
hôn thê của anh tới, cố ý tới đây nhìn một chút, vừa
vào cửa, cực kỳ nhiệt tình hô một tiếng"Em dâu" trong nháy mắt làm cho
Thượng Tâm kinh ngạc. Chỉ là Đội trưởng nhìn Thượng Tâm cũng có chút
kinh ngạc"Em dâu" có phải còn quá nhỏ hay không?
Thiệu Phi Phàm
thấy thế nào cũng phải hai mươi tám hai mươi chín rồi, hắn là người ăn
ngay nói thẳng không quanh co lòng vòng liền hỏi thẳng em dâu này " Em
đâu năm nay bao nhiêu tuổi?"
"20." Thiệu Phi Phàm báo nhiều hơn một tuổi, liếc nhìn Thượng Tâm cảnh cáo cô chớ lắm mồm.
20 cũng không lớn, đội trưởng cười mập mờ, thọc một chút Thiệu Phi Phàm
"Anh em, cậu sẽ không ở thời điểm người ta còn vị thành niên liền đem
người ta lừa về chứ!"
Thiệu Phi Phàm rất
khinh bỉ nhìn anh ta "Anh nghĩ rằng tôi giống như anh, tiểu đồng chí nhà chúng tôi tuyệt đối là tự nguyện cùng tôi, chuyện lừa gạt bịp bợm không phải là việc cảnh sát nên làm."
"Stop!"
Thượng Tâm nghe
vậy không nhịn được"Xì" một tiếng bật cười, mắt to nháy mắt, khóe miệng
có hai lúm đồng tiền cực kỳ xinh đẹp, nhìn thần sắc sáng ngời." đội
trưởng, tôi năm nay mới quen Thiệu Phi Phàm, cho nên anh ấy cũng không
phải lừa vị thành niên."
"Mới biết không tới một năm liền đính
hôn?" đội trưởng trừng mắt, quay đầu vỗ vỗ Thiệu Phi Phàm "Được nha
người anh em, ngươi cũng rất nhanh, còn cưới chui."
Thiệu Phi Phàm, hung tợn trừng mắt Thượng Tâm để cho cô chớ nói lung tung,
mới giải thích "Này không sợ cô tuổi còn nhỏ chạy mất, nên đánh nhanh
thắng nhanh sao!"
Đội trưởng cười to, xem một chút nói "Chị dâu cậu cũng sắp đến, đừng để cho em dâu đi về, buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm."
"Được." Thiệu Phi Phàm đồng ý, rồi đưa đội trưởng ra khỏi phòng làm việc, trở
lại liền nhìn thấy Thượng tâm hướng về phía cửa le lưỡi.
Đầu lưỡi ở giữa cánh môi nhẹ nhàng, dí dỏm
lại không mất vẻ đáng yêu, trong nháy mắt, anh đột nhiên cảm thấy một bộ vị của thân thể lập tức liền bị trêu chọc, anh cũng đã không thể bình
tĩnh.
Còn chưa gặp được vị
hôn thê của đội trưởng, Cảnh Đội liền nhận được nhiệm vụ tạm thời, toàn
thể xuất cảnh. Thiệu Phi Phàm đưa Thượng Tâm về nhà, lập tức chỉnh trang xuất cảnh cùng trong đội.
Thượng Tâm nhìn bốn chiếc xe cảnh sát xuất cảnh, chuông báo vang lớn rời khỏi Cảnh Đội, cầm điện thoại di động lên, có chút lo lắng. Trở về nhà, cũng đứng ngồi không yên, cũng không dám gọi điện thoại cho Thiệu Phi Phàm sợ làm ảnh hưởng công việc của anh.
Thượng thủ trưởng đi theo mấy chiến sĩ đi bắn bia, về nhà chỉ thấy cháu gái một bộ tâm thần thấp thỏm liền
hỏi "Xảy ra chuyện gì?"
Thượng Tâm nói đơn giản một câu "Ông nội, gần đây trong cục đang làm vụ án gì à?"
"Không biết, cho dù biết cũng không thể nói cho cháu biết, Cảnh Đội cùng quân
đội cũng có hiệp nghị bảo mật, chuyện vụ án không thể tùy tiện nói.
Không cho phép cháu đi hỏi Phi Phàm, mang đến phiền toái cho công việc
của nó sẽ không tốt." Thủ trưởng nhắc tới công việc cũng nghiêm trang so với ai khác, sủng ái cháu gái cũng không thể được.
Thượng Tâm
bĩu môi, không nói, điện thoại ở trong tay lại nắm càng chặt. Cho đến
đêm khuya, khi nhận được điện thoại báo bình an của Thiệu Phi Phàm, cô
mới yên tâm tắt điện thoại đi ngủ.
Thiệu Phi Phàm đi theo đội
trưởng quét một hít thuốc phiện, hơn mười kẻ nghiện tụ tập chung một chỗ hít thuốc phiện, hút xong sau đó tùy ý đánh đập mấy cô gái quầy rượu.
Báo cảnh sát là một người cô gái trong quầy rượu, khi bọn anh chạy đến,
cô gái kia đã bị đánh thoi thóp, 120 tới, bước đầu kiểm tra xương sườn
đứt ba cái, lá phổi còn bị tổn thương.
Chép xong khẩu cung, đưa phạm nhân đi giam giữ thì đã hơn mười một giờ, mở
điện thoại di động ra, anh chỉ nghĩ tìm vận may điện thoại đã gọi đi,
không ngờ người hiện giờ nên đi ngủ rồi, mà Thượng Tâm thế nhưng còn
chưa ngủ.
Ở trong điện thoại nghe câu kia"Anh không sao chứ?" Tim của anh không khỏi động, khóe miệng không tự chủ câu lên.
"Cô lo lắng cho tôi?"
"Mới không lo lắng, tôi sợ anh tàn tật, lại ỷ lại vào tôi." Tiểu nha đầu
mạnh miệng nói."Đã trễ thế này, anh đừng quấy rầy tôi ngủ, ai nha, không nói nữa , tôi cúp điện thoại đây."
Thiệu Phi Phàm nghe trong điện thoại truyền đến âm thanh cười cười, tắt điện thoại, đem quần áo đồng phục vứt xuống chỗ ngồi phía sau, rồi lái xe,
đi về nhà.
Chớp mắt một cái, nghỉ hè cứ như vậy mà đi qua rồi.
ngày Thượng Tâm tựu trường, Thượng thủ trưởng rất trịnh trọng nói cho cô biết, vào trường cảnh sát chính là một cảnh viên dự bị, cho nên dù có
mặc trên người là đồng phục học sinh hay là cảnh phục đều phải dùng kỷ
luật nghiêm khắc nhất. Mà cô nếu đã lựa chọn vào trường cảnh sát, thì
không được bỏ cuộc.
Thượng Tâm dùng sức gật đầu một cái, đi theo cha mẹ cùng anh trai, đi trường học báo cáo.
Thiệu Phi Phàm đồng ý ở trường học đợi cô, nhưng đã muộn rồi còn không thấy
người, Thượng Tâm cũng có chút nóng nảy "Người này làm sao còn chưa
tới?"
"Có thể là tạm thời có vụ án, chúng ta đi vào trước đi." Hạ Hâm Hữu ý bảo ông xã xách hành lý, trước một bước vào sân trường.
Thượng Tâm quệt mồm, rõ ràng có chút không vu