Old school Swatch Watches
Nếu Anh Nói Anh Yêu Em

Nếu Anh Nói Anh Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324243

Bình chọn: 10.00/10/424 lượt.

bước tới, kinh ngạc hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”

“Cái gì?” Giọng Kha Nhã Doanh the thé thét lên. “Là ai tối qua giục

mình tối nay mang đống sách rách nát tới? Không phải là cậu đã quên đấy

chứ?”

Kha Nhã Doanh hầm hầm vứt chiếc túi trong tay mình vào lòng Đồng Phi

Phi. Đồng Phi Phi bị va đập mạnh, người bị đẩy về sau một bước, vừa hay

đứng trước đầu xe, Mạnh Tuần chuẩn bị nổ máy, suýt nữa đâm phải cô.

“Làm gì thế?” Mạnh Tuần căng thẳng, lạnh toát cả người. Đồng Phi Phi

vẫn đứng thẫn thờ ở đó. Mạnh Tuần tức tối. Đồng Phi Phi bị giọng nói

lạnh lùng làm cho giật mình, co rúm người, vội vàng lùi sang bên cạnh,

cuối cùng ngã sõng soài trên mặt đất.

“Phi Phi!” Kha Nhã Doanh vội vàng đỡ cô. Đồng Phi Phi mặt trắng bệch, luống cuống để Kha Nhã Doanh đỡ cô đứng dậy. Kha Nhã Doanh cũng bị

tiếng thét đó làm cho giật mình, nhìn thấy bộ dạng Đồng Phi Phi như vậy, lấy hết sức mình, quay đầu tức giận mắng Mạnh Tuần: “Anh bị thần kinh

à? Sao lại bấm còi inh ỏi vậy? Suýt nữa đã đâm phải người ta rồi, biết

không? Tại sao hung tợn, thiếu đạo đức như vậy?”

“Rầm” một tiếng, Mạnh Tuần đẩy cửa xe, mặt hầm hầm bước đến trước mặt Kha Nhã Doanh: “Rốt cuộc ai là người giảng đạo đức cho ai? Đêm hôm

khuya khoắt ai đứng giữa đường trước cổng nhà người khác la hét ầm ĩ,

làm phiền giấc ngủ của người khác, gây cản trở giao thông, tôi thấy

chính cô mới là người nên sớm vào khoa thần kinh khám xem thế nào ấy!”

“Anh nói gì… ”

“Thôi đi, Nhã Doanh, thôi đi… ” Đồng Phi Phi vừa kéo vạt áo của Nhã

Doanh vừa quay sang nói với Mạnh Tuần: “Tổng giám đốc Mạnh, xin lỗi, vừa rồi tôi không chú ý. Xin lỗi! Xin lỗi! Muộn thế này rồi, hay là anh về

trước đi?”

“Nhã Doanh?”

“Tổng giám đốc Mạnh?”

Mạnh Tuần và Kha Nhã Doanh đồng thanh nói. Kha Nhã Doanh ngây người,

kéo Đồng Phi Phi sang một bên, khẽ hỏi cô: “Anh ta chính là người mà cậu thường gọi là Thần Mặt Đen đó sao?”

Đồng Phi Phi, vẻ mặt bất lực, gật đầu: “Đúng, chính là anh ấy. Nhưng bây giờ anh ấy còn có một thân phận khác.”

“Hả?” Kha Nhã Doanh vội vàng chớp mắt. Đồng Phi Phi thở dài một

tiếng, kéo Kha Nhã Doanh lại trước mặt Mạnh Tuần, chính thức giới thiệu

hai người với nhau: “Tổng giám đốc Mạnh, đây là người bạn thân của tôi,

Kha Nhã Doanh. Còn đây là sếp của mình, Tổng giám đốc Mạnh, Mạnh Tuần.”

“Mạnh Tuần?” Kha Nhã Doanh cau mày, cái tên này nghe rất quen. Nghĩ

một lúc lâu, mắt cô sáng lên, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: “À, hóa ra là

anh!”

