
ật đầu.
Đình ba ở một bên yên lặng nhu nhu huyệt thái dương —— chiến hữu vạn tuế
a…
“Em tự mình, lấy!” Hàn Đình Đình động tác đoạt lấy túi thật có lực a, “Anh
cái này không cho được làm, cái kia cũng không cho phép làm, hiện tại ngay cả
túi xách cũng không để cho em cầm? Em cũng không phải làm từ thủy tinh! Chạm vào
một chút chẳng lẽ sẽ vỡ hay sao? !”
Tần Tống thở dài, sẽ không vỡ, chính là anh sẽ thực lo lắng.
Nói ra xong, cô tựa hồ cũng ý thức được chính mình lại nóng nảy, nghĩ lại sau
lại đối với anh xin lỗi làm nũng cười cười.
Tần Tống thế nhưng cũng biết là chuyện này không có gì không tốt cả, yêu sẽ
mặc kệ cô biến thành cái dạng gì cũng sẽ không thay đổi , huống chi cô hiện tại
một người kiêm hai phần.
Anh không nói lời nào, cô tưởng anh tức giận hoặc ít nhất là ủy khuất, lại đi
kéo lấy tay anh, “A Tống, anh xem em cùng cục cưng đều thực khỏe mạnh a, trong
sách người ta đều nói sau khi mang thai hẳn là phải làm những vận động thích
hợp, mới có thể bảo trì tốt thể lực ứng phó với việc sinh sản a.” Cô thực đơn
thuần nói.
Tần Tống sau khi nghe xong, lại cười không có hảo ý. Bốn phía không người,
anh đem cả người lẫn vật buộc chặt vào trong lòng, dán tại bên tai cô ái muội
thổi khí, “Tốt lắm a… Đã lâu không cùng em cùng nhau vận động đi? Tối hôm nay,
chúng ta sẽ làm vận động thích hợp một chút? Nhé?”
Cô ngẩn người, mặt nhanh chóng phiếm hồng, phí công đẩy anh, “… Bác sĩ nói
phải ba tháng về sau !”
Anh không bị đẩy ra, ngược lại dán vào càng chặt , “Bác sĩ cũng nói mang thai
thời kỳ đầu thai nhi không ổn định, phụ nữ có thai động tác phải nhẹ nhàng một
chút, em nghe sao?”
“Em… Em về sau sẽ nghe! Đã biết đã biết!” Cô khẩn trương nhìn con số trên
đỉnh đầu thang máy, lại sợ cửa thang máy tùy thời sẽ mở ra có người tiến vào,
vội vàng đáp lời.
Tần Tống đương nhiên là nói giỡn, chính là trêu chọc bản thân mình cũng có
chút lửa, anh cúi đầu thật mạnh hôn cô một hơi thật dài mới vừa lòng buông ra.
Đúng lúc cửa thang máy mở ra, thừa dịp cô còn choáng váng đỏ mặt không biết làm
sao, lại đem cô ngay cả người cùng túi xách ôm lên…
Lái xe là người thân quen trong Tần trạch, thấy vợ chồng son ngọt ngào như
vậy, vội vàng yên lặng xuống xe thay bọn họ mở cửa xe phía sau ra.
Hàn Đình Đình hai tay vòng quanh trên cổ Tần Tống, mặt chôn ở cổ áo anh, hồng
nóng đi lên.
Phía sau một chiếc màu đen S600 lúc này bên cửa điều khiển vừa mở ra, một
người nam tử cao lớn lưu loát đi xuống, vận áo sơmi màu đen thoải mái đơn giản,
cổ tay áo vén lên cao, lộ ra cánh tay ngăm đen rắn chắc.
Anh từ xa nhìn sang bên này cười cười, Tần Tống trong lòng thở ra: Cuối cùng
cũng đến đây.
Đem cô như cũ thật cẩn thận bỏ vào trong xe, Tần Tống cười ở trên gương mặt
đỏ bừng cô hôn một cái, “Chờ anh một chút, anh cùng anh ta có một số việc muốn
nói.”
“Ai…” Cô lo lắng kéo anh lại một chút.
“Không đánh nhau —— anh cam đoan!” Anh không có ý tốt đối với cô nháy mắt mấy
cái.
**
Trần Dịch Phong đem tất cả động tác nhỏ quấn quýt ngọt ngào kia đều thu vào
đáy mắt, hơi hơi nở nụ cười.
Tần Tống vừa đi tới một bên lấy ra bóp da số lượng có hạn kia của anh, từ
chính giữa rút ra một tấm chi phiếu đã sớm điền con số cũng đã ký nhận, anh đứng
ở nơi đó, xa xa đem chi phiếu chuyển qua cho Trần Dịch Phong, biểu tình chắc
chắc không ai bì nổi.
Trần Dịch Phong trong mắt ý cười càng đậm, duỗi tay ra từ trong xe lấy một
túi văn kiện ra, thực không khách khí “Ba” một tiếng đập ở trên tay anh.
Tần Tống mở ra, nhẹ quắc mắt nhìn sang, khinh thường nhếch miệng, “So với tôi
phỏng đoán còn thiếu, nếu tôi ra tay, ít nhất sẽ lại tăng thêm 2% đi —— Chậc,
Trần Dịch Phong, ngươi cũng chỉ được như thế này thôi!”
Trần Dịch Phong lần này cười to ra tiếng, nhịn không được cho anh một quyền,
“Cậu cho là lừa gạt mấy lão già kia thực dễ dàng như vậy sao!”
Cho dù âm thầm điều Uyển Phi Phi đến đây, tạo thành áp lực cạnh tranh thật
lớn, làm cho đám lão già kia không có lựa chọn nào khác, được ăn cả ngã về không
đặt cửa ở trên người anh, nhưng là anh cũng phải trả giá thật lớn mới có thể làm
cho bọn họ tin tưởng quyết tâm hợp tác của anh, càng không cần nói trên phương
diện này tiêu phí biết bao nhiêu thời gian cùng tinh lực đủ cho anh làm tốt mấy
cái hợp đồng làm ăn lớn khác.
“Cậu từ khi nào thì đoán được ?” Trần Dịch Phong hỏi.
Tần Tống thực khinh thường huýt sáo, “Anh vừa xuất hiện tôi liền đoán được ——
nhiều năm trôi qua như vậy anh vẫn đối với ‘Lương thị’ như hổ rình mồi, ngầm hạ
không ít công phu đi? Bất quá khiêu khích rõ ràng như vậy, căn bản không phải
phong cách của anh, lấy thực lực hiện tại của anh còn xa xa mới có thể nhúng
chàm được nơi này, anh rõ ràng chỉ có thể nói chứ anh không nghĩ muốn làm.”
Tần Tống cười như gió xuân, “Hơn nữa, Uyển Phi Phi là người do anh dạy dỗ đi?
Cô ấy làm việc chi tiết rất nhiều chỗ rất giống anh. Chẳng qua rốt cuộc cũng
chính là nữ hài tử đi, tôi lấy cổ phần công ty ‘Lương thị’ chọc cô, cô ấy thật
đúng là dám muốn, kết quả móng vuốt còn chưa có vươn đến, còn thiếu chút nữa thì
b