Polly po-cket
Một Thời Ta Đuổi Bóng

Một Thời Ta Đuổi Bóng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322225

Bình chọn: 8.5.00/10/222 lượt.

ra mâu thuẫn nhỏ . Con chỉ mới tìm hiểu một phía thôi . Con đang chờ hỏi cô Phi.

Anh định để giám đốc làm việc với hai người , nhưng ông đã khoát tay :

- Cậu cứ giải quyết tiếp đi , tôi chỉ nghe để biết thôi.

- Vâng.

Anh quay qua Qúy Phi :

- Cô Phi , cô giải thích gì không ?

Qúy Phi mím môi nhìn thẳng vào mặt Sang :

- Tôi muốn nghe anh nói trước . Nói tất cả những gì anh đã nói với phó giám đốc . Anh thuật lại trung trực đi.

Sang nhún vai :

- Được thôi . Tôi đâu có gì khuất lấp phải giấu.

Anh ta thấy Qúy Phi thật ngu khi tạo điều kiện cho anh ta vạch lỗi của cô . Nhất là có mặt giám đốc , anh ta bèn tranh thủ tình cảm của ông :

- Thưa chú , con không muốn chỗ làm việc mà có sự xích mích nội bộ , như vậy dễ tạo điều kiện cho mấy thương lái thao túng người của mình.

Qúy Phi ngắt lời một cách nóng nảy :

- Ai thao túng ai , anh đừng có phóng đại sự việc.

Sang vẫn mềm mỏng :

- Cô Phi nóng tính quá . Cô như thế làm tôi mất mặt với mọi người rồi.

Qúy Phi lườm anh ta một cái . Chợt bắt gặp ánh mắt răn đe của Trần Nghiêm . Cô cắn môi làm thinh.

Sang bắt đầu tấn công cô :

- Trước hết , tôi phê bình sự vô kỷ luật của cô . Cô mới xuống nhận việc có một buổi , thế rồi nghĩ suốt hai , ba ngày . Tôi muốn hướng dẫn công việc cho cô , cũng không biết cô ở đâu mà tìm.

Trần Nghiêm nhìn Qúy Phi đăm đăm . Không hiểu anh đánh giá hành động của cô ra sao . Qúy Phi bị áp lực của đôi mắt anh đè nặng gần như khủng bố tinh thần cô . Cô không hiểu nổi anh ta nghĩ gì . Và nổi sợ biến thành tức . Cô mím môi nhìn Sang , căm ghét :

- Có thật anh tốt bụng thế không ? Khi tôi xuống nhận việc , hỏi gì anh cũng không chịu nói , thái độ vậy mà bảo là hướng dẫn à ?

- Nhưng cô hỏi nhiều câu ngô nghê quá , tôm mà cô cũng không phân biệt được , thì làm sao cô đối phó được với thương lái . Họ sẽ qua mặt cô ào ào thôi.

Qúy Phi quê đỏ mặt , làm Hạ Lan cũng ái ngại cho cô . Thấy giám đốc lặng thinh, còn phó giám đốc thì nhíu mày không hài lòng . Cô xấu hổ đến phát khóc . Nhưng cô cố dằn nước mắt :

- Tôi thừa nhận đó là điểm yếu của tôi . Và tôi nói thêm về sự vắng mặt của mình . Chính vì anh không muốn hướng dẫn tôi , nên tôi phải tự tìm người khác học hỏi . Về nguyên tắc , có thể tôi vô kỷ luật , nhưng trên thực tế , nếu ở lại cũng không học hỏi gì thì có mặt làm chi.

Sang hơi khựng lại , Qúy Phi mới nói một câu mà anh ta bắt đầu đuối lý . Anh ta chuyển sang chuyện khác :

- Nhưng cô có thừa nhận cô sơ suất quá không . Nếu lúc nảy , tôi không cho đổ hết tôm ra , thì cô đã đánh tôm nhỏ lên loại hai rồi . Cô biết lỗ bao nhiêu không ?

Rồi anh quay qua phân trần với giám đốc . Qúy Phi tức khí lên nên quên hết sợ :

- Rõ ràng là anh cố ý hạ tôi . Nếu không tại sao ngay từ đầu , anh không bảo đổ ra ?

- Vì cô làm việc rành rẽ lắm mà - Giọng Sang đầy vẻ châm biếm.

Qúy Phi hếch mặt lên :

- Đúng , tôi tự tin mình làm được việc , trừ những lắt léo mờ ám . Và tôi nghĩ , trước kia anh đã thao túng cho thương lái , nên họ mới thiếu rạch ròi như vậy . Anh đã tập cho họ thói quen mập mờ . Tôi chỉ là nạn nhân của sự mập mờ đó . Tôi mới vào làm mà.

Cách nói thẳng táo bạo của cô khiến Sang muốn chết đứng . Trần Nghiêm vẫn giữ vẻ trầm ngâm kín bưng . Nhưng giám đốc Hoàng thì nhìn anh ta một cách nghiêm khắc.

Gậy ông đập lưng ông . Sang đâu có ngờ Qúy Phi thông minh và nhạy bén đến thế . Anh ta bắt đầu hết dám coi thường cô . Nhưng vốn là một tay láu cá , anh ta xoay qua chuyện khác ngay :

- Còn một điều nữa . Một kỹ sư học vấn như cô , lại có hành động quá thiếu văn hóa . Cô đám nói về hành động lúc nãy của cô không ?

Qúy Phi thản nhiên :

- Tôi đã đánh anh , tôi không chối cãi điều đó.

Trần Nghiêm quay phắt lại nhìn Qúy Phi .Trong mắt anh lóe lên tia ngạc nhiên và phê phán . Cái nhìn đó làm Qúy Phi cắn môi cúi xuống . Cô lén liếc nhìn qua giám đốc , ông ta cũng có vẻ không bằng lòng . Cả Hạ Lan cũng tròn xoe mắt vì ngạc nhiên.

Trần Nghiêm nghiêm trang :

- Cô không còn cách giải quyết nào nữ tính hơn sao ?

Giám đốc cũng có vẻ không hài lòng :

- Làm thế , người ta sẽ đánh giá công ty đấy . Chà ! Chuyện này không thể cho qua đâu . Tại sao cô thô bạo thế chứ ?

- Anh ta đã xúc phạm con.

- Xúc phạm thế nào ?

Qúy Phi trừng mắt nhìn Sang , rồi nói rành rọt :

- Anh ta đem chuyện cá nhân ra miệt thị con , bảo con là mồi chài đàn ông.

- Cái gì ? Cậu nói thế à ? – GIám đốc nhíu mày.

Sang làm thinh . Anh đưa mắt nhìn Qúy Phi một cách hằn học . Cô hếch mặt lên đáp trả cử chỉ của anh ta rồi nói tiếp :

- Anh ta đã nói năng thiếu văn hóa , hạ cấp . Và cho dù có bị đuổi , thì tôi vẫn hành động như vậy , nếu anh ta coi thường phụ nữ như thế.

Tức quá , cô nói tiếp :

- Tôi không hề hối hận việc làm của mình, nếu không cho anh ta một bài học thì mới là đáng ân hận.

Giám đốc giơ tay chận lại :

- Tôi không muốn chuyện này xảy ra trong công ty . Cô đã nóng nảy quá rồi , cô gái ạ.

Qúy Phi bướng bỉnh :

- Con không cho như thế là nóng nảy . Và nếu bây giờ ai xúc phạm kiểu đó , thì con cũng sẽ p