“Rất vinh hạnh được gặp đúng cô ở đây, cô Kha.” Mạnh Tuần nói một câu đầy hàm ý.

Kha Nhã Doanh quay đầu nhìn Đồng Phi Phi, cô hoàn toàn không dám tin: “Không phải là như vậy chứ?”

Đồng Phi Phi trầm tư nhìn cô, ánh mắt vẻ rất đồng cảm.

“Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào bây giờ? Tại sao lại trùng hợp như vậy? Tại sao anh ta lại ở công ty của cậu?”

Đồng Phi Phi ngồi trên giường, nhìn Kha Nhã Doanh đi đi lại lại trước mặt mà chóng hết cả mặt. Cô đứng bật dậy, kéo Nhã Doanh ngồi xuống:

“Đừng có đi đi lại lại như vậy nữa, mình chóng mặt lắm! Mình hỏi tại sao cậu lại lo lắng như vậy? Bây giờ người phải giả bộ làm bạn gái anh ta

là mình chứ không phải là cậu, cậu lo lắng như vậy làm gì cơ chứ?”

“Chính vì vậy mình mới lo lắng!” Kha Nhã Doanh nắm chặt bả vai Đồng

Phi Phi, bộ dạng cứng đơ như sắt thép. “Cậu nói, mình làm sao có thể yên tâm được đây? Tại sao không lấy thân phận của cậu để giả làm bạn gái

anh ta, mà lại lấy thân phận của mình?”

“Cái này… anh ta cũng giống như cậu, bị người nhà giục thế nên loạn hết cả lên, cho nên liền nghĩ cách ứng phó chứ sao!”

Nói thực, câu hỏi này bản thân Đồng Phi Phi cũng nghĩ rất nhiều nhưng không thể nào lý giải được, nghĩ nát cả óc cũng không thể hiểu tại sao

Mạnh Tuần đưa ra yêu cầu quái gở như vậy. Đoán già đoán non, cô cũng chỉ có thể nghĩ đến một đáp án có vẻ khả quan nhất.

“Anh ta đối phó với người nhà anh ta, tại sao lôi mình vào? Mình

không biết anh ta, dựa vào cái gì mà đưa danh nghĩa của mình ra làm bạn

gái anh ta? Thật bất công!” Kha Nhã Doanh bất mãn càu nhàu.

Đồng Phi Phi trừng mắt nhìn cô, tức giận nói: “Cậu còn mặt mũi mà nói bất công? Ai nghĩ ra chủ ý điên rồ như vậy, không đường đường chính

chính từ chối người ta, còn bày trò bắt mình đi “gặp Quang Tử”. Lần này

thì tốt rồi, người ta nắm đằng chuôi, anh ta ra điều kiện gì, mình có

thể không ngoan ngoãn làm theo hay sao? Cậu thấy bất công ư? Mình mới là người thấy bất công nhất! Mình đắc tội với ai, bây giờ dường như phạm

phải tội ác hung bạo gì đó! Thời gian mình đi làm, mình vốn đã khiếp sợ

anh ta, bây giờ đến thở mình cũng không dám thở mạnh, hơn nữa điều then

chốt nhất là tan c mình còn phải thực hiện hiệp ước với vị Thần Mặt Đen

tôn kính đưa ra với thân phận bạn gái! Đây không phải là ép chết mình

sao? Mình chết rồi, cậu giúp mình lo hậu sự nhé?”

Đồng Phi Phi vốn chỉ nghĩ nói đôi ba câu để giảm bớt sự tức giận của

Kha Nhã Doanh, nào ngờ càng lúc càng giận hơn. Kha Nhã Doanh thấy tình

hình bắt đầu căng thẳng, nhanh chóng ra khỏi giường, rót một cốc nước,

đưa tận tay Đồng Phi Phi, mỉm cười: “Hạ hỏa nào, hạ h