim đang đập nhẹ nhàng vuốt ve. Hắn sẽ móc qủa tim này ra biết làm sao được

vì đó là sở thích của hắn.

5 ngón tay từ từ xuyên vào da thịt, hắn không vội vàng vì hắn

đang cảm thụ mà. Đau đớn khiến Yêu Mị nhăn mặt lại bật khóc, hắn chỉ là đứa trẻ

7 tuổi, hắn chỉ là muốn tỷ tỷ dẫn đi chơi rốt cuộc điều đó là sai phạm sao? Vì

sao lại phải giết hắn chứ?

Tiếng khóc nức nở của Yêu Mị đã đánh thức cô, vội vàng chạy

hết can ngăn. Thật sự nhìn từ đằng sau cô không biết c


XtGem Forum catalog