Old school Swatch Watches
Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325522

Bình chọn: 9.5.00/10/552 lượt.

thiếp sắp cãi nhau, cửa rắc một tiếng, bị người

mở ra!

"Nhược Kỳ! Con không có chuyện gì. . . . . . Chứ?" Nhiễm Phương đạp chân đi vào, chứng kiến hai người trẻ tuổi trên giường ôm một cục, chữ “chứ” cứng rắn cắm ở trong cổ họng.

Bà ngạc nhiên, "Tiểu, Tiểu Thần? !"

Rồi sau đó, Heber và hai người làm khác theo sát ở sau lưng bà đi vào,

sau khi nhìn thấy trên đất một mảnh hỗn độn, khuôn mặt của mọi người

cũng trở nên đỏ bừng!

"A, cậu chủ, mợ chủ nhỏ. . . . . . Ách, chúng tôi không phải cố ý. . . . . . Không phải cố ý, đúng vậy, đúng vậy. . . . . ." Heber lúng túng,

người làm xấu hổ, ngay cả bà Cơ cũng đen mặt.

Dĩ nhiên, cũng lúng túng, cũng xấu hổ, cũng đen mặt, bao gồm Lâm Nhược Kỳ đã sớm chui trốn vào trong chăn! "Khụ khụ, " Nhiễm Phương xoay người, che lại Cơ Liệt Thần và Lâm Nhược

Kỳ ở trên giường. Sắc mặt nghiêm nghị nói, "Chuyện này. . . . . . Ách,

Heber, làm điểm tâm xong chưa?"

"Hả?" Heber không cách nào theo kịp Nhiễm Phương đột nhiên đổi chủ đề

một lúc sau, bối rối ngẩn ngơ, mới bừng tỉnh, "A, bà chủ, bà nói điểm

tâm à? Đã làm xong rồi, đang chờ cậu chủ và mợ chủ nhỏ xuống lầu ăn

đấy."

Nhiễm Phương gật đầu một cái, "Rất tốt, đi phòng ăn chuẩn bị một chút,

dọn chén đũa sẳn, một lát cậu chủ và mợ chủ nhỏ sẽ xuống lầu ăn cơm."

"Vâng, bà chủ." Heber lau mồ hôi trên trán một cái, nhịn cười liếc mắt

nhìn một cậu chủ nào đó ở trên giường, xoay người dẫn hai người làm đi

ra.

Nhiễm Phương bảo người làm cũng đi xuống lầu, lúc này mới chậm rãi đóng

cửa phòng, nghĩ đi nghĩ lại cái gì, mở cửa phòng dặn dò, "Tiểu Thần, con nhanh lên một chút! Chớ làm chậm trễ Nhược Kỳ, phụ nữ có thai không thể không ăn điểm tâm!"

Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ đậy chăn nằm trên giường không dám làm ra một cử động nhỏ nào, thân thể cứng ngắc, toàn thân đổ mồ hôi !!

Cơ Liệt Thần cảm thấy cô cứng ngắc, không khỏi mỉm cười.

Môi hình cung cong lên, anh cất giọng trả lời, "Con biết rồi, mẹ!"

Nhiễm Phương cau mày, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một cái, lúc này mới nhẹ nhàng khép cửa lại. . . . . .

Cơ Liệt Thần nghiêng đầu nhìn về phía cô gái nhỏ ở bên cạnh co rúc ở

trong chăn, ranh mãnh nói, "Mẹ đã đi rồi, em còn giả bộ làm con rùa đen

rút đầu cái gì?"

Thấy cô vẫn không có phản ứng, anh nhẹ nhàng vén chăn lên, phát hiện hai tay Lâm Nhược Kỳ che kín mặt của mình, bên tai đều đỏ ửng.

Anh buồn cười không thôi, cúi đầu, cằm đặt ở vai cô, khẽ liếm cái cổ hấp dẫn chết người.

"Được rồi, đừng thẹn thùng nữa, nhanh ngồi dậy đi ăn cơm."

