
nh là một trong số những người trúng tên, nhưng nàng không phải vì chờ Thái tử tuyển phi.
“Con thật là.” Độc Cô trách yêu A Cửu một câu, ánh mắt đảo qua mấy vị cô nương, cuối cùng dừng lại ở Cung Khanh.
Không thể phủ nhận đây là một vẻ đẹp không thể che dấu.
Chỉ tiếc lại là con gái người kia… Vừa nghĩ tới người kia, Độc Cô Hoàng hậu liền thấy khó chịu trong lòng, đưa mắt nhìn cô nương khác.
“Mọi người đừng gò bó, lần lượt giới thiệu cho biết.”
Vì vậy, các vị mỹ nữ lần lượt đứng dậy tự giới thiệu.
Cung Khanh phát hiện, hai mươi tư cô nương đều có tướng mạo xuất chúng, hoặc thuần khiết hoặc diễm lệ, hoặc dịu dàng hoặc đoan trang, mỗi người mỗi
vẻ, khó lòng miêu tả, xuất sắc nhất là con gái của Lại Bộ Thượng thư tên Hứa Cẩm Ca và con gái Vệ Quốc công tên Kiều Vạn Phương.
Hứa Cẩm Ca da trắng hơn tuyết, dáng vóc đẫy đà, có dáng dấp của Dương Quý
phi. Kiều Vạn Phương thuần khiết thanh tao nhã nhặn, lại toát lên vẻ hào hùng hiếm thấy. Hai người ngồi cạnh nhau, như một bức tranh mẫu đơn
theo lối tỷ mỉ và một bức hoa lan theo lối chấm phá, cùng tôn lên vẻ
thanh nhã ung dung của người kia.
Biểu tỷ Hướng Uyển Ngọc mặc dù cũng xinh đẹp, nhưng không có khí chất đặc sắc, thật sự chìm nghỉm trong mọi người.
Ngoài ra còn một vị tiểu cô nương khiến người khác tương đối chú ý, không
phải vì dung mạo xuất sắc, mà vì đôi mắt hoạt bát sinh động. Các thiếu
nữ khác đều ngồi khép nép, tương đối câu nệ rụt rè, không dám tùy tiện
nhìn quanh, chỉ mình cô ấy mở to mắt thản nhiên nhìn những người xung
quanh
Đến khi cô nương đấy tự giới thiệu, Cung Khanh mới biết lý do cô ấy càn rỡ bạo gan như thế.
Thì ra tiểu cô nương đấy là con gái của Triệu quốc phu nhân, em gái của Độc Cô Đạc, tên Tiết Giai.
Chồng của Triệu quốc phu nhân là Tiết Mẫn có đất phong ở Hồ Châu, Độc Cô Đạc
thừa kế tước vị Hầu gia mới cùng mẫu thân đến kinh thành, Tiết Mẫn cùng
con trai trưởng và con gái ở lại Hồ Châu. Tiết Giai mới được Triệu quốc
phu nhân đón đến kinh thành, để Tiết Giai có thể nhanh chóng gia nhập
với các tiểu thư quý tộc, mới đưa Tiết Giai vào cung dự lễ hội hoa lần
này.
Các thiếu nữ giới thiệu xong, Độc Cô Hoàng hậu cười nói với nhũ mẫu của Cửu Công chúa là An phu nhân: “Thu xếp cho bọn họ ở cung Minh Hoa đi, nơi
đó gần ngụ hoa viên, đến lúc ‘thưởng hồng’ cũng tiện.”
Vì vậy, các thiếu nữ quy an ra khỏi điện, theo An phu nhân đến cung Minh
Hoa, tự chọn phòng ở, hai người một căn, Cung Khanh và Hướng Uyển Ngọc ở cùng nhau.
