Old school Swatch Watches
Mỹ Nhân Khó Gả

Mỹ Nhân Khó Gả

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322020

Bình chọn: 7.00/10/202 lượt.

u năm trước,

hôm nay nước chảy thành sông, trời cao đưa một con rể tài mạo song toàn

đến tận cửa nhà, đúng là ở hiền gặp lành.

Tiễn Thẩm Túy Thạch, Cung phu nhân hờn dỗi oán giận Cung đại nhân, theo ý bà nên nói thẳng chuyện hôn sự, không nên ám chỉ như thế.

Cung Cẩm Lan nói: “Làm gì cũng phải chừa đường lui, nếu nói thẳng, ngộ nhỡ

hắn lại cự tuyệt, truyền ra ngoài chẳng phải thành trò cười? Coi như hắn đồng ý, chúng ta chủ động cầu hôn, chẳng khác nào chặn đường cướp

người, tương lai Khanh nhi về nhà chồng sẽ bị Thẩm gia coi thường. Hôn

sự phải để nhà trai đề nghị, nhà gái mới có thể diện. Ta đã ám chỉ như

thế, hắn là con người thông minh sao không hiểu, nếu hắn có ý, nhất định sẽ nhờ bà mối cầu hôn. Nếu hắn không có ý, chúng ta cũng không mất

mặt.”

Cung phu nhân ngẫm lại cũng thấy có lý, liền cười nói: “Nhất định hắn sẽ

tình nguyện, cứ nhìn hắn đỏ mặt nhìn Khanh nhi là biết. Con gái nhà ta

phụ nữ còn mê huống chi là đàn ông. Phu quân chờ mà xem, trong vòng hai

ngày nhất định hắn sẽ nhờ người cầu hôn.”

Sau đó, bà lại kéo Cung Khanh thì thầm: “Không phải hắn nói muốn kết cỏ

ngậm vành báo đáp con sao, vậy để hắn lấy thân báo đáp.” Dứt lời cười

đầy hàm ý.

Cung Khanh đỏ mặt ngượng ngùng, mẫu thân ngài có thể tế nhị hơn không.

Đối với Thẩm Túy Thạch mà nói, chuyến đi đến Cung phủ giống như một giấc mơ, tất cả đều như không thật.

Một lần gặp gỡ thời niên thiếu thay đổi cả cuộc đời, hắn chưa bao giờ dám nghĩ sáu năm sau lại có thể gặp lại lần nữa.

Trời cao thật sự ưu ái hắn, may mắn lần lượt dội xuống đầu. Đề tên bảng

vàng, tha hương gặp người quen cũ, động phòng hoa chúc, nhân sinh tứ đại hỉ hắn trải nghiệm đến ba điều.

Hắn thật sự không tin nổi. Cứ thế ngây ngốc suốt một ngày.

Sau khi trúng Trạng nguyên, người mời hắn đến nhà dùng cơm nối dài không

dứt, ý tại ngôn ngoại, ám chỉ như Cung Cẩm Lan hoặc thậm chí là nói

thẳng ý đồ hắn đã nghe vô số. Nhưng lần này, hắn không dám xác định một

cách dễ dàng.

Hắn nhớ lại những lời Cung Cẩm Lan đã nói, nghiền ngẫm từng câu từng chữ,

cân nhắc cẩn thận, tự đánh giá, phân tích. Cuối cùng, hắn tin tưởng bản

thân không hề tự mình đa tình. Cung Cẩm Lan đích thật có ý kén hắn làm

rể, việc Cung Khanh lộ diện là lí do đáng tin nhất. Nếu không, Cung đại

nhân đã không để thiên kim nhà mình ra gặp khách lạ, nhất lại là thanh

niên trẻ tuổi.

Khẳng định xong, Thẩm Túy Thạch lập tức đứng dậy, đi tìm ân sư Đại học sĩ

Tương Đồng Trinh. Hắn thuở nhỏ tang cha, Tương Đồng Trinh là ân sư của

hắn, lại có ơn dìu dắt, thỉnh lão nhân gia làm mai, mới càng thể hiện

được thành ý và sự long trọng.

