pacman, rainbows, and roller s
Long Phượng Tình Trường

Long Phượng Tình Trường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325683

Bình chọn: 9.00/10/568 lượt.

kích động, liền vội vàng hỏi: “Nhã Nhĩ biết mẫu thân? Mẫu thân

người….” Bất luận năm đó người trải qua cuộc sống tốt hay không tốt, bây giờ truy cứu cũng không có ý nghĩa gì.

Nhưng Nhã Nhĩ lại tựa như không có suy nghĩ gì, vẻ mặt tràn đầy hoài niệm, nhớ lại nói: “Tính

tình Vương Phi thẳng thắn, tiêu sái không chịu gò bó, lại không như các

tiên tử khác của Tiên giới, thấy mặt mà bắt hình dong. Người hợp ý Vương thượng, có thể nói mắt nhìn người rất chuẩn. Ở thành Tu La cuộc sống

rất là khoái hoạt, mặc dù Vương Phi mất sớm, nhưng bộ tộc Tu La ta một

lòng một dạ ngóng trông Bà Nhã Nhĩ cung nghênh công chúa sớm ngày quay

về, cũng là thỏa nỗi tiếc hận suốt mấy ngàn năm của Vương thượng.”

Trước đây trong lòng ta mặc dù đau xót vì mẫu thân qua đời quá sớm, nhớ đến

không khỏi bi thương một lúc, nhưng Nhã Nhĩ thẳng thắn rõ ràng, nhắc đến mẫu thân hoàn toàn không có nét bi thương, tất cả đều là hoài niệm tiếc nuối, như thể mẫu thân từ sớm đã luôn tồn tại trong lòng nàng, nhắc đến người, trên mặt chính là dáng vẻ hòa nhã vui mừng, tựa như phép màu

khiến nỗi đau xót trong ta trở nên mờ nhạt, chỉ cảm thấy khi còn sống

mẫu thân rất vui vẻ, sau khi qua đời còn có thể khiến tộc Tu La hoài

niệm, cũng coi như có thể an ủi nỗi đau trong lòng ta.

Nhưng lần

trước nghe dì nói Tu La Vương phụ thân đả thương bà, vừa vặn Nhã Nhĩ đến đây, trong lòng ta đã có nghi vấn, dứt khoát hỏi rõ ràng một câu: “Nghe nói Tu La Vương phụ thân vì tìm ta nên đã đến núi Đan Huyệt, cùng dì

Xích Diễm đánh nhau một trận?”

Trong khoảnh khắc mắt Bà Nhã Nhĩ

chợt thoáng qua lên tia phẫn nộ ,thay đổi sắc mặt lại hỏi: “Công chúa

tin Điểu tộc thủ lĩnh hay tin Vương thượng?”

“Đương nhiên là Tu

La Vương phụ thân rồi.” Cứ cho là dì đã nuôi dạy ta mấy ngàn năm, nhưng

Tu La Vương phụ thân chính là một nam tử quang minh lỗi lạc, ta sao có

thể hoài nghi người?

Bà Nhã Nhĩ dường như cực kỳ hài lòng với câu trả lời này của ta, thở dài nói: “Suy cho cùng cũng là phụ tử liền tâm. Người dì này của công chúa, thật sự có chút âm hiểm.”

Dì âm hiểm hay không ta không rõ, nhưng bà thật sự không thể quang minh chính đại

được như Tu La Vương phụ thân. Ta lo lắng nói: “Lẽ nào Tu La Vương phụ

thân gặp chuyện không may ở chỗ dì?”

Bà Nhã Nhĩ “Hừ” một tiếng

cười lạnh, cực kỳ khinh bỉ nói: “Nếu dựa vào bản lĩnh thật, cho dù có

mười Xích Diễm đi nữa, khẳng định cũng chẳng thể nào đụng được Vương

thượng. Nhưng bà dì này của công chúa quỷ kế đa đoan, xảo quyệt như

cáo, mụ ta cư nhiên đem công chúa ra làm mồi nhử, nói công chúa đang ở

một nơi nào đó trên núi Đan Huyệt chờ Vương thượng, mụ ta đã đồng ý cho

Vương thượng đưa công chúa về thành Tu La. Nhưng đợi đến khi Vương đến

đó, mới phát hiện nữ tử ấy chẳng qua là một cung nga giả trang thành

công chúa. Có điều chỗ đó lớp lớp cơ quan, mụ ta lại thừa cơ hội tâm

trạng Vương thượng đang hoảng hốt đâm người một kiếm, nếu không phải

Vương dũng mãnh, mở một đường máu thoát thân, sợ là đã táng thân tại núi Đan Huyệt. Bất quá là lúc rời đi bị mụ ta chặn đường, đánh mụ ta một

chưởng mà thôi.”

Sau khi dì đến Thiên giới, trải qua mấy ngày

được Dược Quân tận tình điều dưỡng thân thể mới có khởi sắc, có thể thấy một chưởng này của Tu La Vương phụ thân thật sự có chút lợi hại. Chẳng

qua là khi ấy ngươi chết ta sống, nếu Tu La Vương phụ thân không động

thủ, đương nhiên táng thân tại núi Đan Huyệt, ý nghĩ này vừa nảy sinh,

chung quy là một chuyện đáng sợ. Nhưng dì lại thay đổi sự thật, khiến ta u u mê mê, không rõ chân tướng… Chẳng thể nào tha thứ được!

Ta lắc cánh tay Bà Nhã Nhĩ, gấp rút hỏi: “Tu La Vương phụ thân hiện thời thân thể có khỏe không?”

Gương mặt Bà Nhã Nhĩ hiện nét hối hận, ngập ngừng nói: “Thương thế của Vương

thượng mặc dù nói là không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng người từ khi

bị trọng thương, một lòng chỉ trông mong có thể gặp mặt công chúa một

lần, đem tứ hải tam giới tất thảy đều lục soát qua một lượt, cuối cùng

nhớ tới còn chưa từng tìm qua trên Cửu Trùng Thiên, lại thêm thuộc hạ

với Quốc chủ Thanh Khâu có quan hệ thân thiết, mới nghĩ cách trà trộn

lên đây.”

Ta nghe thấy Tu La Vương phụ thân chỉ một lòng trông

mong được gặp ta một lần, lúc thì buồn lúc thì vui, lúc lại muốn khoa

chân múa tay, có điều đây là Thiên giới, đâu thể tùy ta ra vào. Ban đầu

lúc mới tới ta cũng từng thử mò đường, nhưng không biết là bị người lập

tiên chướng hay là Thiên binh thiên tướng dạo gần đây buồn bực vì không

có chiến sự? Khắp nơi đều canh phòng nghiêm mật, nghĩ muốn rời Cửu Trùng Thiên, nếu không có người rành rẽ phòng thủ dẫn đường, nhất định sẽ bị

người bắt về.

Bà Nhã Nhĩ nói: “Dạo gần đây chiến sự bắt đầu nổ

ra, Vương thượng lo lắng an nguy của công chúa mới phái thuộc hạ đến

đây. Chẳng qua hôm nay dọc đường thuộc hạ chú ý thấy Thiên giới thế

nhưng lại canh phòng cẩn mật, đặc biệt là càng gần Hoa Thanh Cung phòng

bị càng chặt, ở ngoài như thể không có gì, nhưng bên ngoài Tín Phương

Viện này sớm đã bố trí như tường đồng vách sắt, chẳng qua là công chúa

chưa từng lăn lộn nơi chiến trườ