XtGem Forum catalog
Liệt Hỏa Như Ca

Liệt Hỏa Như Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323854

Bình chọn: 7.00/10/385 lượt.

môn trừ

hại cho võ lâm thì chúng ta không còn mặt mũi nào lăn lộn trên giang hồ

nữa!”

“Đúng!”

Trong lúc nhất thời, tinh thần quần hào sôi sục, đám hào kiệt giang hồ nhao

nhao lăng nhục Phích Lịch môn. Nghĩ tới bọn Phích Lịch môn ấy ỷ vào hