
này mới có thể nghĩ ra.
“Em biết rồi ạ.”
Nói xong cô vội vàng chạy trối chết về chỗ ngồi, tim đập đến muốn mất cảm giác, toàn thân đều nóng ran.
Anh vẫn mang vẻ mặt bình thản ung dung như trước, nói: “Bây giờ bắt đầu vào học.”
Cô tức muốn nghiến răng. Đây… rõ ràng là cố ý chỉnh cô mà.
———————-
0 Đoạt nhân sở ái: chiếm lấy thứ mà người khác yêu thích.
Tiếu Tiếu đến bên Lăng Lăng, nhỏ giọng hỏi cô: “Thầy Dương phê bình
cậu, sao trông cậu ấm ức cứ như con dâu bị mẹ chồng mắng vậy?”
“Anh ta hẹn tớ đi ăn tối.”
Bạn học xung quanh đều dùng ánh mắt xem người điên mà nhìn cô. Thời buổi
này, không còn ai tin lời nói thật nữa rồi. Lăng Lăng cúi đầu, bất lực
nói: “Anh ta bảo tớ về sau lên lớp không được nói chuyện nữa!”
Phía trước hai bạn nữ thoạt nhìn lạ hoắc cúi đầu thì thầm trong chốc lát,
rồi quay đầu nhỏ giọng hỏi cô: “Thầy Dương là sếp bạn hả?”
Cô gật đầu.
“Hạnh phúc ghê nha!”
Vẻ mặt các cô đầy hâm mộ, như thể cô là bạn gái anh vậy!
Cô phớt!
Một đám nữ sinh không có bạn trai mà tụm lại với nhau, chung quy đều nói về trai đẹp. Mà nói càng nhiều, sẽ lại càng chú ý, càng có hứng thú, cũng
càng quan tâm. Kỳ thực có nói yêu thích bao nhiêu cũng chẳng được gì,
đơn thuần chỉ là do sự ỷ lại trong lòng sản sinh bởi tính hiếu kỳ cùng
sự nhàm chán mà thôi.
Bạn nữ ngồi trước lại hỏi: “Nghe nói thầy đến giờ vẫn chưa có bạn gái, thật không vậy?”
Hả? Liệu cô có tính không ta!?
“Nghe nói thầy không có bạn gái.” Tiếu Tiếu trả lời thay cô. “Lạ thật nha!”
“Đàn ông đẹp trai cỡ đó, cho dù không theo đuổi phụ nữ, cũng sẽ bị một rừng
phụ nữ đuổi theo, làm sao thế giới tình cảm lại có thể trong sạch đến
vậy chứ?”
“Bây giờ đàn ông chất lượng cao đều có khuynh hướng yêu trai, không lẽ…”
“Các cậu bảo thầy ấy thích hợp làm công hay thụ?” Một bạn nữ ngồi cạnh cô phát biểu.
“Dĩ nhiên là công, đàn ông có giá như thầy sao có thể làm thụ được!” Lúc
Tiếu Tiếu nói chuyện, ánh mắt còn liên tục nhìn Dương Lam Hàng từ đầu
đến chân. “Không biết thầy thích loại tiểu thụ nào nhỉ!”
“Nhìn thầy phông độ thế, có lẽ thích dạng nhu nhược một chút.”
Trong đầu cô hiện lên cảnh tượng anh cùng một gã đàn ông khác… Cho xin đi,
các bà tám không thể quan tâm chút đỉnh đến cảm nhận của bạn gái mới
nhậm chức là cô đây à? Cứ thế này sẽ khiến cô hình thành ám ảnh tâm lý
mất thôi.
“Thầy có bạn gái rồi!” Cô không thể không mở miệng thay anh dẹp bỏ tin đồn, chấm dứt mơ mộng vớ vẩn của các nữ sinh này.
“Hả!” Các bạn nữ đồng thanh hô to, đề-xi-ben hợp lại rất có sức mạnh xuyên
thủng, ngay cả giọng Dương Lam Hàng cũng không đọ lại.
Nhận thấy
tình hình không ổn, các nữ sinh nhanh chóng ngồi ngay ngắn, làm như
không có việc gì cắm đầu đọc sách, cho nên ánh mắt cả phòng đều tập
trung trên người Lăng Lăng.
Cô vô tội nhìn Dương Lam Hàng. Năng
lực kháng cự quấy nhiễu của anh sao kém vậy chứ! Cô thề mình chưa có nói gì cả, từ đầu đến cuối không hề mở miệng nha. Hiển nhiên anh không biết cô vô tội, ánh mắt nhìn cô giống như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống
luôn.
Cô cười cười nịnh nọt.
Dương Lam Hàng hít vào một hơi, nhìn đồng hồ, dùng tiếng Trung nói: “Hôm nay học đến đây, tan lớp… Bạch Lăng Lăng, em ở lại!”
Tất cả mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt thông cảm vô hạn, lúc Tiếu
Tiếu ra về còn vỗ vỗ vai cô nói: “Đừng sợ! Post-doc không thể học cùng
một trường, cậu cứ yên tâm, cùng lắm anh ta cho cậu học tiến sĩ bảy năm
thôi…”
Bạn nữ ngồi trước còn không quên quay đầu hỏi cô: “Thầy có bạn gái thật à?”
Lăng Lăng kiên định gật đầu nói: “Chắc phải giảm biên chế rồi.”
…
Sinh viên cuối cùng ra về, còn không quên giúp họ đóng cửa phòng học.
Dương Lam Hàng từng bước tiến về phía cô, y như dã thú nhắm tới thỏ non không có khả năng phản kháng. Một giọng nói hút hồn vang lên trên đầu cô:
“Đừng có nhìn anh bằng ánh mắt này…”
“Mắt em có vấn đề gì sao?”
Cô khó hiểu, ngẩng đầu lên nhìn anh, mới phát hiện anh rất cao, hơn nữa
từ góc độ này nhìn lên, cứ có cảm giác như bị áp bách.
Hai tay
anh chống trên bàn, cúi người ghé sát vào tai cô nói: “Đừng có dùng ánh
mắt này nhìn anh nữa… Khả năng tự chủ của anh không tốt như em tưởng
đâu.”
“Anh nói gì cơ?”
“Anh về lấy xe, em ở cổng chính chờ anh…”
Nói xong, anh xoay người rời đi, để lại cô đầu óc nghẽn mạch.
…
******
Lăng Lăng vừa ngơ ngẩn bước ra khỏi phòng học, Tiếu Tiếu cũng vài bạn nữ
quen mặt khoa Vật liệu không biết từ đâu nhảy ra, chặn đường cô.
“Lăng Lăng, sao rồi? Thầy Dương có sạc cậu không?” Bà tám Tiếu Tiếu giành nói trước.
Lăng Lăng đang sợ hãi liền hoàn hồn, vẫn không quên bảo vệ bạn trai mới nhậm chức của mình: “Tính tình thầy Dương tốt như vậy, làm sao nổi giận được chứ.”
“Cậu nói đúng, anh ta cùng lắm là mỉm cười bảo cậu dịch mười chương tài liệu thôi.”
Nhờ Tiếu Tiếu nhắc, Lăng Lăng không khỏi nhớ lại tình cảnh một lần cô ở
trong phòng thí nghiệm chat QQ, Dương Lam Hàng đột nhiên xuất hiện sau
lưng cô, bắt cô dịch mười chương tài liệu…
Cô giống như nuốt
nguyên một cục sô-cô-la mềm mại ngọt lịm, cười ngọt ngào đến nỗi khóe
miệng muốn rút gân. Các bạn nữ mang vẻ