XtGem Forum catalog
Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322635

Bình chọn: 7.00/10/263 lượt.

g trở nên lười biếng hơn

hẳn. Dễ thấy nhất là ở việc cứ muốn ngủ mãi không dậy, thời gian rời

giường so với mọi hôm cũng đâm ra trễ nãi muộn màng. Có đôi khi, rõ ràng đã tỉnh, thế nhưng chăn gối lại ấm áp đến mức quyến luyến lòng người.

Đôi bên cứ âm thầm mà dằng dai qua lại, cuối cùng cũng tự nguyện đầu

hàng, nằm lại trong chăn. Cũng nhân thời gian lơ mơ ấy mà nghĩ ngợi lung tung, suy ngẫm này nọ, cảm thấy đưa bạn gái đi dạo phố thực sự là cực

hình khủng khiếp nhất đối với bọn con trai. Hôm qua chỉ theo tháp tùng

Đường Đường đi mua một chiếc di động mới thôi, về đến nhà đã nghe cơ thể rã rời kêu đau than nhức. Vừa lên giường nằm đã chìm sâu vào giấc ngủ,

đến lúc hừng đông mơ màng trở mình tỉnh giấc, lại bỗng nhớ đến chuyện cũ của năm trước. Thực sự là…

Tần Ương tự cười giễu mình, khóe miệng

vừa mới cong ra, mi mắt cũng vô thức nhướn lên. Nụ cười lưng lửng vừa ra khỏi khóe môi, còn chưa thành hình rõ ràng, đã bỗng nhiên đông cứng

ngay tại chỗ. Không khí bên trong phòng dường như có chút gì đó kỳ lạ,

cùng với một hơi nóng nhè nhẹ nhột nhạt cứ không ngừng phả vào mặt cậu.

Cơn buồn ngủ nhanh chóng bị xua đi, đôi mắt nhắm chặt cũng nhanh chóng

mở bừng. Hình ảnh đầu tiên trông thấy chính là một ai đó kề bên, đang

chăm chú nhìn mình. Trong nhất thời bị dọa cho giật nảy, chút ngái ngủ

còn lại cũng lập tức bị thổi bay.

“Con heo lười, còn ngủ nướng hơn cả người ta!” Thẩm Tấn hình như rất vui vẻ, gương mặt bừng bừng hưng phấn, giọng nói rộn rã ngân vang. Chẳng còn nhìn ra được đâu là vẻ tức giận

hay cáu gắt của ngày hôm qua. Kể ra, năng lực phục hồi thật là đáng

ngưỡng mộ.

“À,.. hôm qua cũng không có nói gì, hôm nay chúc bù vậy nhé, valentine vui vẻ!”

Gương mặt người nọ gần quá, dáng vẻ tươi cười cận kề bên cạnh dường như cũng

âm vang hơn so với mọi khi. Tần Ương cảm thấy có chút mơ hồ, tâm trí và

cơ thể dường như sắp bị ổ chăn gối mềm mại kia kéo trở lại rồi. Cơn buồn ngủ khó khăn lắm mới có thể đuổi đi cũng đang từng bước quay trở lại.

Gương mặt tươi cười trước mắt dần dần trở nên mờ ảo, lúc gần lúc xa. Bám lấy chút tỉnh táo cuối cùng, Tần Ương cố trở mình ngồi dậy, với tay tìm cặp kính bên cạnh giường, nhưng bàn tay vừa đưa ra đã nhanh chóng bị

người nọ nắm chặt.

“Không vội.”

Hơi lạnh bên ngoài theo sự tiếp xúc đột ngột ùa đến, khiến thân thể vốn đã quen ủ ấm trong chăn theo phản xạ run lên nhè nhẹ.

“Ưm?” Vẻ mặt Tần Ương vẫn cứ mơ màng như vậy.

