
g dám nhìn ánh mắt của hắn.
Điều này xảy ra cũng đã nằm trong dự liệu của nàng.
Dù sao hai người bọn họ cũng đã thành thân, tuy rằng nàng đối với chuyện lúc trước không rõ, nhưng không có nghĩa là nàng không biết bọn họ sớm đã quá thân thiết………
Hắn tìm nàng hai năm, cũng đã cấm dục hai năm.
Tình cảm sâu như vậy khiến nàng vô cùng cảm động.
Nay nàng đã yêu hắn không có thuốc chữa, còn có lí do gì để từ chối?
Long Phù Nguyệt nhìn hắn, đôi mắt mờ hơi sương.
Quần áo trên người hắn đã trở nên hỗn độn, lộ ra bộ ngực cường tráng, trắng nõn, có chút giống nữ tử, nhưng lại không ẻo lả, thậm chí lộ rõ cơ bắp.
Ngô, phu quân của nàng có dáng người ‘ma quỷ’.
Long Phù Nguyệt không nhịn được nuốt nước bọt.
Hắn nằm một nửa trên người nàng, tóc đen xoã xuống, chạm vào nàng có chút ngứa. Nhưng không có động tác kế tiếp, dường như đang đợi phản ứng của nàng…………..
Hắn thề về sau sẽ không miễn cưỡng nàng, cho nên giờ tuy bị tình dục thiêu đốt muốn nổ tung, nhưng hắn phải đợi nàng đồng ý…….
Long Phù Nguyệt đột nhiên hoảng hốt.
Giống như ở đang ở trên chiếc giường lớn chạm trổ hoa văn, hắn ôm nàng, nói nhẹ nhàng ở bên tai của nàng: "Lần đầu tiên tuy đau, nhưng ta sẽ thực ôn nhu, Phù Nguyệt, cho ta đi. . . . . ."
Tiếp theo hắn liền cúi người tiến vào………..
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Long Phù Nguyệt thoáng chốc đã đỏ hoàn toàn, lại kìm lòng không được đưa lưỡi liếm môi. Trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Ta cùng hắn, thì ra đã sớm là vợ chồng, thì ra………Thì ra ta đối với lần đầu tiên vẫn còn có chút ấn tượng………...”
Nàng dù sao cũng có tư tưởng rất thoáng của người hiện đại, tiếp xúc cũng đã nhiều, nên không hề nhăn nhó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuy rằng hồng hồng như mây, nhưng lại đưa tay ôm cổ hắn…….
Động tác này hiển nhiên cấp cho Phượng Thiên Vũ một tín hiệu vô cùng kiên định.
Đôi mắt Phượng Thiên Vũ sâu vô cùng gần như muốn trở thành lốc xoáy, hơi thở dồn dập, lại hôn nàng một lần nữa.
Lúc này đây không giống như trước chỉ để giải quyết ham muốn, mà giống như rốt cục không thể nhịn được nữa, đòi lại tất cả những gì mà trước nay hắn đã mất. . . . . .
Trong lòng Long Phù Nguyệt biết kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, tim đập nhanh dần trở nên mất kiểm soát, thân thể cứng đờ, giống như trời lạnh cứ run lên.
“Phù Nguyệt, đừng khẩn trương……”
Hắn thấp giọng dụ dỗ nàng, tràn đầy mật ngọt yêu thương.
Từng đợt tê dại lan ra toàn thân, Long Phù Nguyệt run run, cắn chặt môi dưới, liều mạng khồng phát ra âm thanh.
Hắn cúi đầu ở trên người nàng, lại ôm lấy nàng, mút lấy đôi môi của nàng, buộc nàng phải mở miệng ra.
Long Phù Nguyệt bị hắn náo loạn chịu không nổi, linh cơ vừa động, hai tay căng thẳng, đơn giản xoay người trở về. Tiên hạ thủ vi cường, trước tiên đưa đầu lưỡi vào trong miệng hắn thăm dò.
Hắn sững sốt một chút, trong mắt tràn ngập ý cười, bàn tay đưa đến trước ngực của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp. Long Phù Nguyệt bị kích thích run lên, đầu lưỡi cũng quên động đậy, trái lại bị hắn thâm nhập vào trong miệng……..
Thừa dịp đầu óc nàng còn đang choáng váng.
Hắn mỉm cười một cái, đã tiến vào sâu bên trong người nàng.
Có cảm giác toàn thân bị xé toạc, đau đớn vô cùng, nhưng chỗ trống dường như lại được lấp đầy…….
Máu trong cơ thể bị thiêu đốt đến sôi lên, tầm mắt chỉ có một mảnh lay động, không thấy rõ khuôn mặt của hắn. Thân thể như sóng to gió lớn trên biển rộng. Người phía trên thôi động đậy. Nhưng dường như không có ý dừng, không có ý dừng.
Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy trước mắt giống như nổ tung từng tràng pháo hoa, tai bắt đầu ù đi. Ánh mắt dần mất đi tiêu cự, đầu óc trỗng rỗng, tình dục đạt đến đỉnh cao nhất.
Cũng đồng thời lúc này, chỗ lồng ngực bỗng nhiên tê rần, đau đớn thình lình xảy ra, khiến thân mình nàng đột nhiên run một cái. Trong đám hổn độn trước mắt dường như có một con sâu đỏ rực đang vặn vẹo không ngừng, sau đó liền biến mất không thấy……
Vô số mảnh trí nhớ như đốm sáng nhỏ bay lượn, giống như nước lũ đồng thời dâng đến. Khiến đầu óc nàng trở nên mơ hồ.
Nhưng nàng thật sự là uống không ít rượu, lại đang ở trong kích tình, trong đầu một mảnh hỗn độn, cái gì cũng không suy nghĩ, chính là mơ mơ màng màng ôm hắn, mặc hắn dẫn dắt đưa mình lên mây…
Rốt cục tình cảm mãnh liệt đã qua đi.
Nàng sức cùng lực kiệt, cả người xương cốt như tan ra, nằm ở trong ngực hắn, mệt mỏi không nghĩ gì cả, ngáp một cái, đã ngủ………
Phượng Thiên Vũ nhìn khuôn mặt của nàng khi ngủ, nàng hô hấp đều đều, mi dài cụp xuống, tóc đen hỗn độn gối lên cánh tay của hắn. Dung nhan trước mặt thật xinh đẹp, vẫn ngọt ngào và ôn tồn.
Hắn hơi nhích một bên thân mình, ôm lấy thâm thể thơm mát mềm mại bên người.
Dưới thân thật mềm mại, mang theo đất và hương cỏ dại.
Trong lòng hắn chưa bao giờ trải qua cảm giác sung sướng cùng thoả mãn như vậy.
Phù Nguyệt của hắn, Oa nhi của hắn, người yêu của hắn, rốt cuộc đã hoàn toàn thuộc về hắn.
Hắn cho tới bây giờ cũng không nghĩ rằng, bản thân cũng có lúc điên cuồng như thế này.
Hắn lấy trời làm màn, đất làm giường, cứ như vậy mà muốn nàng.
Giờ phút này chỉ cảm thấy gió là ấm, trăng là đèn,