
Mẫn Nhu nhìn thái độ của Lục Thiếu Phàm, nghĩ đến cuộc hôn nhân của hai người, không khỏi nói.
“Hôn nhân của chúng ta vẫn chưa được hạnh phúc mỹ mãn đúng không?”
Mẫn Nhu chăm chú nhìn vào mắt Lục Thiếu Phàm, không muốn bỏ lỡ từng thần sắc biến
hóa của anh. Vẻ nghiêm túc khiến Lục Thiếu Phàm cười khẽ, anh xoa nhẹ gò má cô, ôm cô vào lòng, nụ hôn như cánh bướm rớt lên trán.
“Ai
bảo Lục Thiếu Phàm vừa gặp Mẫn Nhu đã như người mất lý trí. Lúc đó, anh
chỉ có suy nghĩ là làm sao đem cô gái ngốc nghếch này lừa gạt về nhà,
anh chỉ noi theo gương theo Edward VIII (2) chỉ thích mỹ nhân không thích giang sơn”
“Em không muốn làm Simpson phu nhân, bà ấy gả cho rất nhiều người”
Mẫn Nhu làm
nũng rúc vào vai Lục Thiếu Phàm, trong lòng vừa cảm động vừa hạnh phúc
đến không lối thoát. Xem ra khi cô còn do dự thì Lục Thiếu Phàm đã hạ
quyết tâm sẽ cùng cô cả đời.
Cuộc hôn
nhân này nếu Lục Thiếu Phàm không kiên trì, có khi gặp sự ngăn trở của
bà Lục thì sẽ tuyên bố kết thúc. Khi đó, cô vẫn chìm trong nỗi đau quá
khứ, chưa tin tưởng Lục Thiếu Phàm, nếu như cô không yêu Lục Thiếu Phàm…
Mẫn Nhu nhìn hai mắt đen trong suốt của Lục Thiếu Phàm, đôi mắt cũng lóe ra tình ý,
một người đàn ông xuất sắc như thế làm sao có thể bỏ qua?
“Nếu em là con gái của một tội phạm tham ô, Lục Thiếu Phàm, anh sẽ làm gì?”
Lựa chọn
buông tay bo bo giữ mình, hay vì đạo nghĩa không hề chùn bước mà yêu,
sau đó đánh mất mọi thứ. Bên tai tiếng cười trầm thấp của anh vang lên,
Mẫn Nhu nhìn gương mặt tuấn tú đó, không hề có vẻ nghiêm túc như cô. Cô
xấu hổ nhéo tay Lục Thiếu Phàm, bất mãn nói:
“En đang hỏi anh đó, nghiêm túc một chút đi”
Lục Thiếu
Phàm cười yếu ớt, lông mày nhướng lên, đôi mắt khóa chặt gương mặt cô,
anh lật người đem cô đẩy xuống ghế sô pha, cười tủm tỉm thưởng thức vẻ
chống đối của cô, anh như con cáo giáo đắc ý vểnh đuôi, cuối người chặn
lại mọi sự chống đối của cô.
“Lục Thiếu Phàm, anh…”
Khi Mẫn Nhu
đỏ mặt thở dốc nhìn chằm chằm anh, thì gương mặt anh tuấn kia cũng đầy
vẻ dịu dàng che chở, anh ôm cô về giường, phủ chăn lên người, nhẹ giọng
thì thầm vào tai cô:
“Có
lẽ anh sẽ mang em đi trốn, đến một nơi không ai tìm thấy chúng ta, anh
sẽ không để em gặp bất cứ sự tổn thương nào, đó là chuyện đều tiên anh
muốn làm nhất”
Mẫn Nhu mỉm cười nhắm mắt, trong lòng vừa ngọt vừa chát, cô đưa tay vòng lấy thắt lưng anh, thỏa mãn nói:
“Có anh bên cạnh thật tốt, Thiếu Phàm”
Vụ án Hồng
Lam dù Lục Thiếu Phàm không giúp, Mẫn Nhu cũng không tính làm thánh mẫu. Công việc vẫn chưa xong, nên khi cô nhận được điện thoại họp đại hội cổ đông thì liền đồng ý, dù sao cô cũng là cổ đông lớn nhất,
Cúp điện thoại xong, Mẫn Nhu liền chìm trong suy nghĩ, quay về Mẫn thị cô phải làm gì đây…
Buổi tối khi Lục Thiếu Phàm tan sở về nhà, Mẫn Nhu liền kể lại việc tham gia hội
đồng quản trị. Lục Thiếu Phàm nhíu mày trầm ngâm, không nói thêm gì cả,
chỉ dặn cô nếu tới Mẫn thị thì nên mang theo luật sư.
