
i gằm mặt nhìn xuống sàn nhà thì thấy
chiếc điện thoại bị tan thành nhiều mảnh.
Chiếc cặp sách trong tay tôi nặng dần.
Ngoài trời gió giật mưa rào, trong phòng lại im lặng khác thường, im lặng đến
mức tôi có thể nghe thấy tiếng hắn thở nhẹ: “Muộn rồi, đi tắm rồi ngủ sớm đi!”
“Con... con...” Tôi muốn nói những lời ngọt ngào nhưng lúc đó không nói được
câu nào, phải đối mặt với hắn khiến tôi thấy chóng mặt, đầu óc quay cuồng không
biết nên làm gì, nên nghĩ gì, chỉ loáng thoáng nhớ được bước thứ hai là hôn
hắn.
Tôi ôm lấy vai hắn, trong lúc hắn giật mình, đờ người thì tôi kiễng chân hôn
lên môi hắn. Khi môi chạm môi, ngòi thuốc nổ của tình yêu như bùng nổ, sự cuồng
nhiệt của hắn khiến tôi hoàn toàn mất đi lý trí.
Môi với môi quấn quyện, cọ xát, tôi chỉ có thể đáp trả, hưởng ứng. Hắn ôm eo
tôi, ép tôi vào tường, hôn cuồng nhiệt như cuồng phong bão táp như muốn nuốt
chửng tôi, lưỡi hắn len lỏi trong miệng tôi không chút dè dặt.
Chiếc cặp sách trong tay tôi bỗng rơi xuống, tôi ôm chặt lấy cổ hắn.
Hơi ấm tỏa ra từ cơ thể hắn làm cơ thể lạnh giá vì bị ngấm nước mưa của tôi ấm
dần lên, làm tan ý chí kiên định của tôi. Tôi nép vào lòng hắn. Người hắn nóng
rực như ngọn lửa, dần thiêu đốt tôi khiến tôi có cảm giác không chịu nổi.
Bỗng bàn tay hắn luồn vào áo tôi, bàn tay ấm áp đưa lên lưng tôi, khéo léo mở
khuy áo con. Ngực tôi vừa mới được thả lỏng bỗng chốc đã bị một luồng sức mạnh
thâu tóm. Tôi như bị hút hồn trong sự giày vò của bàn tay hắn. Tôi không kìm
nổi mà kêu khẽ một tiếng, chìm đắm trong tình yêu của hắn, cơ thể như hòa vào
lửa nóng.
Môi hắn hôn dọc xuống cằm, cổ rồi lần theo những chiếc cúc áo được cởi tới ngực
tôi, để lại những nụ hôn nồng nhiệt và hơi thở gấp gáp. Khi hắn ngậm vào đầu
nhũ hoa thì tôi như quên đi mọi thứ, không nhớ mình là ai, không nhớ những giây
phút trước tôi định làm gì, chỉ nhớ người đàn ông trước mặt tôi nói với tôi
rằng hắn yêu tôi.
Tôi cũng yêu hắn.
Khi cơ thể tôi đang chìm đắm trong khát vọng, hắn bỗng thả tôi ra.
Dùng mu bàn tay vuốt ve má tôi, hắn nhếch môi, nở nụ cười mỉa mai: “Bị nó vứt
bỏ thì nhớ đến ta?!”
Tôi thở gấp, khối não như bị thiêu thành tro bụi, đờ đẫn nhìn hắn, không nói
được lời nào.
Hắn quay mặt đi hướng khác khiến tôi không nhìn rõ mặt, hắn lạnh lùng nói:
“Muộn rồi, về phòng ngủ đi!”
“Người con yêu là chú!” Trong lúc hắn định xoay người, tôi vội kéo tay hắn. Tôi
không muốn lừa dối hắn, cũng không muốn nói những lời âu yếm như chị Thu đã
dạy, tôi chỉ muốn nói lời tận sâu thẳm trái tim mình.
“Hôm nay con tự hỏi vô số lần rằng nếu cuộc đời này chỉ còn lại một ngày thì
con muốn làm gì? Câu trả lời đều là muốn quay trở về sinh nhật thứ mười tám để
con và chú cùng thực hiện mộng ước đó. Con muốn... dâng tặng thứ tốt đẹp nhất
cho chú, con muốn chú biết rằng con yêu chú thực lòng, yêu đến mức không thể
dứt ra... yêu đến mức nguyện quên đi mình là ai, quên đi chú là ai, toàn tâm
toàn ý yêu chú, cho dù chỉ có một ngày đó thôi...”
Tôi vẫn chưa nói hết thì hắn đã ôm chặt tôi vào lòng, những ngón tay len lỏi
vào mái tóc ướt của tôi. Tôi áp đầu vào ngực hắn, nghe nhịp đập rộn ràng của
con tim hắn.
“Thiên Thiên, những lời con nói có thật không?”
Tôi không chút do dự đáp lại: “Thật!”
Đó là những lời thật nhất mà tôi đã nói trong đời mình. Tôi không lừa dối hắn,
thậm chí không lừa dối chính mình!
“Ta tin con lần nữa...” Hắn bế tôi, bước lên cầu thang. “Chúng ta sẽ quay trở
về sinh nhật thứ mười tám của con, tất cả sẽ làm lại từ đầu...”
Lúc đến ngã rẽ của cầu thang tôi nhìn thấy chiếc cặp sách nằm trơ trọi trên nền
đá Đại Lý sạch bóng như gương. Tôi bỗng rùng mình, khẽ run lên.
“Lạnh không?”
“Một chút!”
Hắn cúi nhìn bộ quần áo ướt sũng của tôi, ôm tôi chặt hơn.
Khi bước vào phòng, tôi cứ ngỡ hắn sẽ đặt tôi lên giường, ôm hôn tôi cuồng
nhiệt. Nhưng hắn lại ôm tôi vào phòng tắm, ấn công tắc ở bồn nước nóng. Đợi một
lúc, hắn mới đặt tôi vào bồn tắm với dòng nước cuộn trôi.
“Á!” Nước ấm giội vào mặt, tóc và chiếc áo sơ mi bị hở mấy cái cúc trên. Tôi
định né tránh nhưng lại bị hắn giữ chặt.
“Con vừa ngấm nước mưa, phải tắm nước ấm để không bị lạnh...”
Tôi vuốt nước trên mặt, cố thích nghi với tốc độ và nhiệt độ của dòng nước.
Nhìn thấy hắn ngồi bên bồn tắm, không định bỏ lỡ cảnh tôi tắm, tôi đang suy
nghĩ có cần cởi áo hay không thì hắn từ từ giúp tôi cởi chiếc áo trắng mặc mà
như không trên người tôi, ngón tay men theo cơ thể nửa trần của tôi đến tận eo,
nhẹ nhàng tìm phần khóa của chiếc váy rồi kéo khóa.
“Sao chú biết ở chỗ này?” Khóa kéo của chiếc váy đồng phục được thiết kế kín
đáo. Tôi còn nhớ lần đầu tiên mặc đồng phục, phải rất lâu tôi mới tìm thấy phần
khóa.
Hắn cười, ánh mắt sâu thẳm bỗng trở nên hấp dẫn kỳ lạ: “Ta đã quan sát rất
nhiều lần rồi...”
“Chú...”
Hắn nghiêng người áp sát vào tai tôi nói, hơi thở gấp gáp thổi bên tai: “Ta
luôn thấy bộ đồng phục này rất chướng mắt, nên thường nghĩ làm thế nào để cởi
nó ra một cách nhanh nhất.”
Tôi cắn môi, hai má nóng bừng, không biết nói gì với kiểu bộc