XtGem Forum catalog
Lời Chúc Phúc Của Odin

Lời Chúc Phúc Của Odin

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322061

Bình chọn: 8.5.00/10/206 lượt.

ian

tế của tộc Aesir. Chính vì thế, cả gia đình tôi mới bị hại chết.

Cũng từ ngày ấy, ngôi làng nhỏ đã cùng tôi đi qua tuổi thơ ngập tràn ước mơ

và những nụ cười hạnh phúc, dường như đã biến thành một lớp tro tàn vĩnh cửu dưới sức tàn phá của khói thuốc súng và đại ma pháp với uy lực hủy

diệt vô cùng kia.

Đây là nghiệp chướng mà suốt cuộc đời này tôi chẳng thể nào rửa sạch.

Sau khi tất cả người thân dùng chính mạng sống của mình, đổi lại cho tôi

một cuộc đời tạm bợ[1'>, tôi đã từng thề với lòng, dù không thể trở thành ma đạo sư, tôi cũng nhất định phải trở thành một người có thể đứng ở

giữa chiến trường, nhìn Thần tộc Aesir từng bước đi tới diệt vong.

[1'> Nguyên văn là “cẩu thả thâu sinh”, nghĩa là sống được ngày nào hay ngày ấy, không cần để ý tới tương lai.

Tôi rời bỏ mảnh đấy quê nhà, cố gắng tìm một con đường có thể khiến mình ngoan cường sống sót.

Vậy là tôi nghĩ, có thể Svartalfheim - lãnh địa của Người lùn[2'> - sẽ hợp

với mình. Tuy Người lùn bản địa đều rất kỳ thị Thần tộc, nhưng năm đó

tôi mới chỉ hai mươi mốt tuổi, chiều cao chưa vượt một mét bốn mươi,

thêm cả mái tóc đen tuyền, ngoại trừ gương mặt và màu da khác họ, những

đặc điểm khác đều phù hợp vô cùng.

[2'> Trong thần thoại Bắc u,

Nidavallir (vùng đất bóng tối) là một trong chín thế giới, là nơi ở của

tộc Người lùn. Còn Svartalfheim là đất của tộc Elf đen. Nhưng trong

chuyện này, vì một số lý do, tác giả đã đặt giả thiết Svartalfheim là

đất của tộc Người lùn.

Tuy trong thế giới của Người lùn, hai mươi mốt tuổi có thể coi như đã trưởng thành, nhưng tốc độ phát triển của

Thần tộc rất chậm, hai mươi mốt tuổi cũng chỉ mới là một đứa trẻ mà

thôi, có rất nhiều chuyện chẳng biết chút gì. Sau khi tới Svartalfheim,

nếm nhiều đau khổ, chịu nhiều tủi hờn, còn gặp phải những đả kích mà tôi tưởng rằng mình chẳng thể gượng dậy.

Có một lần, sắp đến hạn nộp học phí, nhưng tiền tiết kiệm của tôi không đủ, nên mới xin nghỉ học

nửa tháng để vào khu mỏ làm thuê, những việc nhận được đều không thể

trang trải nổi tiền cơm ăn, thời gian làm lại dài nhất. Sức khỏe và khả

năng chịu đựng của Thần tộc vốn đã chẳng thể so được với tộc Người lùn.

Ngày hôm đó, tôi đói đến độ đầu váng mắt hoa, thân thể mất hoàn toàn cảm giác, chỉ còn dựa vào chút ý thức mà đập một khối đá lớn cứng rắn vô

cùng.

Quá hai giờ đêm, khối kim cương màu xanh ngọc to bằng nắm

tay mà ông chủ mới đào được không cánh mà bay, tôi nghe thấy lão ở phía

sau đang lớn tiếng hỏi, nhưng vì sức đã cạn kiệt nên tôi không thể đáp

lời. Rồi tôi bị một tảng khoáng thạch đập vào gáy. Tôi lắc lắc đầu, sau

đó không còn biết gì nữa.

Tới khi tỉnh lại, thì tôi đã bị ném ra

bên ngoài khu mỏ, đừng nói đến tiền công, ngay cả mấy đồng tiền nhét

trong người cũng bị cướp bằng sạch. Tôi ôm lấy cái đầu bê bết máu, đi

tìm ông chủ để nói lý lẽ, nhưng lão nói: “Tao đã nhét tiền công vào

trong người mày rồi, bản thân không giữ được, giờ lại đến ăn vạ tao là

sao? Hơn nữa, một con ranh như mày cũng chẳng làm được trò trống gì ra

hồn, lần sau đừng tới chỗ tao nữa”.

Người lùn là như thế, cực kỳ

dã man, thô lỗ, nhưng lại là những người thợ vô cùng khéo léo, họ sở hữu một khối óc thông tuệ, chế tạo ra rất nhiều báu vật để bán cho Thần tộc Aesir và Thần tộc Vanir - hai Thần tộc vẫn kèn cựa trong khói thuốc

chiến tranh. Cũng vì thích môi trường tăm tối, nên dù có rời bỏ lãnh địa của mình thì phần lớn người của tộc Người lùn đều lựa chọn tới lãnh thổ của Aesir. Lúc tôi vẫn còn ở lãnh địa tộc Vanir, chưa từng gặp người

nào giống vậy, càng chưa từng bị đối xử thế này, tôi cắn răng đi khỏi

khu mỏ, tới lúc phát hiện mình lúc này không có đủ tiền mua thuốc, cuối

cùng không nhịn được mà khóc lớn.

Đương nhiên, khả năng chịu đựng ngày bé rất yếu ớt. Tới lúc bắt đầu phát triển sự nghiệp của bản thân,

đột nhiên tôi lại nghĩ, mình trải qua những lần như thế, chưa chắc đã là chuyện kém may mắn.

Mấy năm nay, không biết đã bao nhiêu đêm, tôi mơ một giấc mơ vô cùng kỳ lạ.

Phần lớn thời gian, tôi đều mơ thấy cảnh tượng tộc Aesir tràn tới, ánh mắt

lạnh tựa băng, gương mặt với những đường nét rõ ràng của bọn họ, còn cả

những câu thần chú được niệm ra vô cùng lạnh nhạt, không có một chút cảm xúc nào. Rồi sau đó, cơn đau đớn như “vạn tiễn xuyên tâm” sẽ khiến tôi

giật mình tỉnh giấc, cơ thể đầm đìa mồ hôi.

Có lúc, tôi gặp được

chị ở trong mơ. Chị nói với tôi bằng giọng nghiêm nghị mà kiên cường như ngày trước: “Nana[3'>, em phải phấn chấn lên, đừng quên, dù có trải qua

khốn khổ thế nào, chị đều sẽ ở bên cạnh bảo vệ em”.

[3'> Cách gọi thân mật.

Và đôi khi, rất ít khi thôi, tôi sẽ mơ thấy nụ cười của một người. Đó là

giấc mơ vô cùng kỳ lạ. Trong mơ, tôi chưa từng thấy rõ gương mặt của

chàng, không biết tuổi của chàng, thậm chí còn chẳng nhìn ra mắt chàng

màu gì nữa, nhưng tôi biết, ánh mắt chàng đang nhìn mình, ánh nhìn ấy

dịu dàng mà quen thuộc, khiến cho hàng nước mắt của tôi bỗng muốn trào

khỏi bờ mi. Mặc dù tôi chưa từng yêu ai, mặc dù chỉ xuất phát từ bản

năng, nhưng tôi vẫn biết, đó là ánh mắt yêu