
m , không hề nói đến em , làm sao em nắm được vấn đề . Anh có hình dung được không , khi em hỏi gì anh ta cũng bảo "Cứ nhìn đi" , chỉ nhìn thôi thì làm sao mà biết được.
- Nếu cô muốn khẳng định mình , thì cô hãy tìm cách nào đó nắm bắt công việc .Tôi chỉ phân công chứ không thể chỉ dẫn chuyên môn cho cô.
- Nhưng anh ta cố tình không muốn em xen vào tìm hiểu , muốn làm được việc , thì tối thiểu là người ta phải tạo điều kiện ban đầu cho mình chứ.
- Nếu anh ta cố tình làm khó cô , thì cô hãy tự mình giải quyết vấn đề . Cô đã vượt qua được khó khăn ban đầu , đã khẳng định được bản tính của mình , tôi rất lạ là cô đến tìm tôi khiếu nại . Tiếc là tôi không thể giúp cô.
Qúy Phi bậm môi :
- Anh có thể , nếu anh muốn . Bởi vì anh là lãnh đạo , anh ta sẽ không dám chống lệnh anh.
Trần Nghiêm cười lạnh lùng :
- Tôi chưa bao giờ ra lệnh cho ai cả.
Qúy Phi không thể nói gì nữa , cô nhìn anh một cách thất vọng . Cuối cùng cô đứng lên buông thỏng :
- Anh làm em thất vọng.
- Đừng bao giờ kỳ vọng vào người nào , thì cô sẽ tránh được cảm giác đó . Tôi không muốn nhân viên trong công ty hy vọng điều gì ở tôi . Hãy nhớ lấy điều đó , Qúy Phi ạ.
Qúy Phi định mở miệng thì anh đã khoát tay chân lại :
- Tôi muốn đây là lần cuối cùng cô tìm tôi để than thở . Nếu tất cả nhân viên trong công ty đều như cô , thì công ty phải lập một ban hòa giải thôi . Cô hãy hiểu đây là nơi kinh doanh . Hãy đem trí óc ra làm việc sẽ hay cho cô hơn.
Qúy Phi cụp mắt xuống , cô im lặng nghiền ngẫm hết những gì anh nói . Tất cả điều đó đã khơi dậy lòng tự ái kiêu hãnh của cô . Và cô ngẩng lên cử chỉ vừa đường hoàng vừa mệt mỏi :
- Em sẽ vượt qua được . Xin lỗi vì em đã lên đây làm phiền anh.
Và cô chậm rãi bước ra . Dáng điệu như người thất chí dù mới vừa tuyên bố mình sẽ làm được tất cả.
Mà quả thật , ngay cả lúc nản chí nhất , cô vẫn bắt buộc mình vượt lên . Nếu không , Trần Nghiêm sẽ coi thường cô . Qúy Phi buồn bã đi xuống cầu thang . Cô định xuống phòng sơ chế tìm Trí tre . Nhưng giữa đường lại gặp Hạ Lan . Thấy vẻ mặt không vui của cô , cô nàng đứng lại , hỏi một câu quan tâm :
- Đi đâu vập Qúy Phi ?
- Em định xuống tìm anh Trí.
- Anh Nghiêm chuyển em lên KCS rồi phải không ? Chưa nhận việc mới sao ?
Qúy Phi cười gượng :
- Em mới nhận , nhưng chưa ổn định được.
- Chưa ổn định là thế nào ?
- Cũng không biết nói sao nữa . Đại khái là thế.
Hạ Lan nhìn cô hơi lâu rồi rủ :
- Đi ăn với chị đi . Định rủ mấy cô bên kế toán , nhưng gặp Phi rồi thì lại đổi ý . Mình vừa ăn vừa nói chuyện của em.
Qúy Phi nhận lời ngay . Lúc này mà có người không ghét mình là cô rất mừng . Cô sẽ tìm cách hỏi Hạ Lan về nhân vật "cồng kềnh" ấy . Biết đâu sẽ được thông tin nào đó.
Hai người vào nhà ăn . Vừa hết giờ , nên chưa đông người lắm . Cả hai đến quầy lấy phần . Rồi chọn một bàn khuất trong góc.
Hạ Lan chưa ăn ngay , mà hỏi như đã hiểu chuyện :
- Vâng.
- Thằng đó khó chơi lắm.
Qúy Phi dè dặt :
- Chị muốn nói khó chơi ở mặt nào ?
- Hay chơi gác người ta , tối ngày lo phân bì quyền lợi . Nó vô được khâu đó là giàu lên , còn làm bộ rên rỉ , ai không biết.
Thấy Qúy Phi ngẩm nghĩ , cô cười ra vẻ hiểu biết :
- Nó không chỉ cách làm cho em đâu , phải không ?
Mắt Qúy Phi sáng lên :
- Sao chị biết ? Quả thật là như vậy đó.
- Chị bảo đảm nó sẽ tìm cách chặn em vô khâu của nó . Đời nào có chuyện chỉ việc cho em.
Qúy Phi hỏi thơ ngây :
- Sao vậy chị ?
- Không biết thật hả ?
Qúy Phi nói thật lòng :
- Em mới vào , không biết chuyện nội bộ nhiều , có gì chị chỉ em với.
Hạ Lan thấp giọng :
- Chẳng lẽ em không biết khâu thu mua là dễ ăn nhất sao ? Chỉ khoản hưởng phần trăm của khách hàng thôi cũng đủ giàu . Còn quyền lợi khác nữa . Cái đó chỉ hiểu thôi chứ không có chứng cớ đâu.
Qúy Phi nhíu mày :
- Có lẽ đó là lý do để anh ta làm khó em , anh ta không muốn em thế chỗ anh ta.
- Chứ còn gì nữa.
- Theo chị , anh Nghiêm có biết chuyện đó không ?
- Đưa em qua thế chỗ thằng Sang là có mục đích , chẳng lẽ em không nhận ra ?
Qúy Phi kêu lên :
- Anh ấy biết , sao không ủnh hộ em ?
- Ủng hộ thế nào ?
- Lúc nãy em lên mách với anh Nghiêm , anh ấy bảo hãy tự xoay sở . Hay là anh Nghiêm không tin anh Sang làm khó em ?
- Em không nói thì ảnh thừa biết rồi.
Qúy Phi lại cao giọng :
- Biết thì tại sao không làm gì cả ? Phải can thiệp chứ.
- Ban giám đốc biết thằng Sang ăn quá trời , nên thay em vào chỗ nó . Vấn đề là như vậy đó , còn lại là tự em quyết định.
Qúy Phi im lặng , cô lẩn thẩn nhớ lại những gì Trần Nghiêm nói lúc nãy . "Tôi chỉ phân công chứ không thể chỉ dẫn chuyên môn cho cô".
Cô thở dài :
- Giá mà anh Nghiêm cởi mở như chị , nếu anh ấy thật lòng với em , thì công việc của em đỡ khó khăn hơn.
Hạ Lan mỉm cười :
- Ảnh ở vị trí lãnh đạo , có thông cảm đi nữa , cũng để bụng . Nếu để tình cảm chi phối thì ảnh còn chỉ huy ai được nữa.
Qúy Phi bị cuốn theo hướng mới . Nhân vật "cồng kềnh" kia không còn chi phối được cô nữa . Chỉ còn sự nôn nao duy nhất , và cô không kiềm