
cuối
cùng Quỷ Xa mổ nó, giục nó rời đi. Theo một đường trở ra Quan Thiên Uyển, tới
bờ cát Quỷ Xa mới ngượng ngùng mở miệng, ý là: “Ngươi giúp ta hỏi một chút, hắn
ăn xong chân nguyên của Phất Hiểu có thể đưa xác cho ta không?”
Quỷ Xa không dám nói trực tiếp với Phàn Thiếu
Hoàng, vì nói ra thì cũng thật là mất mặt, dù sao thi thể của người trong đạo
môn cũng rất thơm ngon.
Cương thi mắt xanh lại không quan tâm đến việc
này, chỉ hỏi lại nó: “Hắn ăn chân nguyên của đạo sĩ kia?”
Chín cái miệng của Quỷ Xa đều đã chảy nước miếng:
“Vậy cũng không phải, đó là Nhiếp Nguyên Trận, toàn bộ chân nguyên của Phất
Hiểu đã vào cơ thể của hắn. Cái xác có thể cho ta không?”
Cương thi mắt xanh sờ sờ cái đầu tham ăn của nó:
“Chuyện này không được, lần sau có nhất định cho ngươi.”
Lúc nó trở lại quan tài thì Xảo nhi vẫn còn chưa
ngủ, kéo cần cổ ghé vào lồng ngực nó, viết chữ hỏi: “Đi đâu vậy?”
Nó sợ cô kinh hoảng, dứt khoát không trả lời. Làm
mặt xấu lộ ra chiếc nanh gần một tấc đùa giỡn với cô. Cảm xúc lạnh lẽo làm cô
vừa cười vừa né tránh. Sau khi đùa giỡn xong cũng quên mất vấn đề ban nãy.
Phàn Thiếu Hoàng trấn thủ Quan Thiên Uyển liên
tiếp mấy ngày đều không có chuyện gì. Sau đó hắn phát hiện ra chuyện thú vị --
Đó là xem cương thi mắt xanh vui đùa với đồ chơi của nó.
Việc này rất giống như nuôi chó và xem nó cứ
quanh quẩn cắn chiếc đuôi của mình. Sau khi quan sát mấy ngày, cho dù là người
nghiêm túc như hắn cũng bật cười "Mi cứ vui đùa với đồ chơi mình thế
hả?"
Cương thi mắt xanh rất thuần khiết "Cũng
không phải chơi đùa như vậy sao?"
Phàn Thiếu Hoàng cũng chuyển đề tài. Mặc dù hắn
lòng dạ đen tối, nhưng dù gì cũng là người tu hành. Đã coi nhẹ thất tình lục
dục từ lâu, cũng không muốn có gì ràng buộc mình "Cô ấy thiếu đi một vía,
cho nên phản ứng chậm hơn người bình thường."
Cương thi mắt xanh không tin. Nó ôm Xảo Nhi, cảm
giác tay chân và ngũ quan của cô đều đầy đủ, nhìn chẳng có bệnh tật gì. Nhưng
về phương diện đạo thuật, Phàn Thiếu Hoàng là kỳ tài. Hắn nói thiếu một vía,
thì tuyệt không thể thiếu hai vía.
Buổi tối, hắn ở trong phòng chuẩn bị hồi lâu,
liền kêu cương thi mắt xanh mang Xảo Nhi qua. Cho nên ngay cả Quỷ Xa cũng kinh
ngạc -- Luyện Hồn Thuật. Không biết hắn đã đem một vía đã được sinh sôi ở đâu
đẩy vào hồn vía của Xảo Nhi. Mắt Xanh lại hơi kinh hãi, nhìn dáng vẻ Phàn Thiếu
Hoàng chẳng biết đã hấp thụ biết bao nhiêu chân nguyên hồn vía của không ít
thuật sĩ. Thậm chí ngay cả tà pháp như thế mà hắn cũng thành thạo..
