
m cho tộc chúng ta Nuwa mất mặt."
Khuôn mặt thị nữ kia đỏ lên, thấp giọng lầm bầm một câu: "Đại tế sư mặc dù không phải người của tộc Nuwa chúng ta, nhưng ngài ấy tuyệt đối không hề thua kém nam nhi tộc Nuwa chúng ta, dáng dấp lại tốt, bản lãnh lại lớn, chúng ta thích hắn cũng không có gì lạ."
Phong Lạc nhi khẽ nghiêm mặt, rất đắc ý nói: "Vị hôn phu của ta không tệ chứ. Hắc hắc, nhưng hiện tai huynh ấy là của ta, không cho phép các ngươi nhìn huynh ấy mà chảy nước miếng nữa."
Hai người thị nữ kia cúi đầu, ha ha nói: "Công chúa, người đã từng nói cho dù người gả cho ai cũng sẽ mang theo chúng tôi . . . . . ."
Hai mắt Phong Lạc nhi thật to chuyển vòng vo một cái: "Nếu muốn ta hứa với các ngươi cũng được. Nhưng các ngươi nhất định phải đáp ứng ta một cái điều kiện."
"Điều kiện gì?" Hai người thị nữ này có loại dự cảm không tốt lắm .
Phong Lạc nhi cười híp mắt : "Chúng ta đi Dung Hỏa động vui đùa một chút có được không?"
Hai người thị nữ kia sợ hết hồn: "Công chúa, đó là cấm địa của tộc ta, Vương đã căn dặn, không cho bất luận kẻ nào đến gần."
Phong Lạc nhi khẽ bĩu môi: "Chúng ta lại không vào động, chỉ ở bên ngoài xem một chút có được không?"
Hai người thị nữ kia lắc đầu giống như trống bỏi: "Không được , không được , tự tiện xông vào cấm địa sẽ bị nghiêm trị ."
Phong Lạc nhi đảo mắt vòng vo, cười híp mắt nói: "Chúng ta chỉ đến đó nhìn lén một chút mà thôi, ngươi không nói, ta không nói, người nào sẽ biết? Ừ, các ngươi chỉ cần đáp ứng cùng đi với ta, ta liền cầu xin phụ thân để cho hai ngươi làm của hồi môn của ta, đây chính là cơ hội để làm thiếp tế sư kiêu ngạo đó nha. . . . ."
Điều kiện này thật sự mê người, hai người thị nữ kia nhịp tim rõ rang xao động.
Nhưng vẫn không kịp nói gì, liền nghe thấy một thanh âm trong trẻo lạnh lùng nói: "Phong Lạc nhi, chỉ chuyện như vậy mà nàng đã đem ta bán đi ra ngoài? !"
Phong Lạc nhi quay đầu nhìn lại, Hiên Viên đại tế sư ống tay áo bay bay, đang đứng ở phía sau của nàng.
Trên mặt hắn có chút lạnh lùng, đôi môi mỏng mím thật chặc.
Phong Lạc nhi le lưỡi một cái: "Đại tế sư, ngài đừng xuất quỷ nhập thần như vậy, làm ta giật cả mình."
Hiên Viên đại tế sư nhàn nhạt nói: "Nàng muốn đi Dung Hỏa động?"
Phong Lạc nhi ha hả cười khan hai tiếng: "Ta tò thôi sao, chỉ muốn đi xem, đại tế sư, ngài cũng đừng nói cho phụ vương ta biết. Nếu không ông ấy lại phạt ta ."
Hiên Viên đại tế sư khẽ nhướng mày: "Gọi ta Dạ Ly."
"A?" Phong Lạc nhi mở to hai mắt.
Hiên Viên đại tế sư vung ống tay áo lên, hai người thị nữ kia trong nháy mắt liền không thấy.
"Di, ngươi đem các nàng ấy đi đâu rồi?" Phong Lạc nhi kinh ngạc hỏi.
Hiên Viên đại tế sư khẽ mỉm cười, nụ cười này của hắn, tựa như hoa xuân đang nở rộ: "Nàng gọi tên của ta, ta sẽ dẫn nàng đến động Dung Hỏa xem một chút."
Mặt Phong Lạc nhi nhất thời tràn đầy vẻ vui mừng: "Thật sao? Được! Ta sẽ gọi tên của ngươi, Dạ Ly, Dạ Ly. Ha ha, ta gọi rồi , vậy chúng ta có thể đi chưa?"
Hiên Viên Dạ Ly gật đầu một cái: "Được, ta dẫn nàng đi xem."
Ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, lướt như nước chảy mây trôi ra ngoài. . . . . .
Long Phù Nguyệt nhìn ngây người, bộ dáng Phong Lạc nhi này giống như mình, mà Hiên Viên Dạ Ly kia lại giống như đại sư huynh, chẳng lẻ, đây là kiếp trước của mình và huynh ấy? Chẳng lẽ kiếp trước ta cùng đại sư huynh là một đôi sao?
Bản thân cũng bị ý nghĩ này làm sợ hết hồn, nàng không kìm hãm được bước về phía trước một bước, bước này bước ra, cảnh tượng trước mắt lại thay đổi.
Vốn là nơi hoa nở chia ca, nay lại biến thành cảnh của Tu La địa ngục.
Vô số người đang đánh đấu, vô số ánh sáng đang lóe lên, cực kỳ giống trò chơi trên vi tính, cường đại mà uy lực mười phần, vô số núi nhỏ bị san thành bình địa, vô số đại thụ bị cắt đôi.
Người của tộc Nuwa rõ ràng không phải là đối thủ những thứ người ngoại lai kia, một người lại một người té xuống, máu tươi nhiễm đỏ cả vùng đất dưới chân .
Long Phù Nguyệt tê tâm liệt phế, đau như nhìn thấy tộc nhân của mình bị tàn sát, không chút nghĩ ngợi, cũng vọt tới.
Bay về hướng hồng y nữ tử chém giết nặng nhất công kích.
Không ngờ lại xuyên qua thân thể hồng y nữ tử kia.
Nàng sửng sờ một chút, chợt nghe từ nơi xa truyền đến một tiếng thét chói tai. Tiếng thét chói tai này nghe thật quen tai, Long Phù Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy Phong Lạc nhi giống như phát điên vọt tới. Phía sau nàng là Hiên Viên Dạ Ly đại tế sư kèm sát không rời.
Nàng nhào đến trên người một nam tử trung niên. Kêu to: "Phụ vương, phụ vương!"
Trung niên nam tử kia cả người đẫm máu nằm trên mặt đất, đã hấp hối, thấy nữ nhi chạy tới, trên mặt thoáng qua một thoáng nóng nảy: "Đi mau! Dạ Ly, mau dẫn con bé đi! Nó là huyết mạch duy nhất của tộc Nuwa ta, Dạ Ly, ta đem nó giao cho ngươi!" Lời chưa xong, hai mắt đã từ từ nhắm lại.
Sắc mặt Dạ Ly đại tế sư tái nhợt, nhìn chung quanh một chút, thấy Người của tộc Nuwa gần như toàn quân đã bị diệt, biết đã không còn cách xoay chuyển tình thế, liền cắn răng một cái, kéo ống tay áo của Phong Lạc nhi : "Phong Lạc nhi, đi theo ta!"
Phong Lạc nhi o