XtGem Forum catalog
Mua Phu

Mua Phu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322412

Bình chọn: 7.00/10/241 lượt.

thật, hầu như đã không thể ổn định được nuối tiếc đang chấn động trong lòng.

Hắn cụp mắt, cực lực ẩn ức nỗi lòng đang kinh hoàng.

Làm sao được? Sao có thể? Sao nên? Sao… xứng?

Không tự giác xoa lên gương mặt đã bị tàn phá đến mức trên đời hiếm thấy. Một nụ cười chua chát, biến mất khỏi khóe môi.

Không phải đã sớm thấy rõ bản thân nghèo khó, thiếu hụt về mọi mặt. Chính mình cũng không dám hy vọng nhiều, sao còn có thể có mơ mộng hão huyền như vậy? Việc này… căn bản là ngay cả

nghĩ đến cũng không được.

Hắn âm thầm hít vào, làm ra vẻ bình

thường. Sau đó tiếp nhận khăn bông trên tay nàng, đứng yên ở bên võng,

cẩn thận lau khô tóc cho nàng.

“Thuốc ta đã hầm xong rồi, đặt ở trên bàn. Tối này trước khi ngủ nhớ uống hết đó.”

Chỉ còn duy nhất có chuyện này là hắn

chưa đoạt quyền làm của nàng được. Một liều thuốc cần bao nhiêu nước,

bao nhiêu lửa, hắn không thể điều chỉnh đúng được. Tăng một phần hay

thiếu một phần đều không thể phát huy dược tính tốt nhất.

Thấy hắn chậm chạp còn chưa trả lời, nàng liếc xéo qua nhìn hắn: “Có chuyện muốn nói à?”

“Thuốc… có thể không uống được không?”

“Ngươi mấy tuổi rồi, còn sợ đắng sao?”

Nàng vươn tay, không hiểu sờ soạng vào chỗ nào mà lấy ra được một viên

tiên tra quả. Chẳng nói chẳng rằng nhét thẳng vào miệng hắn. “Ngoan nào

ngoan nào, nương (mẹ) thương con, thưởng con ăn đường nha.”

Ấp Trần trừng đôi mắt lạnh, mắng nàng không đứng đắn. “Ta không nói đùa với ngươi đâu.”

Bờ môi vui đùa liền thu lại. “Ngươi nghe thấy hết rồi, đúng không?”

Đây chính là nguyên nhân khiến đêm nay hắn khác thường sao?

Mặt hắn cứng đờ, ngữ khí cũng đông cứng. “Ta không muốn… ngươi vì ta mà đi cầu xin người khác.”

Trông thấy nàng mặt dày, lại đòi chưởng quầy cho nàng khất nợ, hắn rất khó chịu.

“Không sao đâu mà. Vương chưởng quầy là

bạn cũ của cha ta, nhìn thấy ta từ nhỏ đến lớn. Ta vẫn thường nhõng nhẽo với ông như vậy đó, không cần phải để trong lòng.”

“Nhưng mà…”

“Thật vất vả mới đi đến được tận đây.

Ngươi lại muốn ta thất bại trong gang tấc hay sao? Số ngân lượng đã bỏ

ra trước đây mới phải nói là mất trắng.” Nàng rất kiên trì, muốn dưỡng

cho hắn cường kiện tráng kiện, có thể chạy có thể nhảy. Có như vậy, mới

không uổng công nàng đã hao phí biết bao khổ tâm trên người hắn.

Hắn ngược lại, bị á khẩu không trả lời

được. Thấy rõ sự chấp nhất của nàng, trong lòng cuối cùng cũng hiểu

được. Chỉ có theo như lời nàng nói, làm cho chính mình không bệnh không

đau. Sau đó dùng những năm tháng còn lại của cuộc đời này canh giữ bên

cạnh nàng, vì nàng gánh vác tất cả, làm cho những gì nàng đã trả giá hôm nay có một chút giá trị.

“Được, vậy tất cả đều nghe theo ngươi.”

“Phải thế chứ…” Nàng bất ngờ nâng tay

túm lấy vạt áo hắn. Hắn không hề phòng bị, toàn thân bị nàng kéo xuống.

Trong lúc hoảng loạn, hắn vội vàng dùng cánh tay chống xuống hai bên,

mới tránh không bị ngã đổ vào thân thể mềm mại kia.

Hắn kinh hãi trừng to hai mắt, ngơ ngác nhìn nàng.

Nàng, nàng, nàng… làm cái gì vậy?

Mục Hướng Vũ thiếu chút nữa cười ra tiếng. Trêu chọc người này, quá vui đi.

Nàng được đằng chân lại lân đằng đầu,

tiến lên. Hắn hầu như có thể cảm giác được chóp mũi như có như không

đụng chạm. Hơi thở nhẹ nhàng ấm áp, phả thẳng vào bên gáy. Hơi thở mang

theo sự quyến rũ độc đáo của nữ nhân.

Hắn nín thở, không thể nào nhúc nhích.

“Ta, không phải, không phải…” Hắn nói tất cả đều nghe theo nàng, nhưng không, không phải là ý này…

Hắn cực lực nhịn xuống, không hành động theo kiểu túm lấy vạt áo mình quyết tử để bảo vệ trinh tiết, dọa người như vậy.

‘Lão gia! Đừng mà! Phu nhân sẽ thấy đó…’ Mục Hướng Vũ thiếu chút nữa đã thay hắn nói ra lời thoại thường thấy

xuất hiện nhất trên sân khấu.

Nàng tựa hồ như muốn cười to, lại dí mũi ngửi ngửi gáy hắn. Sau đó liền buông tay, thong dong lùi lại, vẻ mặt vô cùng hồn nhiên. “Hôm nay ngươi lại không chịu bôi thuốc.”

Hắn ngơ ngác, từ trên chín tầng mây ngã nhào.

Chính là… muốn ngửi mùi thuốc?

“Không phải đã nói sẽ nghe theo ta hết sao?” Nàng liếc mắt lườm hắn một cái, nũng nịu nhắc nhở hắn lời hứa hẹn vừa rồi.

“…” Là do tư tưởng của hắn không thuần khiết sao? Còn tưởng rằng…

Bàn tay thon nhỏ lại nhấc lên. Có kinh

nghiệm, hắn gắt gao phòng bị, không té. Nhưng lần này, nàng chỉ nhẹ

nhàng nói bên tai hắn. “Còn không mau đi!”

Nha đầu vô liêm sỉ! Động tác của nàng thật sự luôn làm cho người ta hiểu lầm!

Chung quy một ngày… hắn thề, một ngày

nào đó, hắn sẽ nói cho nàng biết cử chỉ lỗi thời của nàng, dạy cho nàng

biết thế nào gọi là nam nữ khác biệt, thế nào là bảo trì hành vi đúng

mực phong phạm của khuê tú.

Thật sự rất sợ nàng trong khi chế thuốc

lại thêm vào mấy thứ lung tung như mẫu đơn, hoa quế gì đó, biến hắn

thành một thân nữ nhân hương. Hắn không thể không y theo lời dặn của

nàng mà bôi thuốc, cũng không dám hạ xuống nữa.

Nếu nàng muốn chỉnh hắn, hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng.

Lớp vảy cứng già bong tróc, lại thay đổi một loại thuốc mỡ mới làm mờ sẹo. Trên người hắn ít nhất cũng có thoa

đến ba loại thuốc mỡ khác nhau.