Duck hunt
Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210520

Bình chọn: 7.5.00/10/1052 lượt.

Vừa nói, vừa đồng thời cầm những mảng cỏ xanh đi đến bên trên bãi cỏ.

“Hóa ra công việc của cô lại nhàn hạ thế này sao?!” Một giọng nói trào phúng đột nhiên truyền đến.

Dù cho không cần nhìn cũng biết là người đó là ai, Tiểu Ngưng hít một hơi thật sâu, cúi đầu nói: “Xin chào thiếu phu nhân..”

Tiền Lỵ Nhi cười nhạt đi đến gần Tiểu Ngưng, ở bên tai cô nhẹ giọng: “Khá

tốt! Haizza,…. đêm qua Đường Hạo làm cho người ta mệt muốn chết đi

được!”

Tiểu Ngưng đột nhiên cảm thấy cô gái trước mặt này lại

đang có ý gì đó, không rõ cô ta rốt cuộc là muốn nói chuyện gì với mình? Giống như là đang khoe khoang xem Đường Hạo có bao nhiêu yêu chiều với

cô ta vậy. Bất quá, những chuyện như thế này mà cô ta cũng muốn nói cho

tất cả người hầu biết hay sao?

Thấy Tiểu Ngưng không có phản ứng gì, Tiền Lỵ Nhi có chút tức giận: “Cô có nghe tôi nói chuyện không đấy hả?”

“Có nghe!” Tiểu Ngưng lập tức đáp lại.

“Vậy, vì sao cô lại chẳng có phản ứng gì?” Bắt nạt một người mà cá nhân người đó lại không có chút phản ứng thực sự là một việc làm khiến người khác

thấy bực bội.

“Thiếu phu nhân, cô muốn tôi nói cái gì đây?” Tiểu Ngưng không hiểu hỏi.

“Cô có nghe rõ ràng tôi nói cái gì sao? Tôi nói, đêm qua Đường Hạo làm cho

tôi mệt mỏi suốt cả đêm, đến hừng đông mới buông ra!” Tiền Lỵ Nhi nghiến răng nghiến lợi nói. Trời biết, cô bây giờ là đang nói láo. Đáng chết,

đêm qua cô đi hấp dẫn hắn, lại bị hắn đuổi ra khỏi thư phòng. Cơn tức

này, cô nhất định phải tìm người để trút, nếu không nhịn không chết mới

là lạ. Hừ, hừ, nói những lời đó trước mặt người phụ nữ đê tiện này chắc

chắn cô ta sẽ rất đau đớn trong lòng. Cô chính là muốn nhìn thế bộ dạng

thương tâm muốn chết của cô ta.

Tuy hiện tại có lẽ Đường Hạo đã

không còn thích Lục Giai Ngưng nữa, nhưng cô vẫn căm hận người phụ nữ

này. Cũng chính vì cô ta mà Đường Hạo suýt nữa không cần đến cô. Hơn

nữa, cũng khó bảo đảm trong tương lại liệu Đường Hạo có lại thích cô ta

hay không?

Cô nhất định phải tìm cách đuổi người phụ nữ này đi.

Bằng không, một ngày cứ phải nhìn mặt cô ta mấy lần, cô không thể nào an tâm được.

Tiểu Ngưng cũng không ngờ, tiểu thư nhà giàu cũng có

thể hào sảng giống như mấy cô gái trong quán rượu. Trước kia, lúc cô còn làm việc trong quán bar, có vài cô gái dung nhan và địa vị cũng không

tồi, vì muốn tranh giành một đại gia mà không tiếc lôi cả những chuyện

giường chiếu ra kể. Thật là không biết xấu hổ!

“Thế nghĩa là

thiếu gia yêu thiếu phu nhân, thiếu phu nhân đang rất hạnh phúc!” Tiểu

Ngưng vừa nói chuyện vừa cố gắng mỉm cười thêm vào, căn bản không biểu

lộ một chút đau thương, khổ sở.