Lúc hạ triều hôm sau, Cung Cẩm Lan vừa đến Tuyên Võ Môn thì thấy Đại học sĩ Tương Đồng Trinh đuổi theo.

Cung Cẩm Lan thầm vui vẻ. Vị đại nho này vốn thanh cao cao ngạo, vốn duy trì thái độ không gần không xa với các quan đồng liêu, hôm nay đột nhiên

tìm mình, tất là có liên quan tới môn sinh đắc ý của ông ấy là Thẩm Túy

Thạch.

Cung đại nhân phỏng đoán Thẩm Túy Thạch nếu có ý cầu hôn, nhất định sẽ thỉnh vị ân sư này đứng lên làm mai. Vì thế, Cung Cẩm Lan cảm thấy hôn sự này xem ra đã là nước chảy thành sông, ván đã đóng thuyền .

“Cung Thượng thư, lão phu có chuyện này muốn bàn với Cung Thượng thư.”

“Đại học sĩ mời nói.”

Tương Đồng Trinh mời Cung Cẩm Lan đến một góc yên tĩnh ở Tuyên Võ Môn, rồi mới mở lời.

“Hôm qua, Thẩm Túy Thạch mang hậu lễ tới cửa, nhờ lão phu một việc.”

Cung Cẩm Lan càng thêm vui mừng, nhưng lại thấy Tương Đồng Trinh nói: “Hắn

muốn thỉnh lão phu thay hắn cầu hôn. Chuyện này vốn là một chuyện tốt,

lão phu tất nhiên nhận lời, chỉ có điều… lão phu suy nghĩ một chút, có

lẽ nói cho Cung Thượng thư vẫn hơn.”

“Đại học sĩ xin cứ nói thẳng không sao.”

Tương Đồng Trinh nói xong, Cung Cẩm Lan như bị tạt một chậu nước lạnh vào mặt, nguội lạnh tận tâm can.

Về nhà, nhìn vẻ mặt rạng rỡ vui mừng của phu nhân, Cung Cẩm Lan không khống chế được thở dài.

Cung phu nhân cười híp mắt hỏi: “Phu quân làm sao vậy?”

Cung Cẩm Lan do dự một chút, nói: “Hôm nay ta gặp Đại học sĩ Tương Đồng Trinh.”

Cung phu nhân lập tức vui ra mặt, “Có phải ông ấy thay Thẩm Trạng nguyên cầu hôn?”

Cung Cẩm Lan lắc đầu, “Ông ấy nói, Thẩm Túy Thạch lần này đứng đầu bảng vàng, không thể không nhắc đến công của Cửu Công chúa.”

Cung phu nhân ngẩn ra, “Ý là sao?”

“Kỳ thì này có thí sinh tên Lưu Dập cũng xuất sắc hơn người, nghị luận thư

pháp đều khiến các giám khảo kinh ngạc. Sau khi quyết định vị trí Thám

hoa, Thánh thượng đắn đo Thẩm Túy Thạch và Lưu Dập cho vị trí Trạng

nguyên Bảng nhãn. Lúc này Cửu công chúa vén rèm đi ra, kề tai Thánh

thượng nói thầm mấy câu, Lưu Dập liền được ấn định làm Bảng nhãn, Thẩm

Túy Thạch thành Trạng nguyên.”

Cung phu nhân nói: “Là Công chúa khiến Thánh thượng chọn Thẩm Túy Thạch làm Trạng nguyên?”

Cung Cẩm Lan gật đầu: “Có thể coi là như thế, cũng có thể không phải.”

“Rốt cục là có ý tứ gì?” Cung phu nhân căm thù kiểu nói nửa chừng của Cung

đại nhân, thủ đoạn quan trường mà ông ấy dám lôi về nhà, bà chán ghét

mấy trò thử trí thông minh.