XtGem Forum catalog
Long Phượng Tình Trường

Long Phượng Tình Trường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325942

Bình chọn: 8.00/10/594 lượt.

Quang đừng giận, Thanh Loan nhận lỗi với ngươi! Đã trách lầm,

xin ngươi tha thứ.”

Phụ thân cười ha ha, nói: “Bổn vương thấy Ly

Quang điện hạ chân thành, tấm lòng hiệp nghĩa, thực hợp với tâm ý Bổn

vương. Loan nhi tiểu a đầu này là con bé khiến người ta khổ sở nhất, nếu con bé đã hẹp hòi, Ly Quang điện hạ cũng không cần phải để ý!”

Ta biết phụ thân như vậy là thích Ly Quang mới nói mấy lời này. Lắc lắc

cánh tay người, thấp giọng nói: “Phụ thân, người thế này là đang mượn

việc khen ngợi Ly Quang mà chê bai nữ nhi, con sẽ tức giận đó.”

Người quay đầu nhéo nhéo mũi ta, vui vẻ cười: “Còn bảo phụ thân nói sai? Con thế này không phải là nhỏ nhen sao?”

Ban đêm, phụ thân ở trong vương thành thiết yến chiêu đãi Ly Quang, các văn thần võ tướng cũng tới, ngay đến Bà Nhã Nhĩ cũng tham dự, đang ngồi bên cạnh vị Hoa tướng quân lúc trước thay ta sắp xếp phòng ở hồi ta mới đến thành Tu La , lại còn đưa bạc cho ta .

Tộc Tu La ai nấy đều uống rượu như nước, thêm nữa sinh ra đã vạm vỡ tráng kiện, có lẽ liếc thấy

Ly Quang dáng vẻ quân tử ôn nhuận khiêm nhã như vậy, trong lòng ganh tỵ, phối hợp với nhau đến chuốc rượu y Quang. Mỹ tửu nơi thành Tu La so với nơi khác càng dữ dội hơn, một ngụm uống xuống yết hầu nóng cháy, quả

thật là bỏng hết cả ruột gan.

Ly Quang da dẻ trắng ngà, mấy lần

mở miệng muốn cùng phụ thân đàm thảo chuyện hai bên kết đồng minh nhưng

đều bị người đến mời rượu cản lại, chuốc hắn uống không ít rượu.

Ta ở trên vương tháp xem đến thú vị, thấp giọng nói: “Phụ thân, chuốc rượu thế này chỉ sợ Ly Quang say chết mất, lý nào còn nhớ cần phải thảo luận chuyện hai nước kết minh ước?”

Phụ thân ngẩng đầu hớp một ngụm

rượu cay nồng, nghiêng cổ chớp chớp mắt với ta: “Phụ thân chính là muốn y không thể thương thảo thành công việc hai bên kết minh.”

“Vì sao?” Đây kỳ thật không giống tính cách phụ thân.

Người khẽ cười, lại uống một ngụm rượu lớn: “Giao vương tự tư tự lợi, dã tâm

không nhỏ, nhân phẩm không tốt, nếu không phải phụ thân trước đó biết vị Ly Quang thái tử này chính là bạn cũ của Loan nhi, giao tình của con và hắn luôn tốt, chỉ sợ thành Tu La Vương hôm nay, hắn nằm mơ cũng đừng

mong tiến vào một bước.”

Ta nhìn tình cảnh bên dưới bị mấy người

trong tộc Tu La như một cái tháp đen vây kín đến thất điên bát đảo, cơ

hồ suýt không nhận ra đâu là Ly Quang, trộm cười nói: “Mặc dù phụ thân

dùng chiêu chuốc rượu này, nhưng vẫn không thể không thương lượng nha?”

Phụ thân lại hớp một ngụm rượu, nghiêm nét mặt nói: “Loan nhi, chuyện này

con cần phải biết. Giao tình cố hữu mặc dù khiến người khó quên, nhưng

tương lai con phải gánh vác trách nhiệm của một quốc gia, tuyệt đối

không thể đem tình nghĩa của một người mà nhập nhằng với chuyện của một

nước. Về phần Ly Quang thái tử, nếu muốn ôn lại chuyện cũ hay uống rượu, phụ thân không ngăn cản, nhưng nếu còn muốn thương thảo chuyện khác,

vậy thì xin miễn.”

Từ khi ta về thành, phụ thân cho đến bây giờ

cũng chưa từng nghiêm túc giáo huấn ta, hôm nay người trịnh trọng dạy

bảo thế này, ta đương nhiên ghi khắc trong lòng. Lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Con nhớ rồi!” Lại đưa mắt liếc nhìn Ly Quang ngồi cách đó không

xa, bị năm ba nam tử cao lớn trong tộc Tu La vây quanh, chớp mắt lại bị

chuốc năm sáu chung rượu, khiến ánh mắt của mấy vị nữ tử trong điện cứ

quyến luyến đảo qua đảo lại trên mặt hắn.

Ly Quang trước đây rất

ít uống rượu, nhưng hôm nay đã uống không ít, đôi mắt mơ màng, màu môi

ướt át kiều mị, ngay cả nước da trên mặt cũng ửng hồng, giờ phút này

trái lại không cần người tộc Tu La mời mọc, tự mình ôm lấy vò rượu và

cái chén, uống đến không biết trời trăng mây đất. Vô luận là ai đi qua,

hắn đều nở nụ cười hết sức rạng rỡ, nhiệt tình thế này thật không giống

với phụ thân Giao vương âm trầm lạnh lẽo của hắn.

Ta sờ sờ cái đầu có chút váng vất, lén nói: “Phụ thân, chi bằng con dẫn Ly Quang rời khỏi đây trước.”

Điểm tốt nhất của Tu La Vương phụ thân chính là coi ta như châu như ngọc,

chưa bao giờ trái ý ta. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, ta dìu đỡ

Ly Quang rời đi trong tiếng cười mờ ám của những người trong tộc Tu La,

gần như là chạy trối chết.

Nửa người Ly Quang dựa vào người ta,

thấp giọng gọi: “Thanh nhi…Thanh nhi…” Tay kia khoác lên vai ta, đầu tựa trên hõm vai, không ngừng phả hơi thở nóng rực phía sau gáy ta. Hắn

luôn luôn nghiêm cẩn lễ độ, hôm nay không biết là vì xa cách đã lâu hay

vì say rượu, thế nhưng ở trên gáy ta hít sâu một hồi.

Nhớ đến lúc ở trên Thiên giới hắn cầu hôn ta, lúc đó ta sợ mình tổn thương hắn,

không dám cự tuyệt dứt khoát, trái tim không khỏi vì vậy mà run lên, lo

ngại hắn sẽ nhắc lại chuyện cũ.

Thế nhưng hắn lại đột nhiên từ

hõm vai ta ngẩng đầu lên một cách vất vả, mơ mơ màng màng quan sát xung

quanh, có chút thật tình nói: “Thanh nhi, ta thật sự rất lo cho nàng!”

Ta quả thực bị dáng vẻ mơ màng này của hắn chọc tức đến bật cười. Rõ ràng

bản thân mơ hồ, cũng khiến người khác hồ đồ theo. Lại sợ hắn say rượu

gây rối, liên tục gật đầu nói: “Ta biết mà. Từ sớm đã tin tưởng.”

Lúc này ta và