Ban đầu Xảo Nhi hơi sợ việc luyện hồn. Cương thi
mắt xanh cũng không muốn -- Xảo Nhi sợ, nó sẽ không muốn, dù cho có tốt cấp mấy
cũng không đồng ý.
Vẫn là cuối cùng Xảo Nhi thấy một người một thi
ầm ĩ cả lên mới chịu đồng ý.
Phàn Thiếu Hoàng tràn đầy lòng tin với bí pháp
thuất truyện đúc lại hồn vía từ lâu, nên hắn chỉ xem đây giống như trò đùa.
Cho dù Phàn Thiếu Hoàng rắp tâm làm gì, nhưng một
vía này có lợi rất lớn với Xảo Nhi. Trí nhớ của cô đã tốt hơn khi xưa rất
nhiều. Thậm chí chỉ cần nhìn qua đã ghi nhớ. Cương thi mắt xanh ôm Xảo Nhi quan
sát hai ngày, phát hiện trước mắt cũng không có tác dụng phụ gì, nên mới yên
lòng.
Dường như vì nghiệm chứng thành quả của mình.
Phàn Thiếu Hoàng sai tên đạo sĩ nhỏ dạy cô biết chữ, học chút ít đạo pháp nhập
môn. Thế nên ngày đầu tiên Xảo Nhi đã học được tiên hạc đưa tin. Tất cả giấy
trong Quan Thiên Uyển cũng bị cô xếp thành hạc giấy, mưa hạc giấy rơi đầy
trời....
Phàn Thiếu Hoàng sầm mặt khiển trách không cho
Xảo Nhi xếp nữa. Cũng là cương thi mắt xanh khiêng đến mười mấy cuộn giấy, còn
ra tay giúp cô xếp. Phàn Thiếu Hoàng nổi gân xanh trên trán, khinh bỉ không
thèm quan tâm đến hai đứa ngốc này nữa.
Cương thi ở Quan Thiên Uyển càng ngày càng nhiều,
pháp lực cũng càng ngày càng mạnh. Phàn Thiếu Hoàng và Mắt Xanh không có ở đây
thường xuyên, Xảo Nhi ở một mình buồn chán, cũng may mắn có bọn chúng bên cạnh,
có thể viết chữ, tâm sự.
Chỉ có điều bọn cương thi này càng ngày càng tệ,
lá gan thì càng lúc càng lớn. Hôm đó, không biết ai phát hiện ra Xảo Nhi ướp
dưa muối sau nhà, còn dám mở một hủ ra ăn trộm một miếng. Bọn chúng không
thưởng thức ra mùi vị gì, chỉ cảm thấy rau quả này khó ăn đến đáng sợ. Cho nên
lại bày trò vui -- Ghét tên đạo sĩ nào, là sẽ trói ở sau vườn, ép hắn ăn dưa
muối. Hơn nữa còn không cho uống nước...
Mỗi lần Xảo Nhi la hét ầm ĩ, đám cương thi liền
chạy trốn tứ tán, để lại tên đạo sĩ miệng đầy dưa muối, mặt mày như đưa đám vô
cùng đau khổ.
Thậm chí, bọn chúng cảm thấy đáy biển tu hành
không tệ, linh khí lại dư thừa. Nên lại đem đạo sĩ ném xuống biển tu luyện,
khiến cương thi mắt xanh phải chui xuống biển mò vài tên đạo sĩ về.
Như thế mấy lần, Phàn Thiếu Hoàng cũng tức giận,
cứ tiếp tục như vậy thì đạo sĩ còn mặt mũi nào nữa. Hắn cho mấy đạo sĩ đeo bùa
hộ mệnh trên người, khiến tà vật không được đến gần. Khu nhà đạo sĩ ở cũng
thỉnh môn thần bảo vệ, khiến cho cương thi không nhảy qua lôi trì một bước.
Đạo sĩ chơi không vui nữa, bọn chúng lại đi dạo
khắp n