XtGem Forum catalog
Người Yêu Thích Giả Ngốc

Người Yêu Thích Giả Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324131

Bình chọn: 9.00/10/413 lượt.

Gặp quỷ, trong

máy vi tính có rất nhiều tài liệu trọng yếu.

“Tổ trưởng, nó sao vậy? Hay là nhiễm virut!?” Hà Phi trừng mắt chớp chớp nhìn màn hình, vội hỏi.

Nhân Nhân lập tức chỉ thị: “Hà Phi, cậu trước tiên cầm giấy bút ghi

chép” Đáng chết! Nhân Nhân xử lý chương trình xuất hiện trên máy vi

tính, cố gắng giải quyết vấn đề khó khăn, cô luống cuống tay chân.

Trên màn hình không ngừng xuất hiện một hàng chữ — chương trình này

sắp đóng cửa, oa a! Nhân Nhân tức giận đến nỗi muốn ném máy vi tính đi.

Bỗng nhiên, trên đầu vang lên tiếng nói thấp trầm.

“Dùng của tôi” Lúc đó, Cảnh Chi Giới nhìn thấy bộ dáng lo lắng của

cô, cầm một máy vi tính màu bạc cho Nhân Nhân mượn. Nhân Nhân ngẩng đầu, ánh sáng của đèn chiếu vào phía sau anh, cô nhìn thấy ánh mắt lấp lánh

có thần.

“Được” Không có thời gian nói cám ơn, Nhân Nhân nhận lấy máy vi tính

từ Cảnh Chi Giới mở file tài liệu ra, lại gõ bàn phím cực kỳ nhanh ghi

lại tin tức sản phẩm trọng yếu để phát biểu, Hà Phi thì giúp lấy tài

liệu phác thảo trước.

Cảnh Chi Giới lấy máy vi tính của Nhân Nhân, ngồi ở bên cạnh cô, đặt

máy vi tính trên gối, nhanh chóng đưa chương trình vào máy vi tính.

Hội nghị kết thúc, Nhân Nhân chỉ thị Hà Phi: “Hà Phi, điền trang đầu

tiên thêm cho dòng cuối cùng, tớ sẽ chờ người muốn đặt câu hỏi, vấn đề

là Thập Phương…”

“Ờ” Hà Phi lập tức viết, nhất nhất ghi chép lại lời Nhân Nhân nói.

Nhân Nhân dặn dò xong, tổng kết nói: “… Còn có tên sản phẩm, nhắc nhở tớ tìm hình ảnh hạng mục chi tiết”

Nghe thấy cô cường thế mà chỉ huy, Cảnh Chi Giới không khỏi mỉm cười, anh buông mắt nhìn chăm chú màn hình máy vi tính, trong nháy mắt, liền

loại bỏ chương trình trục trặc.

Kết quả Nhân Nhân không thể giả trang đáng thương để Cảnh Chi Giới

che chở, trái lại diễn xuất ra tiết mục khôn khéo giỏi giang cường hãn. Ô ô… Không có cách nào, công việc trọng yếu nhất.

Sau khi hội nghị kết thúc, Nhân Nhân cùng Cảnh Chi Giới thảo luận

hạng mục chi tiết về kế hoạch phát triển phần mềm của Thập Phương trong

hai năm tới.

Cảnh Chi Giới gõ bàn phím, thay đổi CD-ROM sửa máy vi tính, vừa trả

lời vấn đề của cô. Chốc lát sau, anh trả máy vi tính lại cho cô, nó đã

thành công mà khởi tử hồi sinh, hoạt động lại một lần nữa.

