
tôi cởi quần áo của cô. . . . . ."
"Anh cầm
thú!" Thượng Tâm nóng lòng mắng chửi người, cô đứng lên muốn đi, lại bị
Thiệu Phi Phàm kéo lại "Buông tay, tôi không nói chuyện với anh."
Thiệu Phi Phàm lôi kéo cô dính vào ngăn trúc trên bình phong, thân thể cao
lớn càng dán càng gần "Không nói chuyện với tôi, cô nói chuyện với người nào? Tôi thích cô nên mới cầm thú đối với cô, nếu tôi không thích cô,
thì để ý đến cô làm gì." Lời này mặc dù cứng rắn, tuy nhiên lại có chút
dịu dàng.
Thượng Tâm đỏ mặt nhìn anh, trái tim thắt chặt, không
biết là hồi hộp hay còn có vui mừng. sau khi anh nói câu kia"Thích cô
mới cầm thú với cô" thì năng lực ngôn ngữ của cô liền biến mất, mặc cho
Thiệu Phi Phàm hôn khuôn mặt của cô, dắt tay cô đưa cô vào kí túc xá.
Cho đến khi cô trở lại kí túc xá, rửa mặt xong, nằm vật xuống trên giường cô đều thấy thật mơ hồ .
Thiệu Phi Phàm đưa cô đi về kí túc xá, liền trở về nhà. Nhìn thấy áo sơ mi
của Thượng Tâm bị anh kéo hư , liền căng thẳng."Điên rồi, mình lại có
thể nói như vậy." Dứt lời, anh bỏ lại áo khoác rồi vào phòng tắm.
Tắm tắm nước lạnh anh không khỏi kinh ngạc, kể từ khi anh để ý đến Thượng Tâm, thế nào đều dễ dàng kích động như vậy đây?
——— —————— —————— —————— —————— —————— ———
Tâm tình Thần Tri Thư thật tệ, chưa có về nhà mà trực tiếp đi vào quán ba
pub. Gian phòng này màu vàng kim quầy rượu này là ông cụ nhà anh đưa lễ
mừng anh trưởng thành, ngày thường anh đều ở đây, người phụ nữ ngày đó
bị Thượng Tâm nhìn thấy, chính là cô gái ở quầy rượu này.
Thần
Tri Thư ngồi xuống, tiểu thư trong quán bar liền nhích lại gần "Thần
thiếu, tâm tình không tốt sao? Tôi uống một chén cùng anh." Tiểu thư cho người cho bán rượu ánh mắt, người bán rượu hiểu ý liền điều một ly đặc
chế rượu mạnh.
Cô gái nâng cốc giao cho Thần Tri Thư, anh híp
mắt, nâng chén ngửa cổ lên liền rót vào trong miệng, cái chén không treo trên hai ngón tay, chuyển mắt nhìn người phụ nữ lả lơi đưa tình bên
cạnh, đem cái ly đưa cho cô, cười cười nói "Bà chị, gần đây tôi không
cần phụ nữ, cách tôi xa một chút." Cuối cùng bốn chữ rất nặng nề, trong
đôi mắt cũng hàm chứa nguy hiểm.
Vào cửa S ma ma liền nhìn thấy
Thần Thiếu, nhìn lên sắc mặt tiểu thiếu gia biến đổi, sợ rằng cô gái kia không có nhãn lực, vội tiến lên nói "Đi một bên." Trợn mắt nhìn cô ta
một cái, S ma ma bảo người bán rượu làm hai ly rượu "Thế nào? Tâm tình
không tốt? Trong quán rượu có một nhóm người tố chất rất được, tôi cho
mấy người tới cùng cậu."
Thần Tri Thư lại uống một ly, không nặng nề để xuống"Tôi chỉ nghĩ an tĩnh uống rượu." Dứt lời, đứng dậy muốn đi.
S tỷ lần đầu thấy anh âm trầm như vậy, cũng là lần đầu tiên bị anh trêu
chọc mặt mũi, nghĩ thầm mặt mũi mình là nhỏ, nếu để thiếu gia này đi ra
ngoài uống rượu gây chuyện nữa, chỉ sợ Thần lão gia không phải là chà
xát mình. Vì vậy, vội sai người đi theo, "Thần thiếu, tôi không làm
phiền cậu...cậu đi phòng uống rượu."
Thần Tri Thư nghe cô kêu,
trong lòng càng thêm phiền, bước chân càng phát nhanh. Đi tới cửa, nhạc
jazz quầy rượu đột nhiên ngừng, trong nháy mắt đổi một bài Phật lãng
Minh ca phong cách vũ khúc.
Anh tùy ý liếc mắt nhìn trên sân
khấu, chỉ là, quay đầu trừng mắt, lại nhanh chóng quay đầu lại nhìn chằm chằm trên sân khấu, gương mặt không dám tin."Tâm Tâm?"
S tỷ đuổi theo, lại thấy anh nhìn chăm chú trên sân khấu, khóe miệng nhếch lên nói "Thần thiếu, Tư Tư nhảy không tệ đi."
"Ngươi nói cô ấy tên là gì?" Thần Tri Thư nhìn cô gái nhiệt tình biểu diễn ở trên võ đài, cô gái nhảy vũ
điệu cực tốt, từng cái ra dấu tay từng cái đung đưa, đều làm mọi người
nóng lên.
Nhưng mà làm cho anh khiếp sợ không phải vũ điệu nhảy
của cô, mà là khuôn mặt, mặc dù có vẻ trang điểm đậm nhưng lại không mất đi vẻ thanh thuần, khuôn mặt lớn chừng bàn tay, trừ mắt ra ngũ quan đều nho nhỏ, khi cười lên xuất hiện lúm đồng tiền, lỗ mũi hơi nhíu lại.
Là Thượng Tâm, không, cũng không phải Thượng Tâm, nhưng dáng dấp hai người lại có bảy tám phần giống nhau.
"Cô ấy, gọi là Tư Tư. Tuần trước mới tới, mới nhảy một lần, mà đã có rất
nhiều khách đều muốn cô ấy nhảy. Hôm nay cô ấy lên biểu diễn, hôm qua
còn có một vị lão bản ra hai vạn muốn uống một ly rượu cùng cô ấy."
Thần Tri Thư từ từ tỉnh táo lại, đó không phải Thượng Tâm, chỉ là một vũ nữ
có mấy phần tương tự Thượng Tâm. Anh ngoái đầu nhìn lần nữa, lại liếc
mắt nhìn, anh cười lạnh, xoay người rời đi.
——— —————— —————— —————— —————— —————— ———
Kết thúc thi cuối kỳ, Thượng Tâm có thời gian nghỉ ngơi. Các học viên đều
phải bị huấn luyện hơn nửa. Còn dư lại gần nửa không ngừng cố gắng qua
kì thi, cho nên hết sức khẩn trương. Hôm nay đã thi xong, cả người cũng
thoải mãi, nghỉ ngơi ở nhà, ai kêu cũng không đi ra.
Mà vốn có kế hoạch đi Newyork đón mừng năm mới, bởi vì ông cụ Nghiêm gia
trở về nước mà không thành. Thiệu Phi Phàm tất nhiên là người vui mừng
nhất, cứ như vậy, Thần Tri Thư sẽ không có cơ hội ở cùng Thượng Tâm, đối với Thần Tri Thư anh còn có chút không yên lòng. Nghe nói, gần đây hắn
lại bắt đầu thường xu