“Cô không khó chịu sao?” Tiền Lỵ

Nhi vẫn chưa từ bỏ ý định, “Cô không khó chịu chút nào sao? Anh ấy khẩn

khoản nói yêu tôi, còn nói tôi trên giường biểu hiện tốt hơn so với cô

nhiều!”

“Không. . . . . . Không. . . . . . Tôi chỉ là một người

hầu, làm sao dám so sánh với thiếu phu nhân! Thiếu phu nhân, so sánh với tôi không phải là đã hại thấp thân phận của cô hay sao?!” Tiểu Ngưng

vội vàng nói, sau đó tiếp tục cúi đầu.

Những lời này của cô làm

cho Tiền Lỵ Nhi phát hiện bản thân mình thất thố. Đáng chết, cô tại sao

phải đi so mình với một kẻ thấp hèn như thế này, “Hừ, coi như cô tự hiểu bản thân mình!”

“Dạ!” Thấy Tiền Lỵ Nhi xoay mũi giày định rời

đi, Tiểu Ngưng ngẩng đầu lên hỏi: “Thiếu phu nhân, tôi muốn đi ra ngoài

mua một ít đồ, có thể xin cô cho nghỉ phép được không ạ?”

“Đi ra ngoài?”

“Đúng vậy, tôi muốn đi mua một ít đồ.” Tiểu Ngưng gật đầu thật mạnh. Hiện

giờ, Đường Hạo đang khống chế việc ra ngoài của cô, nếu như Tiền Lỵ Nhi

đồng ý cho cô đi ra ngoài, bảo vệ cửa mới có thể để cho cô ra khỏi cổng.

“Cô muốn mua cái gì?” Tiền Lỵ Nhi đề phòng hỏi.

“Một ít đồ linh tinh!”

Tiền Lỵ Nhi nhìn cô vài lần rồi gật đầu: “Đi đi! Nhưng đừng có làm trễ nải

công việc! Nếu cô dám lười biếng, tôi nhất định sẽ nói chuyện này với

thiếu gia!”

“Tôi không dám!” Tiểu Ngưng vội vàng lắc đầu, “Cảm ơn, thiếu phu nhân!”

Sau khi nói xong, Tiểu Ngưng tranh thủ chạy về phòng mình. Không được rồi!

Dạ dày lại cảm thấy khó chịu, ngày càng đau đớn khiến cô đổ mồ hôi. Toàn thân càng lúc càng lạnh như băng, cảm giác bực bội trong lòng làm cho

cô chỉ muốn hét to lên gọi ai đó.

Chỉ có điểu, lúc này cô không

thể dễ dàng bộc lộ cảm xúc của mình bừa bãi như vậy, cho nên chỉ có thể

liều mạng nhẫn nhịn chịu đựng.

Trở về phòng người làm thay đồ, cột tóc đuôi ngựa, Tiểu Ngưng mang theo một chiếc ba lô nhỏ đi ra trước cửa cổng chính.

“Thực xin lỗi, Lục tiểu thư! Thiếu gia không cho phép cô ra ngoài!” Nhân viên bảo vệ đứng trước cửa nói.

“Là thiếu phu nhân cho tôi ra ngoài, chẳng nhẽ vẫn không được sao?” Tiểu

Ngưng nhướn mắt lên, vì sao ai cũng muốn làm cho cô cảm thấy khó xử?

Nhân viên bảo vệ vẫn là lắc đầu. “Lục tiểu thư, đừng làm tôi khó xử, không

thể được đâu mà! Thiếu gia đã có thông báo, Lục tiểu thư tuyệt đối không thể ra khỏi cửa!”

“Vậy ý của anh là chính là lời nói của thiếu

phu nhân không có gái trị phải không? Tôi đây hiện tại sẽ đi nói cho

thiếu phu nhân biế