“Tốt rồi” Nụ cười của anh chói mắt mà tự phụ. “Trong máy vi tính của em nhiễm virut”

Tốt rồi? Nhân Nhân có chút kinh ngạc, cô nhận lấy máy vi tính, cùng

lắm là một lúc? Trừng mắt nhìn tuấn nhan của Cảnh Chi Giới, hảo cảm về

anh mạnh đến trái tim buồn bực đau đớn. Thần thái anh sửa máy vi tính dễ như trở bàn tay kia, thật giống như trong thiên hạ cũng không có chuyện gì có thể làm khó anh, anh chói mắt mà tràn đầy mị lực, thế là khiến

cho Úy Nhân Nhân luôn luôn độc lập lại thông minh, lần đầu tiên có ý

nghĩ kích động muốn làm nũng với người kia, nghĩ nằm lên lồng ngực anh,

nghĩ muốn liếm hầu kết xinh đẹp của anh, muốn giúp anh điều chỉnh

caravat, muốn sờ sờ vòng eo săn chắc của anh…

Những thứ ngu xuẩn mơ màng này quả thực giống như phát xuân, hại Nhân Nhân ngây người vài giây cho đến khi Hà Phi gọi cô.

“Tổ trưởng” Hà Phi kiểm tra tài liệu trong máy vi tính của Nhân Nhân. “Ghi chép về họa đồ của xí nghiệp Cao Hân thất lạc”

Shit! Nhân Nhân cúi đầu tìm kiếm tài liệu, thật bất hạnh, Cảnh Chi Giới nói cho cô biết tin tức tàn khốc –

“Tất cả tài liệu đều nhiễm virut, không thể mở ra”

“Đáng chết!” Nhân Nhân cau mày, giọng nói vô cùng uể oải. “Trời ơi ~~ tôi thiết kế hai ngày đó!”

Úy Nhân Nhân lộ ra vẻ mặt ảo não, bất lực mà gõ bàn phím. Cảnh Chi

Giới bật cười trước bộ dáng lo lắng của cô, bàn tay dày thon dài của anh giúp cô ấn mấy bàn phím.

“Em hồ đồ tìm như vậy cũng vô dụng, phải cứu trở về mấy tài liệu nếu không thì hóa giải mấy chương trình”

“Giúp em!” Nhân Nhân ngửa mặt lên, không cần giả trang đáng thương, sự uể oải của cô là tự nhiên .

Cảnh Chi Giới nhíu mày, nhìn nét mặt của cô giống như nhìn một chiếc

bánh ngọt ngào. Anh nói ra tiếng nói khản thấp trầm, không để ý Hà Phi ở đó, anh nói: “Đến nhà tôi chứ”

“Hả?” Nhân Nhân sợ đến thiếu chút nữa ngã xuống ghế. Hà Phi thì trừng mắt nhìn Cảnh Chi Giới, thật giống như trừng một tên bại hoại.

Vẻ mặt kinh ngạc của hai cô làm anh không nhịn được mỉm cười, anh

giải thích: “Phần mềm diệt virut tôi để ở nhà, theo tôi về, tôi giúp em

cứu tài liệu về”

“Bây giờ?” Đã là ban đêm. Lúc này đến nhà anh? Có phải quá mạo hiểm

hay không? Cô thật ra thì cũng không hiểu rõ anh, mặc dù kỳ vọng tiếp

cận anh, nhưng, đến nhà anh, việc này… Ha ha ha… Nhân Nhân trong lòng

giãy dụa.

“Tôi chỉ rảnh rỗi tối nay” Anh nói thẳng. “Có tới hay không tùy em”

Khóe miệng anh mang theo nụ cười miễn cưỡng. Cặp mắt như bầu trời đêm

kia ẩn dưới hàng lông mi đen dày đặc, như nam châm hấp dẫn ánh mắt cô.

Hà Phi níu lấy cánh tay Nhân Nhân, kề tai nói nhỏ với cô. “Tổ trưởng, anh ta thoạt nhìn rất tà ác đó, anh ta cười lên rất xấu xa, cậu không

thể đi…” Cô nam quả nữ không quen không biết, cười giỡn cái gì chứ?

Dĩ nhiên, cho dù có hảo cảm với Cảnh Chi Giới, cô cũng không đem mình làm trò đùa; chỉ gặp mặt ba l