“Tần Ương…” Một tiếng thì thầm khe khẽ vang lên, Thẩm Tấn đẩy Tần Ương nằm

trở lại xuống giường, cơ thể cũng nương theo đó mà áp sát vào người bên

dưới. Tay, chân, ngực, đôi bên giờ đây chỉ cách nhau mỗi một lớp chăn

bông mềm mại mà thôi.

Lý trí sau cùng cũng bỏ cậu mà đi, Tần Ương

nhắm mắt lại, không khí yên tĩnh đến mức nghe thấy nhịp đập của quả tim

mình. Như tiếng trống nổi, dồn dập và gấp gáp.

Tần Ương hỏi Thẩm Tấn: “Đằng ấy rốt cuộc muốn tìm dạng người như thế nào chứ?”

Thẩm Tấn không hề có ý định rời đi, cứ thế mà yên lặng nằm bên trên Tần

Ương: “Thông minh một chút, dịu dàng một chút, nhã nhặn một chút, lương

thiện một chút, còn có, phải độc lập, phải hoạt bát, phải hiền tuệ, phải bao dung, phải xinh đẹp; thế nhưng, cũng không được thông minh hay dịu

dàng quá, càng không được quá giỏi giang hay hiền lành, quá độc lập hay

tinh ranh, quá bao dung hay nhã nhặn, quá đẹp hay tháo vát.”

Hơi thở

nóng bỏng theo mỗi lời nói thoát ra, vờn quanh nơi vùng cổ nhạy cảm, Tần Ương quay mặt đi, suy nghĩ một chút rồi nói: “Có một người khá phù

hợp.”

“Ai?”

“Đường Đường.”

Ngay lúc ấy, cảm giác đau xót bắt

đầu lan ra, một vật gì đó mềm mại lướt quanh trên làn da trần, rồi cắn

khẽ. Chiếc lưỡi nóng ấm cứ thế vờn quanh, thỏa sức ve vuốt, tùy tiện mân mê, chủ động khiêu khích, khiến người bên dưới toàn thân run lên khe

khẽ.

Chiếc hôn mê đắm từ vùng cổ thanh mảnh dần chuyển dời đến đôi môi mềm mại: “Tôi nghĩ đằng ấy còn hợp hơn.”

“Tôi sẽ không đi phẫu thuật đổi giới tính đâu.” Tần Ương trả lời.

………

Sau lễ khai trường, những ngày tháng tiếp theo vẫn cứ theo vòng

quay cũ mà diễn ra: lên giảng đường, rồi tan học, cả trốn tiết cũng

không thiếu.

Tình cảm giữa Tiểu Thiên Vương và Tinh Linh ngày càng

tốt đẹp. Hôm lễ tình nhân, Tiểu Thiên Vương hớn hở mang sang tặng Tinh

Linh cả một hộp chocolate to, kết quả vừa về đến phòng đã bị hai cô bạn

Đường Đường và Y Y ranh mãnh tịch thu hơn phân nửa. Kỳ nghỉ đông, Y Y có lần mời Lão Ban cùng đi bát phố, tuy rằng chẳng có ý tứ sâu xa nào khác mà chỉ tựa như Tần Ương và Đường Đường hôm nào, thế nhưng cũng coi như

có được một bước tiến quan trọng. Thẩm Tấn vẫn như trước, thường xuyên

ngủ lại trong phòng Tần Ương, bóng đêm vừa buông xuống, trong mắt cậu

con trai cũng hiện lên một ý tứ cùng khao khát sâu xa, ôm Tần Ương, hôn

Tần Ương, cứ thế mà hôn mãi…

Giáo viên phụ đạo tổ chức một buổi thảo

luận có tên gọi là “Bàn về tình yêu nơi giảng đường”. Thầy kể lại chuyện người lớn khi xưa, bảo rằng ba thầy đã đứng cách mẹ thầy một nhịp cầu

mà ngỏ lời cầu hôn, tuy rằng kiểu cách cầu hôn như thế lúc bấy gi