“Em
còn nhớ vị luật sư giúp em chuyện tranh chấp tài sản lần trước không?
Ngày mai ông ấy tới, sau đó em hãy đi cùng ông ấy tới Mẫn thị, anh sẽ
nói trước với ông ấy’
Mẫn Nhu cũng tán thành với đề nghị của Lục Thiếu Phàm, ban hội đồng quản trị chắc
chắn sẽ xử lý chuyện Hồng Lam tham ô công quỹ, khi đó lại nhắc tới luật pháp, có luật sư bên cạnh vẫn sẽ tiện hơn.
Nhắc tới
luật sư, Mẫn Nhu liền nhớ đến Lục Thiếu Phàm đã vì cô mà nghiên cứu về
chuyện phân chia tài sản, trong lòng không khỏi cảm động, cô vòng tay ôm lấy Lục Thiếu Phàm đang tính cởi áo khoác ra.
“Hôm nay sao em lại dính lấy anh vậy?”
“Không có gì, chỉ là muốn ôm anh thôi”
“A!”
Lục Thiếu
Phàm vui mừng bật cười, tiếng cười dịu dàng ôn hòa, anh chậm rãi xoay
người. Khi cô ngẩng đầu lên thì anh đã ôm cô vào lòng, đôi mắt sáng lóe
lên tia chói mắt, ngay cả khóe miệng cũng cong lên.
Mẫn Nhu nhắm mắt, bình yên tựa vào ngực anh, cô nghe tiếng tim đập của anh, không
khỏi cảm thấy an tâm, sự hạnh phúc ngọt ngào này như một loại tơ tằm đem trái tim của cô và anh trói vào nhau.
Cuộc họp
diễn ra vào buổi trưa. Mẫn Nhu vừa ăn xong cơm trưa liền thay đồ chuẩn
bị, Liên luật sư cũng đã đến, giống như đã tính đúng thời gian làm việc
và nghỉ ngơi của cô.
“Thiếu phu nhân, đối với chuyện phó tổng tham ô công quỹ, tôi muốn biết quan
điểm của cô như thế khi họp tôi cũng dễ ứng phó hơn”
“Vậy thì phải làm phiền Liên luật sư rồi!”
Quan điểm
của Mẫn Nhu rất đơn giản, cứ làm theo lẽ công bằng, tuyệt đối không nhân cơ hội hạ Hồng Lam, cũng không nhân nhượng, dù Hồng Lam có làm vì Mẫn
thị đi nữa.
Mẫn Nhu và
Liên luật sư tới Mẫn thị, đi ngang qua sảnh công ty trực tiếp tiến về
phòng họp. Sau khi Liên luật sư giới thiệu tư cách cổ đông của Mẫn Nhu,
cả Mẫn thị đều xao động, vô số cặp mắt nhìn theo họ đang đi về phía
phòng họp, hôm nay mọi người đều biết ở đó tổ chức đại hội cổ đông
Lúc Mẫn Nhu
đi tới trước cửa phòng họp, cô đi chậm lại, quay đầu nhìn luật sự. Ông
gật đầu đáp lại, xác nhận đã chuẩn bị xong, cô mới đẩy cửa nhấc chân đi
vào.
Bên trong
phòng ấm áp liền t