An phu nhân thu xếp thỏa đáng xong, cười híp mắt nhìn các người đẹp, nói:
“Tối nay Hoàng hậu thiết yến ở Liên Hoa Đài, để nghênh đón các tiểu thư. Thái tử điện hạ cũng tham dự.”
Nghe đến bốn chữ “Thái tử điện hạ”, tim các cô nương liền đập rộn ràng.
An phu nhân vừa đi, cung Minh Hoa lại yên tĩnh, các cô nương không có tâm
trạng tán gẫu, vội vã về phòng chuẩn bị trang điểm xiêm y.
Hướng Uyển Ngọc và Cung Khanh cùng ở một phòng, đóng cửa lại, Hướng Uyển Ngọc liền “hảo tâm” chỉ điểm Cung Khanh: “Nếu muội muội không có lòng vào
cung, tốt nhất nên mặc bộ nào mộc mạc.”
Cung Khanh cười gật đầu: “Tỷ tỷ nói rất đúng.”
Hướng Uyển Ngọc lại nói: “Muội có thể giúp ta trang điểm chứ, xưa nay đều là
bọn nha hoàn chuẩn bị cho ta, ta không tự làm được.”
Cung Khanh lại cười: “Được.”
Hướng Uyển Ngọc sợ nhất là Cung Khanh nổi bật hơn cô ta, vì thế lấy cớ nhờ
Cung Khanh trang điểm, thật ra là để Cung Khanh không có thời gian sửa
soạn cho bản thân.
Kỳ thật Cung Khanh cũng không có ý định sửa soạn lộng lẫy, chuẩn bị cho
Hướng Uyển Ngọc xong thì vừa đến lúc, nàng thay một bộ xiêm y màu vàng
nhạt, vẽ một bông hoa mai lên mi tâm liền cùng Hướng Uyển Ngọc đi.
Đèn đuốc sáng như ban ngày, chư vị giai nhân sôi nổi đi đến, xiêm y lộng
lẫy, rực rỡ rạng ngời. Dưới hành lang quần là áo lượt, người đẹp như
mây, hoa nhường nguyệt thẹn.
Các thiếu nữ đang tuổi dậy thì, đoan trang, kiều diễm, dịu dàng, thuần khiết, mỗi người mỗi vẻ như trăm hoa khoe sắc.
Hình vẽ ở mi tâm lại càng cầu kì tỉ mỉ, không giống Cung Khanh chỉ vẽ một
đóa hoa mai thông thường. Những người khác mỗi người mỗi kiểu, Hứa Cẩm
Ca vẽ một con cá nhỏ màu đỏ, tôn lên làn da trắng nõn ngọc ngà. Kiều Vạn Phương mới là độc đáo, hình dáng như lá liễu, mỏng mảnh như cánh ve,
lại không thể nhìn ra dùng chất liệu gì, khi bước đi, hai cánh hoa màu
như ngọc bích khẽ rung rinh, khiến đôi mắt long lanh linh hoạt càng thêm nổi bật.
Ai nấy đều rất tò mò, lại ngại không hỏi, chỉ có Tiết Giai thẳng thắn, kéo tay Kiều Vạn Phương cười hỏi: “Đóa hoa trên mi tâm tỷ tỷ là làm từ thứ
gì? Sao lại sinh động thế này?”
Kiều Vạn Phương thản nhiên cười một tiếng: “Là dùng cánh chuồn chuồn nhuộm màu ngọc bích đính lên.”
Tiết Giai cười vỗ tay: “Thật sáng tạo, lần sau em cũng thử làm.”
Trước khi đi Hướng Uyển Ngọc soi gương vốn tự tin đến tám phần, giờ nhìn thấy các vị giai nhân lòng tự tin giảm hẳn ba phần, may là bên cạnh còn cô
em họ xinh đẹp như tiên nhưng ăn mặc giản dị là Cung Khanh làm nền, có
lẽ vẫn có thể tôn lên vẻ lộng lẫy của mình. Cô ta không biết rằng vẻ mộc