
xúc với ánh mắt
không hề che giấu lửa dục vọng của anh, cô liền hối hận.
Anh làm cô cả người bắt đầu nóng lên.
Tốt xấu gì cũng cho cô uống một ly nước chứ?
Phương Đề Lê bị kéo đi, ý niệm cuối cùng trong đầu, kế
tiếp cô liền...... Trí nhớ hữu hạn, trí nhớ mơ hồ.
“Địch Ấp Chấn......”
Tay Phương Đề Lê bị bàn tay ấm áp của anh nắm chặt.
Anh cất bước đi thẳng đến quầy lễ tân của khách, mà cô chỉ có thể bị anh kéo
đi.
“Tiên sinh, mời ký tên ở bên cạnh.” Địch Ấp Chấn
nhanh chóng ký hạ tên của mình, thu hồi thẻ tính dụng. “Đây là chìa khóa phòng
của ngài, mời đi thang máy phía bên phải.”
“Uy!” Phương Đề Lê kéo kéo tay
anh, co quắp nhìn quanh bốn phía, thoạt nhìn chột dạ thật sự, giống như đến đây
để yêu đương vụng trộm.
“Hư, không cần quay đầu, hình như có người đi theo
chúng ta.” Anh thấp giọng nói, đem đầu cô kéo vào trong ngực mình, sau đó thản
nhiên đi vào thang máy. Thân thể cô dựa sát vào anh, khiến anh phun ra hơi thở
sung sướng, cô căn bản không biết là anh chịu đựng dày vò như thế nào.
“Ai? Em có biết không?” Phương Đề Lê cả người cứng
ngắc hỏi, ngay cả cổ cũng không dám chuyển động, ngoan ngoãn nằm trong ngực
anh.
Anh lộ ra một nụ cười hài lòng.
Mãi cho đến khi Địch Ấp Chấn mở cửa phòng, đem cô kéo
vào, cô mới nghĩ đến. “Em...... Chúng ta đã kết hôn, bị nhìn thấy có tốt không?
Địch Ấp Chấn, anh nói là không --”
Lời lải nhai của cô bị anh nuốt vào miệng, cô hụt hơi
nằm trong ngực anh không di chuyển. Phương Đề Lê dùng sức vỗ ngực Địch Ấp Chấn,
anh lại dùng tay nắm giữ tay cô, đem cô tựa vào cửa phòng mà hôn một cách thật
hưởng thụ.
Đã bao lâu?
Cảm giác như là cả đời không có ôm qua cô!!
Môi Địch Ấp Chấn tham lam cắn nuốt cô, tạo cho cô
nhiều khoái cảm. Nguyên bản cô cả người cứng ngắc cũng dần dầnthả
lỏng xuống, không chú ý đến bàn tay anh kiềm chế cô đã thả lỏng ra, tay cô thật
tự nhiên đặt trên vai anh, ôm lấy cổ anh, ngửa đầu hôn đáp trả lại.
Tay anh đặt ở cổ cô, cảm thụ nhịp đập vô cùng khẩn
trương kia. Bởi vì xác nhận được sự ảnh hưởng của mình với cô, sự oán giận trong
ánh mắt Địch Ấp Chấn bắt đầu tiêu tan, khóe miệng cười tà khí, bàn tay lập tức
cách một lớp áo sơ mi nắm giữ ngực mềm mại của cô.
“Ngô......” Cô không ngừng động đậy thân thể, không
biết là muốn giãy thoát khỏi tay anh hay muốn đem chính mình càng tiến vào
trong bàn tay thô ráp ấy.
Vô luận như thế nào, động tác của cô cũng làm bừng bừngnhiệt
tình của Địch Ấn Chấp. Anh cố định cô trên cửa, làm cho cứng rắn của anh chạm
vào nơi thần bí mềm mại của cô.
Cô cảm giác máu hướng hai chân mà chạy đến, trực tiếp
kẹp chặt hai chân lại, nhưng lại ái muội kẹp lấy anh ở bên trong.
Anh tựa hồ ở bên cổ cô thở dốc. “Đừng nóng vội, lập
tức.” Địch Ấp Chấn hứa hẹn, mặt khác một tay lập tức xoa đùi cô, vuốt ve mông
của cô.
“Em mới không phải có ý kia......” Cô đỏ mặt kháng
nghị. Hình tượng của cô trong lòng anh đã không tốt, bây giờ lại bị anh nói
thành quỷ háo sắc, nên tự nhiên muốn kháng nghị một chút.
Anh trầm thấp cười người nằm trong ngực mình, thân thể
cô dính sát vào anh cũng rung động theo. Cô nắm lấy cánh tay rắn chắc của anh,
nhưng động tác kế tiếp của Địch Ấp Chấn lại làm cô xiết chặt cơ bắp của anh.
Tay anh xoa nắn nơi mềm mại của cô, theo tiếng hô của
Phương Đề Lê rút đi quàn dài, ngón tay dài thâm nhập khiến cô ngẩng đầu nhìn
anh mãnh liệt phản ứng.
“Thích không?” Anh tà ác hỏi, cực kì cố ý di chuyển,
dùng phương thức quen thuộc âu yếm cô, thăm dò thân thể của cô.
Cô nheo mắt lại, định trừng mắt với anh nhưng thân thể
vô lực hoàn toàn. Cánh tay chỉ có thể nắm lấy bắp tay anh biểu đạt cảm giác rất
kích thích.
Anh không thèm để ý cô bấu đau anh.
Tại thời điểm cô nhỏ giọng thét lên, anh rốt cuộc
hướng cô đẩy một cái, lập tức gọn gàng thẳng tiến vào nơi ấm áp của cô.
“Địch......” Cô kinh hô, cảm giác thân thể được chống
đỡ, cảm giác được tràn đầy, anh tràn đầy trong cô, mỗi một tấc đều cảm nhận
tinh tường được sự tồn tại của anh, cảm nhận được nhịp đập của anh…
Cho dù kết hợp qua nhiều lần như vậy, cho dù trải qua
quá nhiều nhiệt tình như vậy, lúc anh không hề giữ lại gì mà cùng cô kết hợp
như lúc này vẫn làm cô bị lay động thật sâu.
Anh cách cô ra một chút, bộ dáng thảnh thơi bắt đầu va
chạm, đem nhiệt tình ẩn nhịn đã lâu, đem toàn bộ nhớ nhung tha thiết cắm rút,
càng sâu, càng sâu…
Cô khép hờ hai mắt, chỉ có thể nhợt nhạt hút không
khí, cảm giác được chính mình nhẹ nhàng đứng lên, bay về phía chân trời. Cô chỉ
có thể dùng chân ôm lấy thắt lưng anh, không thể lo lắng liệu người bên kia
cánh cửa có thể nghe thấy thanh âm của bọn họ hay không.
Mỗi tấc mỗi tấc nhiệt tình lại bao phủ hai người, bọn
họ mỗi lần đều cùng nhau đến cao trào, sau đó lại càng nhiều càng nhiều kịch
liệt, thẳng đến khi cả hai đều không thể chịu nổi mới cùng nhau bùng nổ bên
trong.
Địch Ấp Chấn đem cô đặt trên giường cô mới từ từ tỉnh
lại.
“Em......” Cô hoảng hốt tỉnh lại, ý thức thanh tỉnh
theo, trên mặt xuất hiện choáng váng, cô cư nhiên ngất xỉu?
“Không có gì đáng ngại.” Anh cúi