Lâm Nhược Kỳ nhìn qua khe hở, lộ ra một đôi mắt to ngập nước, quẫn bách

nói, "Em không muốn xuống ăn cơm, bị mẹ và đám người Heber nhìn thấy,

không còn mặt mũi gặp người. . . . . ."

"Như vậy sao được, mẹ mới vừa nói, em không ăn điểm tâm, không tốt cho thân thể."

Anh vừa dụ dỗ cô giống như dụ dỗ đứa bé, vừa tiếp tục vuốt ve bên tai

cô, râu mới mọc ra đâm vào trên da thịt mềm mại, làm cho cô không chịu

được nhột.

Cô cười khanh khách, tay không nhịn được buông ra, muốn đẩy cằm râu của

anh, lại bị anh trở tay bắt được, mặt dính vào trong cổ của cô, càng làm càn trêu chọc cô.

"Vẫn chưa chịu dậy? Hả? Ngoan, đừng sợ, không ai dám cười em."

"Em không muốn!" Cô làm nũng, ôm đầu anh, lấy tay vỗ về chơi đùa, "Hay là anh bưng lên dùm em?"

Lâm Nhược Kỳ chỉ thuận miệng nói, thật không nghĩ đến Cơ Liệt Thần lại

đồng ý. Anh bất đắc dĩ thở dài một hơi, "Vậy cũng tốt, em thật sự không

muốn đi xuống, anh nói dối giúp em. Vậy em ngủ tiếp một lát, chờ chút

nữa anh bưng lên cho em."

Dứt lời, ở trên mặt cô ấn xuống một nụ hôn nhàn nhạt, đủ kiểu yêu say đắm, đủ kiểu cưng chìu.

Sau đó đứng dậy, lưu loát mặc vào áo, quần, xuống giường đi vào phòng tắm.

Lâm Nhược Kỳ nhìn bóng lưng cao gầy hoàn mỹ của Cơ Liệt Thần, khóe môi không nhịn được tràn ra nụ cười.

Ông xã của cô. . . . . . Thật sự rất đẹp trai.

Nghĩ như vậy, đầu giống như là bị thôi miên vì câu nói "Em ngủ tiếp một

lát", thật có chút buồn ngủ rồi, trong đầu suy nghĩ mông lung hay là

phải dậy sớm một chút, không thể để cho mẹ nói cô quá lười. . . . . .

Kết quả chờ đến khi cô mở mắt thì đã hơn mười giờ, Cơ Liệt Thần cũng

không có ở bên người, cũng không có mang điểm tâm cho cô. Lâm Nhược Kỳ

vội ngồi dậy, mặc quần áo tử tế ra khỏi phòng.

Trong phòng ăn chỉ có một mình Heber, nhìn thấy cô đi vào, cười nói: "Mợ chủ nhỏ, cô đã tỉnh rồi hả ? nhanh ăn điểm tâm thôi."

Lâm Nhược Kỳ lập tức nhớ tới buổi sáng bị Heber bắt gặp cảnh tượng lúng túng mình và Cơ Liệt Thần ở chung một chỗ.

Nhất thời, mặt đỏ lên. . . . . .

Dĩ nhiên Heber sẽ không nhắc tới chuyện như vậy, vẫn nở nụ cười chuyên

nghiệp, ông ta kính cẩn lễ phép mở ra nắp chụp món ăn ở trên bàn.

Lâm Nhược Kỳ rũ mắt vừa nhìn, oa, tất cả đều là món ăn dinh dưỡng ngon

miệng. Kiểu tây có chân giò hun khói, pho mát, sandwich, bánh pizza bơ,

cà rốt bánh mì nướng, sữa tươi; Kiểu Trung Quốc có bánh bao hấp, dưa

món, trứng luộc, sữa hột gà, cháo gà.

Heber vừa giới thiệu vừa nói, "Đây đều là bà chủ đặc biệt chuẩn bị, nói

món ăn này đối với cậu chủ nhỏ ở trong bụng cô đều có chỗ tố