pacman, rainbows, and roller s
Người Yêu Ơi, Đi Nào!

Người Yêu Ơi, Đi Nào!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325561

Bình chọn: 7.00/10/556 lượt.

tộc và cách thức sinh sôi nẩy nở của chủng tộc này.

Như vậy, cách thức sinh sôi nẩy nở của cương thi

là gì? Điều này mọi người đều biết rồi, bị cương thi cắn là sẽ thành cương thi.

Theo cách nói này, cách thức sinh sôi nẩy nở của chúng chính là dùng răng cắn.

Như thế, răng đảm nhiệm chức năng gì trong tộc

cương thi? Nói trắng ra là, cơ quan sinh dục.

Có lẽ bốn chữ này trong thế

giới loài người hơi khó mở miệng. Nhưng trong thời điểm sơ nguyên của loài

người, cơ quan sinh dục vẫn là đại biểu cho sự đầy đàn của chủng tộc khiến loài

người kính sợ, sùng bái. Loài người xem nó tượng trưng cho sự truyền thừa sinh

mệnh. Cho nên, rất nhiều năm sau, những người đàn ông vẫn xem nó như là sức

mạnh, là sức hấp dẫn của mình.

Người không có cơ quan sinh

dục thì không phải là một người hoàn chỉnh. Vậy cương thi không có nanh thì

chẳng phải sẽ là một con cương thi không hoàn chỉnh sao?

Cho nên, người Hách gia cũng

không ngu ngốc. Bọn họ không bắt toàn bộ cương thi đến để nhổ răng. Công trình

này quá lớn, huống chi mình vô duyên vô cớ cắt đi cơ quan sinh dục của người

ta, người ta không liều mạng với mình mới lạ.

Nên, chỉ cần bắt mấy cương

thi hút máu đến nhổ răng nó để giết gà dọa khỉ là được rồi. Đạo lý này thật ra

cũng giống như mấy chiến dịch càn quét tệ nạn. Sự kiện vẫn tái diễn liên tiếp.

Nếu như nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa đưa ra luật "Cắt bộ phận sinh dục

của khách làng chơi", tình huống tuyệt đối sẽ chuyển biến tốt đẹp rõ

rệt...

Cho bọn cương thi đi học là

chuyện phiền phức nhất. Phần lớn bọn chúng đều hiếu động, lại không chịu chăm

chú nghe giảng, cứ đeo theo chọc phá đạo trưởng Hách gia. Người của Hách gia

cũng không buồn quản lý -- Những con cương thi này đều là bạn học của lão tổ

mình, xét ra, tất cả đều mang thân phận là lão tổ cả...

Bọn họ chỉ đành phải nói với

Xảo Nhi, sau đó ủy nhiệm cho cô. Người Hách gia chỉ cần dự giảng, chỉ ra sai

lầm trong đó là được. Xảo Nhi cũng vui lòng. Hôm trước, trong lúc vô tình nói

về tiên duyên, Xảo Nhi lại cảm thấy hơi có hứng thú. Thấy cô nghe rất chú tâm,

vị đạo trưởng này cũng đắc ý "Tất cả tu sĩ nếu muốn thành tiên, tất phải

kết tiên duyên. Nói đến tiên duyên, thật ra đơn giản chính là việc hành thiện

khắp nơi. Mặc dù đạo môn không nghiên cứu việc phổ độ chúng sanh, nhưng nếu

muôn phi thăng thành tiên thì không thể không tích lũy tiên duyên."

Xảo Nhi ghi chép lại, hắn

chỉ chỉ Quan Thiên Uyển "Nếu không, cô cho rằng tại sao cái tên Phàn tiểu

tử kia lại muốn xây cái Quan Thiên Uyển này. Làm việc thiện kết tiên duyên nếu

như chỉ dựa vào một chút ân huệ nhỏ rơi rải, sợ là đến chết cũng chưa tích được

một sợi lông."

Xảo Nhi hoàn toàn không hiểu

"Vậy kết tiên duyên cần phải làm bao nhiêu việc thiện?"

Lão Hách vuốt chòm râu của

mình, ra vẻ như một thế ngoại cao nhân "Nếu có công với trời đất, thì cũng

không nhiều. Ví như Đại Vũ trị thủy(1), Ngu Công dời núi(2)...

Xem ra làm chừng gần một trăm việc là công đức viên mãn rồi. Nhưng không phải

ai cũng có cơ hội như vậy. Còn có cơ hội thì cũng không nhất định có được năng

lực đến thế. Nói qua cái khác, xây cầu làm đường, đào giếng đào mương cũng là

công đức lớn lao..."

Xảo Nhi ghi nhớ tỉ mỉ. Những

việc này đối với việc tu tiên tương lai của cương thi rất quan trọng. Cô khẽ

hỏi tiếp "Vậy trảm yêu trừ ma có được tính không ạ?"

Nhưng ngược lại Hách đạo sĩ

lắc đầu "Cho dù yêu ma cũng là thứ trời sinh đất dưỡng. Trừ phi chúng cực

hung cực ác, nếu không giết chúng sẽ tổn hại đến việc đức. Chỉ có điều nó lại

tạo sát nghiệt. Nếu có thể khiến chúng bỏ ác hành thiện thì cũng là một công

đức..."

Cô sửa sang lại tài liệu một

lần nữa dưới hiên. Đến tối một trăm lẻ hai con cương thi đi học chỉ có mội trăm

lẻ một con -- Cương thi mắt đỏ không đến.

Đạo sĩ Hách gia và Xảo Nhi

kêu réo ầm ĩ trên bờ biển rất lâu nó cũng không ngoi lên. Người Hách gia sốt

ruột vô cùng, sợ lão tổ mình bị lừa bán rồi. Xảo Nhi kêu một con cương thi

xuống đáy biển xem coi. Một hồi lâu con cương thi kia quay lại, nói với Xảo

Nhi: Cương thi mắt đỏ đang vô cùng hăng hái chơi oẳn tù tì với hai con tôm hùm,

không chịu đi lên.

Xảo Nhi biết tại sao nó lại

thích chơi với tôm hùm -- Tôm hùm lúc nào cũng ra cây kéo, rất dễ thắng! Thúc

giục vài lần, cô cũng phát bực, sai năm con cương thi xuống, dứt khoát khiên

cương thi mắt đỏ lên. Cương thi mắt đỏ vẫn đang vùng vẫy, người Hách gia chỉ

đành phải khuyên ôn tồn "Lão tổ, những việc này người nhất định phải học,

người không thể cả đời làm cương thi mãi."

Cương thi mắt đỏ vẫn không

nghe, vùng vẫy muốn xuống biển lại. Nó muốn tiếp tục chơi oẳn tù tì. Cuối cùng

cương thi mắt xanh nói "Sau này, định kỳ thanh lý của Quan Thiên Uyển, con

nào trốn học, không chú tâm học hành, trốn dưới nước. Mùng năm mỗi tháng sẽ bắt

đi ăn sạch."

Cương thi mắt đỏ hỏi người

Hách gia bên cạnh hôm nay mùng mấy. Sau đó nó sợ hãi chạy đi học.

Cương thi mắt xanh cũng rất

hứng thú với chương trình học này. Tu vi nó cao, thông minh hơn hẳn một trăm

con cương thi kia, nên tiếp thu cũ