
hương
Thế Đức đuổi Triệu Thành Tuấn ra khỏi Chương gia và cắt viện trợ kinh tế. Anh
tức điên, cãi nhau với ông bác một trận, lại chạy đến mắng Triệu Thành Tuấn.
Vừa nhìn thấy Triệu Thành Tuấn và em gái sống trong căn nhà thuê bé xíu vừa tối
vừa ẩm ở khu dân nghèo, anh đã rơi nước mắt. Lại một chuyện đau đầu hơn nữa là,
Tiểu Mai được biết anh sẽ kết hôn với một cô gái Trung Quốc, cô tuyệt vọng cắt
cổ tay tự vẫn.
Chương Kiến Phi hoảng sợ, trong mắt anh, Triệu Mai vẫn là cô em đáng yêu xinh
đẹp, từ nhỏ luôn lẽo đẽo theo sau anh và Triệu Thành Tuấn. Mặc dù ngay từ hồi
đó cô bé một mực nói sau này sẽ lấy anh, nhưng Chương Kiến Phi chỉ coi là trò
đùa, chưa bao giờ nghĩ là chuyện nghiêm túc. Nhưng Tiểu Mai không nghĩ thế từ
nhỏ đến giờ, lấy Chương Kiến Phi luôn là mơ ước thực sự của cô. Có lần, lúc còn
rất nhỏ, nhân đám cưới một người họ Chương, Tiểu Mai kéo Chương Kiến Phi đi
xem, cô dâu rất đẹp, hôn lễ rất lãng mạn, sau đó Tiểu Mai kéo vạt áo Chương
Kiến Phi: “Anh Kiến Phi, sau này em cũng sẽ làm cô dâu của anh, được không?”
“Được, vậy em phải lớn nhanh lên.” Chương Kiến Phi gật đầu véo mũi cô, đồng ý ngay không nghĩ ngợi. Tiểu Mai
sung sướng nhảy lên, vỗ tay reo: “Oa, tốt quá, tốt quá, mình sẽ làm cô dâu của
anh Kiến Phi!”
Lúc đó anh chỉ nghĩ đây là trẻ con, không để ý. Không ngờ, Tiểu Mai hoàn toàn
nghiêm túc, kể cả khi đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp trong lòng cô vẫn giữ
nguyên ước mơ thủa nhỏ, muốn trở thành cô dâu của Chương Kiến Phi. Có lẽ do
được nuông chiều, tính cô ngang bướng, đặc biệt rất gan lì, điểm này giống hệt
Chương Kiến Phi. Cô gan lì cũng không sao, nhưng đùa bỡn với tính mạng của mình
thì không thể. Triệu Thành Tuấn tức điên, sau khi Tiểu Mai được đưa đến bệnh
viện cấp cứu và hồi tỉnh, anh gầm lên với cô: “Em điên rồi! Em đúng là điên
rồi! Uổng công anh thương em từ bé đến giờ! Tính mạng của em là do cha mẹ ban
cho, không thuộc về em, nếu em muốn vứt bỏ nó phải được cha mẹ dưới suối vàng
đồng ý. Năm xưa nếu mẹ không sợ anh em ta chết đói mẹ có phải dấn thân vào nhà
họ Chương không? Em đã quên những giọt nước mắt tủi nhục mẹ phải chịu đựng vì
anh em ta sao? Được, cho dù em quên, cho dù em vô tâm vô tính cũng không thể
lấy Chương Kiến Phi! Em có biết anh ta là con ai không? Là con trai Chương Thế
Huân!”
Tiểu Mai cự lại: “Nhung tình cảm của anh với Kiến Phi tốt như vậy chứng tỏ điều
gì? Chứng tỏ những ân oán của thế hệ trước chẳng liên quan đến chúng ta, anh
rất hiểu điều đó!”
“Anh rất hiểu sau này nếu báo thù anh sẽ tha cho anh ta, vì chuyện này không
liên quan đến anh ta, nhưng trong cơ thể anh ta rốt cuộc vẫn có dòng máu của kẻ
đã giết cha chúng ta. Anh ta họ Chương, là người của Chương gia, anh có thể làm
anh em với anh ta, nhưng em tuyệt đôi không thể làm vợ anh ta. Làm anh em chỉ
cần gắn bó tình cảm, nhưng làm vợ chồng cần giao hòa huyết thống, anh không cho
phép thế hệ sau của chúng ta mang dòng máu của kẻ thù, cha mẹ chúng ta chết
không nhắm mắt dưới suối vàng cũng không cho phép!”
“Nhưng em yêu anh ấy, em thật lòng yêu anh ấy, ngoài anh ấy em sẽ không lấy
ai.”
“Em yêu anh ta, anh ta có yêu em không? Tình yêu không thế chỉ một phía! Anh ta
đã có người yêu, họ sắp cưới đến nơi, em phải chấp nhận. Cho dù em có thể bỏ
qua anh ta là con ai, nhưng không thể chấp nhận người anh ta yêu không phải là
em. Nếu em cứ u mê làm những chuyện ngu ngốc như vậy, đừng trách anh từ nay
không nhận em là em.”
“Không nhận thì thôi! Anh luôn miệng nói thương em, nhưng khi em thực sự cần
anh thì anh ở đâu? Anh thoải mái du ngoạn ở nước ngoài khi người họ Chương đuổi
em ra khỏi nhà, không được đi học, không có cơm ăn, một mình em lang thang
ngoài đường! Nếu không có A Mạc đưa em về, giúp đỡ thì em đã chết ở ngoài đường
từ lâu!”
A Mạc là bạn cùng lớp thân thiết nhất của Tiểu Mai, được Tiểu Mai giới thiệu
làm việc ở Bác Vũ.
Triệu Thành Tuấn nổi giận lôi đình: “À, em suýt chết đói ngoài đường, còn anh?
Em tưởng anh ở nước ngoài sung sướng lắm ư? Gã súc sinh Chương Gia Minh sai
người đánh anh mê man bất tỉnh! Để chu cấp tiền cho em ăn học, để có tiền nộp
học phí, chưa có công việc cực nhọc bẩn thỉu nào anh chưa làm! Nhưng tất cả
những cái đó là ai gây ra cho chúng ta? Chính
là người họ Chương! Vậy mà em vẫn muốn lấy người họ Chương? Không hiểu tại sao
cha mẹ lại sinh ra đứa con gái u mê như vậy!”
Cuộc cãi vã đó khiến hai anh em họ mấy tháng trời không nhìn mặt nhau. Bất luận
Tiểu Mai có chấp nhận hay không, hôn lễ của Chương Kiến Phi và Mao Lệ cũng đã
định, không thể thay đổi. Hồi đó Triệu Thành Tuấn rất bận, công ty cuối cùng đã
khởi sắc, tình trạng kinh tế cũng được cải thiện khá nhiều, vậy là anh thuê một
căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố để ở. Thực ra bản thân anh không thành vấn
đề, những lúc đen tối nhất anh từng sống trong nhà ổ chuột, nhưng anh không thể
để em gái khổ, bất luận hai anh em chiến tranh lạnh thế nào, anh vẫn chăm sóc
em gái, cho cô điều kiện sống tốt nhất. Tiểu Mai có hiểu hay không cũng không
quan trọng, sớm muộn cô
Cùng chuyên mục
Chuyện được yêu thích
-
Tôi và hắn ta Cúgià (<a href="http://www.facebook.com/trang.dieu.58" target="_blank" target="_blank">facebook</a>) Truyện dài tập