Pair of Vintage Old School Fru
Lối Mòn Rêu Phủ

Lối Mòn Rêu Phủ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322960

Bình chọn: 9.00/10/296 lượt.

điếu thuốc lần lượt qua tay mình . Thái độ buồn bã, im lặng, thẫn thờ rất hiếm có từ lúc 2 người quen nhau.

Chàng nóng ruột hỏi:

- Từ chiều đến giờ em lặng lẽ bên anh, em có điều gì buồn phiền, cứ nói cho anh biết để mình chia sẻ . Đừng im lặng ôm ấp 1 mình, anh không chịu nổi, Dung Nghi ạ.

Nàng nhìn chàng bằng ánh mắt buồn lắng như nỗi u uất chưa giải bày cùng ai vậy:

- Anh không nghe người ta bảo: "Im lặng là nói rất nhiều" sao ?

- Em muốn nói với anh vấn đề gì ?

- Về chuyện chúng ta . Anh cứ để em đi sớm về khuya... 1 cách âm thầm như thế này mãi sao ?

- Anh chờ ý kiến em và Vũ Nam ?

Dung Nghi nạt ngang:

- Không có gì liên quan đến Vũ Nam, đừng nhắc đến hắn, chuyện này chỉ có anh, em và Đông Nghi, con của chúng ta thôi.

Triệu Mỹ dịu dàng hỏi:

- Ý em muốn gì ?

- Liệu anh có đáp ứng những gì em nêu ra không chứ.

- Từ nào giờ có bao giờ anh để em buồn hay thất vọng điều gì không ?

Dung Nghi cười buồn:

- Đâu có để buồn nhớ . Để tuyệt vọng chứ thất vọng làm chi . Anh quên mau hay không muốn nhớ ?

Triệu Mỹ lúng túng:

- Cái đó... là vì anh quá yêu em, chủ yếu là vậy.

Dung Nghi cười:

- Anh yêu em, em biết . Vậy mà anh chứng minh điều đó bằng hành động ngay bây giờ được không ?

- Dĩ nhiên là được . Em phát biểu ý em đi.

Dung Nghi thở dài nhẹ nhàng bày tỏ:

- Em muốn mình chính thức sống chung với nhau . Anh đồng ý không ?

Triệu Mỹ tỏ vẻ vui mừng:

- Thật không ? Em không gạt anh chứ ?

- Chưa bao giờ em gạt anh . Chỉ có anh lập thế để lừa em thôi . Có đúng như vậy không ? Kiểm mình lại đi.

Triệu Mỹ nhăn mặt:

- Chuyện đã cũ em nhắc hoài . Bỏ qua cho anh đi . Anh vẫn yêu em mà . Tha anh 1 lần nghe Dung Nghi.

- Có chuyện cũ mới có đề tài mới chứ ?

- Dung Nghi, bao giờ em thực sự về với anh ?

- Tùy anh, em xin anh 1 căn nhà tùy túi tiền của anh . Em không có đòi hỏi vì em không muốn anh cho đó là điều kiện đền bù . Anh thương em thế nào, em nhận thế ấy . Bởi trái tim và vòng tay anh bao dung quá nhiều đàn bà... em biết có còn chỗ nào cho em không nữa mà đòi!

Triệu Mỹ nhìn Dung Nghi cười lắc đầu:

- Môi em mặn như muối, đắng như vỏ so đũa.

Dung Nghi cười:

- Cây so đũa anh đem lại trấn trước cửa nhà em, anh quên sao ?

- Dung Nghi về với anh ngay . Anh đón em.

Dung Nghi lắc đầu:

- Em không thích sự chung đụng và tranh giành, em muốn nhà em là thế giới của riêng em, khi anh đến anh là vua, em là hoàng hậu . Em không thích ánh mắt nào nhìn em khi em hôn anh, chăm sóc và phục vụ cho anh . Hay là anh sợ tốn tiền vì em ?

Triệu Mỹ lắc đầu:

- Anh không nghĩ thế, ngay lúc này anh phải có bổn phận với em và con . Anh muốn thực hiện ngay những điều em vừa đề nghị, vì anh sợ em đổi ý, khi anh chưa mua kịp nhà cho em.

- Em mừng cho Đông Nghi có người cha biết nghĩ như anh . Em không đến nỗi thất vọng.

Triệu Mỹ hớn hở:

- Em biết Đông Nghi là con gái anh từ bao giờ.

Cố nén nỗi đau vào lòng, nàng dịu bảo:

- Từ lúc cấn thai . Còn anh ?

- Ngay lúc Vũ Nam rời phòng xét nghiệm máu . - Triệu Mỹ cười nắm lấy tay nàng, đáp.

Nàng khen lấy lòng:

- Anh cũng "đa mưu túc trí" thật, không hổ danh bạn be anh khen tặng . Anh khỏi phải lặn lội tìm nhà, em có sẵn địa chỉ nè . Anh lại xem và trả giá . Em rất vừa ý căn nhà này . Nếu anh cho em mừng lắm . Anh hứa là phải giữ lời đừng để người ta cười ông Triệu Mỹ giàu có mà thất hứa với vợ nhé.

Triệu Mỹ hôn lên má nàng bảo:

- Anh hứa gì em rào đón kỹ quá làm anh có cảm tưởng mình là người hay quên lắm vậy.

- Sao không quên! Hơn 2 năm nay, có bao giờ anh nhớ rằng, anh có 1 người vợ khổ sầu, 1 đứa con bơ vơ không ? - Nàng trách.

Triệu Mỹ cười:

- Từ đây anh sẽ nhớ . Trong 3 ngày anh sẽ cho em biết kết quả . Còn vấn đề Đông Nghi, em tính sao ?

- Thì mình về nhà mới đem nó theo . Vũ Nam đâu giữ nó làm gì khi biết nó không phải là giọt máu của mình . Em sợ cạnh bên anh thôi . Mấy bà vợ anh "quậy" em, anh tính sao ?

Triệu Mỹ cười:

- Không dám đâu... anh cúp lương là đói dài dài... làm sao dám cãi anh . Chỉ có mình em làm khổ, chống đối anh thôi.

- Tại sao em không sợ đám đệ tử rằn ri của anh . Phải ý anh muốn hỏi thế không ?

Triệu Mỹ cười, chàng giả lả:

- Vũ Nam có phản ứng gì khi biết chuyện đôi mình, Dung Nghi ?

- Bình thường . Vả lại, em lên tiếng chia tay từ lúc biết Đông Nghi là con của anh . Anh đừng lo chuyện gia đình em, em chỉ sợ anh đem buồn đến cho em thôi.

Triệu Mỹ dịu dàng bảo:

- Đời em ngày nay do anh 1 phần lớn . Từ nay, anh sẽ lo cho em . Dung Nghi hãy yên tâm . Anh làm mọi cách để em vui.

- Cám ơn anh đã tạo niềm tin trong em . Mình chia tay nhá, em về chờ tin vui từ anh . Triệu Mỹ! Đừng để em thất vọng lần nữa nhé.

Ngồi trước máy điện thoại trong phòng trực công ty, Dung Nghi mỉm cười với Mai Đào qua máy:

- Sáng nay Triệu Mỹ đến dàn giá với mày về căn nhà . Mày cố găng giúp tao lần đầu cũng như lần cuối nghe Mai Đào.

- Yên tâm đi . Tao sẽ hết lòng giúp mày . Vả lại, giúp mày thành công tao đâu tốn đồng bạc nào, ngoài ba tấc lưỡi uốn cong . Dung Nghi! Mày đừng ngại . Ý