
ồ hôi hột,
bởi vì biểu tình Lăng Kì thay đổi rõ ràng.
"Tôi nghĩ chúng ta
không có gì để thảo luận cả". Khuôn mặt vừa mới tươi cười đón khách,
trong nháy mắt liền thay đổi âm trầm,cầm túi xách lên dáng vẻ không kiên nhẫn.
"Chẳng lẽ Lăng tiểu thư không muốn vì bác trai tìm hiểu
một chút lai lịch của đối thủ sao?". Khóe miệng Quý Trạch Tuấn khẽ giơ
lên, anh lại nói từ ngữ kinh người môt lần nữa, hiển nhiên Lăng Kì so
với lúc nãy kích động hơn. Còn Lương Hạ túm vat áo Quý Trạch Tuấn kéo
môt cái, anh cứ tiếp tục nói những lời nhưvậy, khẳng định bản thân Lăng
Kì muốn giở mặt, đợi Cố Thần quay trở lại sẽ nói rõ từ đầu đến cuối,
chết chắc.
"Ha ha, đấy là việc của bố tôi, không liên quan đến
tôi". Lăng Kì không tự giác mím môi, xem ra cô ta đang tức giận Quý
Trạch Tuấn, như vậy mục đích bước đầu đã đạt được.
"Nếu mà không
có liên quan gì đến Lăng tiểu thư, vì sao bác trai lại nhốt cô ở nhà, vì muốn gặp bạn trai phải nhảy qua cửa sổ?". Ánh mắt Quý Trạch Tuấn liếc
nhìn cánh tay và đầu gối Lăng Kì.
"Khả năng suy đoán của anh đúng là rất giỏi". Lăng Kì theo bản năng che miệng vết thương, đối phương đã có chuẩn bị mới đến đây, cô và Lương Hạ không hợp nhau, chỉ định nghe
bọn họ nói cho hết lời,:"Nhưng mà đấy cũng là chuyện của gia đình tôi,
luật sư Quý đừng ngại có chuyện gì nói thẳng ra".
"Tôi muốn mời
cô đứng ra làm nhân chứng chống lại bác trai". Quý Trach tuấn từ trong
cặp công văn lôi ra một xấp ảnh đẩy đến trước mắt Lăng Kì, những thứ này đều do người bệnh chụp ảnh, bởi vì bọn họ dùng thuốc XX do công ty dược Lăng Phong sản xuất nên bây giờ tính mạng chỉ còn treo lơ lửng, hình
nhưquan hệ giữa Lăng tiểu thư và bác trai không tốt, đối với văn kiện
này, tôi tin cô sẽ xem xét theo lý trí".
Lương Hạ hít vào một
hơi, Quý Trạch Tuấn chết tiệt lại dám lợi dụng điểm yếu trí mạng nhất
của phụ nữ----- mềm lòng, nhưng nói thẳng quan hệ bố con Lăng Kì không
tốt như vậy, không sợ Lăng Kì phủi mông rời đi sao? Chột dạ ngẩng đầu
lên chăm chú nhìn mắt Lăng Kì, cô ta cư nhiên lại bắt đầu lật xem ảnh
chụp kia.
"Tôi thừa nhận chuyện này do Lăng Phong xử lí không
thỏa đáng khiến cho bệnh nhân chịu rất nhiều tổn hại, nhưng mà để cho
tôi đứng lên tố cáo cha mình có phần quá hoang đường". Lăng Kì cầm ảnh
xem hết lần lượt từng cái, lúc trước muốn mở tivi xem tin tức liên quan
dến bố đều bị nghiêm khắc ngăn cấm, khiến cho cô hoàn toàn không biết
bệnh nhân đến tột cùng là bị thương nặng đến mức nào.
"Doanh
nghiệp thuốc Lăng Phong có chạy cũng không thoát tội,báo cáo bệnh lý từ
bệnh viện là bằng chứng, nhưng tôi tin Lăng tiểu thư cũng biết bác trai
bên nhà trên tòa án sẽ làm như thế nào, như vậy đối với bệnh tật của
người bị hại cũng không công bằng, hoặc có thể nói, sau này cũng sẽ
không phải chịu trách nhiệm với bệnh nhân"
Lăng Kì từ đầu đã phản đối hành động chối bỏ trách nhiệm của bố, nhưng thực tế cô cũng không
có chứng cớ chứng minh các vị thuốc kia là do bố mình chịu trách nhiệm,
dù sao hoạt động vận chuyển buôn bán trong nhà máy cô cũng không rõ ràng lắm,"Tôi không có chứng cớ có thể giúp đỡ anh".
Lăng Kì nói ra
những lời này là muốn chứng tỏ rằng cô đã mềm lòng, Quý Trach tuấn tiếp
tục ung dung thản nhiên nói:"Lăng tiểu thư có thể cẩn thận thử nghĩ lại
xem? Nếu luật sư giúp bác trai xóa sạch toàn bộ hiềm nghi, bác trai sẽ
không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào đối với người bị hại, nói có phần chướng tai,có thể bác trai sẽ làm theo kiểu khác, ai có thể đảm bảo
chuyện như vậy sẽ không xảy ra thêm lần nữa? Người ủy thác tôi đã mất đi người thân, ngay sau đó cũng sẽ có rất nhiều người chịu nỗi đau phải
mất đi người thân, bất kỳ một người nào có tinh thần yêu chính nghĩa hẳn sẽ góp một phần sức lực bảo vệ bọn họ, không phải sao?".
Lương Hạ chưa hết hoảng hồn đột nhiên cảm thấy ngưỡng mộ kính nể Quý Trạch Tuấn, thuyết phục, rất cảm động.
"Tôi, từng nghe thấy cha tôi liên hệ với một nhà máy tư nhân ở nước ngoài,
hình như trao đổi lợi nhuận của thuốc XX, còn cái khác tôi thật sự không biết". Lăng Kỳ rất nghiêm túc nhìn hai mắt Quý Trạch Tuấn, theo như lời của anh, lương tâm đạo đức của cô phải làm chuyện tốt đối với người
khác.
"Cô khẳng định nghe được cái này qua điện thoại?". Quý
Trạch Tuấn kích động giống như Cô lôm bô phát hiện ra châu Mỹ,nhưng
ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh như cũ:" Đây xác thực là chứng cớ rất quan
trọng".
Nếu như có thể mượn từ vụ án này làm cho bố nhận ra sai
lầm của mình đồng thời sữa chữa sai lầm cũng không hẳn là không thể,
Lăng Kì hít sâu một hơi khôi phục lại tâm tình:" Tôi khẳng định"
Đến chỗ này gặp mặt hoàn toàn đạt được mục đích, ngồi một lúc trò chuyện sơ qua các bước làm chứng, mắt nhìn thời gian không còn sớm, Quý Trạch
Tuấn rất lịch sự muốn đưa Lăng Kì về nhà, nhưng Lăng Kì khéo léo từ
chối, trước khi ngồi lên xe taxi lại còn cùng với Lương Hạ nhìn nhau một cái, khẽ mỉm cười.
Tiễn Lăng Kì xong, Lương Hạ mở to hai mắt nói với Quý Trạch Tuấn:"Tôi muốn mua mấy bộ quần áo".
Không giống như ngồi làm việc trong tiệm bánh ngọt, có thể măc tùy ti