
ngào, trời ơi, cô không dám nghĩ tiếp, thật là
mắc cỡ.
Mắc cỡ nhất chính là, trong quá trình Thiệu Phi Phàm hôn
cô, cô hoàn toàn không có phản kháng một chút nào, nếu không phải một
khắc kia cô bị anh hôn ưm ra tiếng, Thiệu Phi Phàm khẩn cấp phanh lại,
có phải là bọn hay không liền. . . . . ."Ô ô, rốt cuộc tôi đang làm gì?" Thượng Tâm ảo não gõ gõ đầu của mình, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, vừa thẹn
thùng vừa lúng túng.
Trong phòng tắm Thiệu Phi Phàm cũng không
khá hơn chút nào, muốn làm chuyện tốt cơ hồ dục hỏa đốt thân, tuy nhiên
chỉ có thể dùng nước lạnh tắm. Vừa nghĩ tới thân thể Thượng Tâm mềm mại, người anh em vừa mới mềm xuống lại ngẩng đầu lên lần nữa, Thiệu Phi
Phàm cau mày, mở ra vòi nước lạnh lần nữa.
Tắm nước lạnh nửa giờ, Thiệu Phi Phàm mở cửa phòng vệ sinh ra, chỉ thấy Thượng Tâm đang bò
trên mặt đất tìm nút áo, anh sải bước đi vào phòng ngủ, từ trong tủ quần áo lấy ra bộ quần áo vừa mới mua.
Từ phòng ngủ anh trực tiếp ném vào phòng khách, nói: "Trước mặc bộ này, tôi còn chưa mặc qua."
Thượng Tâm nhặt quần áo lên, đỏ mặt nói "Vâng" một tiếng, liền chạy vào phòng vệ sinh thay quần áo.
Quần áo rất lớn, Thượng Tâm mặc vào ngực lộ ra một mảng lớn, nhìn trong
gương, vết hôn còn in rõ ràng ở xương quai xanh, thật giống như nói cho cô biết mới vừa rồi tất cả đều là thật.
Thượng Tâm nhắm mắt, thật muốn ở trong phòng vệ sinh không ra luôn.
Mè nheo gần nửa ngày cô mới đẩy cửa phòng vệ sinh ra, Thiệu Phi Phàm đã
mặc cảnh phục vào ngồi ngay ngắn ở đó, trên mặt cũng mang theo vẻ lúng
túng, chỉ là anh che giấu cực tốt. Anh cầm chìa khóa xe, đứng lên nói
"Đi, tôi đưa cô về nhà."
". . . . . ." Thượng Tâm đi theo anh
xuống lầu, ngồi vào trong xe, cho đến khi xe lái đến cửa đại viện, hai
người cũng không nói chuyện với nhau. Thượng Tâm nhìn thấy nhà mình,
liền đưa tay muốn mở cửa, nhưng cửa xe đã khóa. Cô nhìn về phía anh, ý
bảo Thiệu Phi Phàm mở khóa, Thiệu Phi Phàm lại tắt máy, nghiêng đầu nhìn cô hỏi: "Cô không muốn nói gì sao?"
"Nói, nói gì?" Cô lúng túng hai tay bắt vào nhau không biết nói gì chỉ cúi đầu.
Thiệu Phi Phàm day day huyệt thái dương, nói cô không hiểu vậy anh sẽ làm,
anh đưa tay kéo đầu Thượng Tâm đến gần, rồi hôn một cái lên miệng của
cô, nói"Tôi hôn cô rồi, cô cũng không nói gì hay sao?" Khuôn mặt của Thượng Tâm liền đỏ lên, tay nhỏ bé bụm mặt lại, mắt cô quét loạn khắp nơi "Hôn như thế nào?"
Cô hỏi anh hôn như thế nào? Thiệu Phi Phàm trừng mắt nhìn cô, làm sao anh
lại quên cô nương nhà anh có chút đơn thuần quá mức."Không ra sao, đích
xác là không ra sao." Nặng nề nói xong, anh liền mở khóa ra, rồi xuống
xe đi vòng qua sang chỗ cô mở cửa xe ra.
Thượng Tâm nhìn xe cảnh
sát tựa như tên lửa chạy ra ngoài, cô vuốt khuôn mặt vẫn nóng lên như cũ của mình rồi suy nghĩ: có phải Thiệu Phi Phàm tức giận hay không?
Thiệu Phi Phàm lái xe đi ra ngoài, trong lòng cũng bực bội. Từ kính xe anh
nhìn thấy Thượng Tâm vuốt khuôn mặt của mình ở cửa, một bộ dáng ngây ngô , anh liền thở dài, rồi quay đầu xe trở lại.
Xe gấp khúc quay lại dừng ngay ở bên cạnh chỗ Thượng Tâm đang đứng.
"Làm sao anh lại quay trở lại vậy?" Thượng Tâm u mê hỏi.
Thiệu Phi Phàm mở cửa xe ra "Thượng Tâm, cô có biết tôi hôn cô có nghĩa là gì hay không?"
" Nghĩa là gì?" Cô thuận miệng hỏi, đầu cũng ngây ngô dại dột.
Thiệu Phi Phàm lại im lặng một lần nữa, nửa là lúng túng nửa là tức giận hô
lên "Ý nghĩa là tôi thích cô, tôi thích cô, có hiểu hay không?"
"ừm! . . . . . . Hả?" Đầu tiên là Thượng Tâm gật đầu, gật đầu xong cô lại
chợt ngửa đầu tròn mắt nhìn anh. Chỉ là Thiệu Phi Phàm đã không còn mặt
mũi đối với cô gái ngốc này nữa rồi, anh mắng một câu, lần nữa trở lại
xe rồi lái xe ra khỏi đại viện Nhà họ Thượng .
Thích khi hai chữ này mắt xuất hiện trong đầu Thượng Tâm, thì xe Thiệu Phi Phàm đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Ngày thứ hai bơi lội, Hạ Hâm Hữu nhìn Thượng Tâm không đi bơi lặn về xong
lại thu dọn đồ đạc về trường học, trong lòng cảm thấy đứa nhỏ này có
điểm không đúng.
"Trạm Bắc, ông đi hỏi Tâm Tâm một chút, tại sao trở về trường học sớm như vậy?"
Thượng Trạm Bắc đang sửa sang lại tài liệu, lại nghe thấy lời nói của lão bà
đại nhân, lập tức bỏ lại tài liệu hấp tấp chạy vào phòng của Thượng
Tâm."Tâm Tâm, sáng sớm ngày mai trở về cũng kịp mà, buổi tối khuya như
vậy trở về trường làm gì?"
"Tuần này thi cuối kỳ, tối nay con về
đọc sách." Thượng Tâm đeo ba lô nhỏ lên, nhìn chung quanh gian phòng một cái, xác định không quên đồ gì rồi nói, "Cha, con đi nha."
"Thiệu Phi Phàm không tới đón con sao?" Thượng Trạm Bắc nhướng mày.
Thượng Tâm mất tự nhiên mặt liền đỏ, "Con không có nói cho anh ấy biết tối nay con trở về trường học."
Nhìn vẻ mặt cô mất tự nhiên, Thượng Trạm Bắc lập tức ý thức được con gái
cùng Thiệu Phi Phàm có cái gì không đúng, chính xác mà nói từ sau khi
kết thúc bơi lội Thượng Tâm liền có chút không bình thường."Con cùng anh ta không có việc gì chứ?" Ông thử hỏi.
Thượng Tâm cúi thấp đầu, lầm bầm: "Chúng con có thể có chuyện gì. Cha, con đi nha." Nói qua loa rồi cô