
lòng đất.)
Nhớ tới sự khủng hoảng lúc đó, Diệp Tuệ trong lòng lại dấy lên nỗi sợ hãi, tròng mắt thoáng đỏ.
“Chị, em sẽ
nói cho chị tất cả mọi chuyện, chuyện gì cũng kể hết, thật mà, chị đừng
khó chịu!” Diệp Vân nhổm dậy trấn an chị mình lại bị Diệp Tuệ giữ chặt
lấy, nhấn cô nằm trở lại giường.
“Biết, em
muốn nói cũng không có cơ hội nữa đâu, vừa vào đến cửa chị đã nghe hết
toàn bộ sự việc rồi.” Sốc lại chăn mền cho Diệp Vân kỹ lưỡng, Diệp Tuệ
ngồi xuống, ngữ khí cũng đã bình ổn trở lại, “Em đó, con mắt cũng rất
tinh tường, nhìn một cái liền nhắm trúng “cực phẩm”, coi như an ủi cho
những phiền muộn trước kia, chị cũng phải học theo em mới được, em chỉ
cho chị xem phải nhìn người ra sao nhỉ!”
“Chị, em còn chưa nghĩ được gì, chị, chị nói xem có phải em đang nằm mơ, tỉnh lại
mọi thứ lại trở về nguyên trạng.” Diệp Vân bần thần nói, cảm thấy mình
vốn chỉ là một người quá bình thường, thật sự không dám hy vọng xa vời
quá nhiều.
“Đứa ngốc,
em đó, không tự tin gì cả. Em nhìn em đi, em cũng là một cô gái thanh
tú, lại khéo léo hiểu lòng người, là một cô gái tốt!” trong lòng Diệp
Tuệ, em gái luôn tốt nhất, “Cái tên họ Tần kia tìm được em, là phúc của
hắn ta, tu tám đời mới có được nha!”
“Chị, anh ấy có tên, Tần Tử Tấn!” Diệp Vân không thích cách xưng hô của chị mình chút nào.
“Ờ, cũng
đúng, được rồi, là em rể, ờ mà hình như hắn cũng hơn tuổi chị thì phải,
xưng hô có phần hơi lệch lạch một chút … Nhưng mà hiện tại em rất tốt,
dễ nuôi, sớm sinh em bé, rồi kết hôn, sớm có được cuộc sống gia đình yên ổn, viên mãn, em được như vậy chị cũng mãn nguyện phần nào …”
Diệp Vân thở dài, chị này, cảm xúc thất thường, nhanh chóng thay đổi, lại bắt đầu
lại nhải, khó mà dứt được, cô đành dứt khoát cuộn mình vào chăn ngủ.
Tần Tử Tấn
vừa đi vào đại sảnh, Tần phu nhân liền vội vàng kéo con trai ngồi xuống
ghế sô pha, nhìn điệu bộ, xem ra là có chuyện tốt thì phải!
Tần Tử Tấn
cũng không chút hoang mang, quơ lấy ấm trà trên bàn, rót chén trà ấm
nhấp một ngụm rồi mới không nhanh cũng không châm mở miệng: “Mẹ, ba ở
đâu?”
“Đi đánh cờ
rồi, giữa trưa cũng không về!” Tần phu nhân nóng vội nói: “Ai, hỏi ông
ấy làm gì, nói việc chính đi, con trai, có chuyện gì à?”
Đột nhiên
muốn nấu súp tốt cho phụ nữ, việc này vốn rất kỳ lạ hiếm thấy, mà người
yêu cầu lại là Tần Tử Tấn thì càng thêm phần kỳ lạ.
Tần Tử Tấn
nhìn mẹ mình đôi mắt rất trông chờ, gấp gáp không dằn nổi biểu lộ của
bản thân, nên anh cũng không vòng vèo, quyết định đem sự tình nói thẳng
một lần, chỉ có điều đem “tình một đêm” đổi thành lâu ngày gặp gỡ nảy
sinh tình cảm, lưỡng tình tương duyệt, sau đó kìm lòng không được mà “nở hoa”, sau mấy tháng liền phát hiện đã kết thành trái ngọt. (Kat: chậc, anh này rất là biết ăn nói, dân kinh doanh miệng lưỡi dẻo quẹo!)
Biểu tình
trên mặt của Tần phu nhân đầy đủ ngũ vị: choáng váng, ngây người, sửng
sốt, như chìm trong mộng và cuối cùng là sung sướng như gặp chuyện đại
hỉ!
“Nói cách
khác, mẹ của con, tức là ta, đã có con dâu? Nói vậy, cũng tức là ta, mẹ
của con, đã có cháu trai?” Tần phu nhân mừng rỡ, cảm giác như có chút
không tin tưởng nổi, lại nhìn con trai một lần nữa để xác nhận.
Tần Tử Tấn cười gật đầu, con đường phía trước có vẻ rất rộng mở!
“Trời, vậy
bây giờ nên làm gì, con dâu thích ăn cái gì, mẹ gọi lão Dương làm,
không, tự mẹ làm, mẹ sẽ làm ngay bây giờ, rồi mang tới cho con dâu!”
Tần phu nhân luống cuống chân tay, không biết nên làm cái gì, nhấp nhổm muốn chạy tới phòng bếp.
Tần Tử Tấn
kéo mẹ mình ngồi xuống: “Mẹ, không nên vội, hãy nghe con nói hết đã, bây giờ mẹ không thể đi, chờ vài ngày nữa, con sẽ đem cô ấy về gặp hai
người!” Diệp Vân vốn là con rùa đen, gặp chuyện gì cũng trốn tránh, mẹ
anh mà xuất hiện lúc này thế nào cũng dọa cho cô ấy lại chui vào trốn
trong mai rùa.
“Mẹ đi gặp vợ của con trai mẹ, mẹ của cháu trai mình mà không được à?” Tần phu nhân buồn bực.
“Không phải, con dâu mẹ có chút ngại ngần, con trai mẹ phải triệt để lôi cô ấy trở
về bên mình, mẹ đó, cứ yên tâm ở nhà chờ con là được!”
“Sao lại
thế, con bé giận à?” Tần phu nhân nghe vậy nhăn trán, “Là do chuyện con
đính hôn phải không, con đấy, tiểu tử này cũng thiệt là, nếu đã kết giao với con gái nhà người ta cũng không chịu nói với mẹ một tiếng, mẹ hiểu
cảm xúc của phụ nữ thế nào mà, hay là, để mẹ đi giải thích cho nó hiểu?”
“Mẹ, không
cần phiền tới mẹ, chỉ là chút mâu thuẫn nhỏ thôi.” Tần Tử Tấn lựa lời
nói rõ mọi chuyện hôm nay: “Bố mẹ của cô ấy sớm qua đời vì tai nạn, so
với con thân thế, địa vị đều xa cách như cả đại dương, cô ấy cảm thấy
mình không xứng, trong nội tâm lúc nào cũng có chút tự ti.”
“Mẹ lại càng muốn nhận con bé làm con dâu, mẹ với ba con cũng không có đòi hỏi gì,
nhà ta trước đâu cũng đâu khá khẩm gì, chỉ cần là cô gái tốt, hiếu thuận là được.” Tần phu nhân vỗ vỗ con trai, “Nói với con bé, mọi người trong nhà đều hoan nghênh nó!”
Tần Tử Tấn
gật đầu, đã có mẹ mình ủng hộ coi như đã thành công một nữa, kế đến
chính là tiếp cận nha đầu kia, đem trái tim vốn đã lung l