Teya Salat
Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322502

Bình chọn: 8.5.00/10/250 lượt.

gọi tôi?"

Đặt Phương Tử Ninh ở trên giường, Lâm Hạo Vũ chuẩn bị trở về phòng của mình.

Bịch. . . . . .

Lâm Hạo Vũ vừa mới đụng tay vào cánh cửa, chợt nghe sau lưng truyền đến tiếng động.

Theo phản xạ, hắn quay đầu lại nhìn, thấy Phương Tử Ninh đã nằm trên mặt đất rồi.

"Ai. . . . . . Đau. . . . . ."

"Đau ở chỗ nào? Để tôi kiểm tra xem." Lâm Hạo Vũ chạy tới, ẵm người ngã trên mặt đất lên giường.

"Nơi này đau." Phương Tử Ninh chỉ chỉ vào bộ ngực bằng phẳng của mình. Ah,

vì cú ngã này, bộ ngực cơ bản đã dẹp lép của cô, lần này thật sự đã biến thành đồng bằng rồi.

Lâm Hạo Vũ nhìn theo hướng tay cô chỉ. Kiểm tra thế nào đây? Lâm Hạo Vũ cười khổ.

"Anh ôm tôi ngủ được không?" Không muốn bị rơi khỏi giường lần nữa, Phương Tử Ninh giật ống tay áo Lâm Hạo Vũ yêu cầu.

Lâm Hạo Vũ kinh ngạc nhìn Phương Tử Ninh.

Cô thật không hiểu, hay căn bản không coi hắn là đàn ông?

"Tôi là đàn ông." Lâm Hạo Vũ nghiêm túc nói với người đang nằm trên giường không biết trời cao đất rộng là gì kia.

"Tôi biết." Người này thiệt là, ai lại không biết hắn, Lâm Hạo Vũ, là đàn ông, có cần tuyên bố lớn tiếng như thế không?

Phương Tử Ninh bực mình xoay người, tiếp theo lại bịch một tiếng …

"Á. . ." Không nghĩ tới vừa xoay người một cái, lại tiếp tục rơi xuống sàn nhà.

Đều do Lâm Hạo Vũ, tại sao lại đặt cô trên giường!

Lâm Hạo Vũ ngồi xuống, muốn đỡ Phương Tử Ninh đang nằm trên mặt đất lên, lại thấy nước mắt cô đang lưng tròng.

"Đau lắm phải không?" Lâm Hạo Vũ đau lòng hỏi.

Phương Tử Ninh rưng rưng nước mắt, lắc đầu.

Nhìn những giọt lệ quanh đôi mắt của cô, Lâm Hạo Vũ không đành lòng, buộc phải ôm cô lên giường, bản thân hắn cũng nằm xuống.

Vì những rung động của trái tim, hắn quyết định đáp ứng yêu cầu của cô,

nhưng hắn lường trước được, trải qua đêm này sẽ rất gian nan.

Đối mặt với cô gái mình yêu mến, muốn hắn ôm trong lòng mà vẫn không loạn? Thật là không nhân đạo!

"Ah! Anh đồng ý?" Phương Tử Ninh hài lòng ôm Lâm Hạo Vũ, yên tâm đi vào giấc ngủ.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

Đêm, trên thực tế, cũng không khó trải qua như Lâm Hạo Vũ tưởng tượng.

Nhìn Phương Tử Ninh yên tĩnh ngủ, Lâm Hạo Vũ thở phào nhẹ nhõm, bất giác trong lòng cũng dâng lên sự thỏa mãn.

Trời cao thật biết trêu đùa, khi hắn không ngờ tới, hai mươi tám năm sau,

lại ban cho hắn một cô bé không hiểu biết gì về tình cảm! Nhưng hắn vẫn

muốn cảm tạ trời xanh để cho hắn gặp cô, bởi vì cô cho hắn biết, thì ra

mình cũng có một trái tim rực lửa, cũng biết yêu và khát vọng được yêu. . . . . .

"Hạo Vũ. . . . . . Hoa Anh Đào. . . . . ." Phương Tử Ninh lẩm bẩm.

Lâm Hạo Vũ nghe thấy cô gọi, muốn mở miệng trả lời, lại thấy cô trở mình tiếp tục ngủ.

Trong mộng của cô có hắn hay không? Đang suy nghĩ, chân của cô đã gác lên người, đè vào bộ phận quan trọng của hắn.

Thượng Đế ơi! Cảm tạ Người quá sớm là một sai lầm của tôi!

Lâm Hạo Vũ kêu khóc trong lòng, cẩn thận nhấc chân của cô ra, nhưng lại

khiến Phương Tử Ninh bất mãn, cô trở mình, cả cơ thể đè lên người Lâm

Hạo Vũ.

Giờ phút này, hắn có thể cảm nhận rõ ràng những đường

cong tinh tế trên người cô, làn da mỏng manh và khuôn mặt cô đang áp vào hõm cổ hắn, hơi thở cô thơm mát như hoa lan.

Đỡ cô nằm xuống, Lâm Hạo Vũ ra khỏi giường, hít thở đều để làm dịu cơ thể đang khô nóng của mình.

Cô lúc nào cũng có thể dễ dàng khơi dậy nhiệt tình của hắn!

Lâm Hạo Vũ vừa chuẩn bị quay lại giường, đã nghe bịch một tiếng, lịch sử một lần nữa lại tái diễn.

"Ai. . . . . . Đau. . . . . ."

"Tử Ninh." Lâm Hạo Vũ kinh hãi, lập tức chạy tới.

Chứng kiến người nằm trên đất vẫn đang chìm vào giấc ngủ, sẽ không có vấn đề

gì lớn xảy ra chứ? Trái tim Lâm Hạo Vũ đang treo lơ lửng cũng tạm thời

trở về vị trí cũ.

Ai, tại sao không ngăn cản cô uống rượu, hiện tại là cô ngã, nhưng nỗi đau lại ở trong tim hắn.

Hắn nhẹ nhàng ôm cô, hai người nằm lại trên giường.

Ôm cô trong lòng thật ấm áp, đó là một loại cảm giác yên tâm hắn chưa bao giờ trải nghiệm qua.

Nhìn cô đã "Biết thân biết phận", ánh mắt của hắn thật lâu không thể rời đi.

Cuối cùng hắn chống không lại cơn buồn ngủ xâm nhập, ngủ thật say, có điều,

khi đang ngủ, đôi tay của hắn vẫn không quên ôm cô thật chặt, không để

cho cô bị thương tổn nữa.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----

Ôi, Đau đầu quá! Đây là cảm nhận đầu tiên của Phương Tử Ninh sau khi tỉnh

dậy. Cảm nhận thứ hai là chiếc giường này thật thoải mái. . . . . . Đợi

chút, sao kỳ vậy? Cô phát hiện, cái gối của cô đang chuyển động.

"Ắc!"

Phản ứng chậm chạp, cuối cùng cô cũng phát giác, đầu mình kê lên không phải

gối, mà là…….lồng ngực Lâm Hạo Vũ, nhận thức này làm cô thở phào nhẹ

nhõm. Bởi vì, cô hoàn toàn yên tâm về hắn.

"Chào buổi sáng." Lâm Hạo Vũ bị tiếng la của cô làm thức giấc.

Nheo cặp mắt bởi chưa thích ứng với ánh sáng, mái tóc rối bời cùng chất

giọng trầm thấp vào buổi sáng, thoạt nhìn, anh ta có vẻ đẹp huyền ảo như từ trong địa ngục bước ra.

Trong sách không phải đều nói, một

người đàn ông cùng một phụ nữ bị nhốt tro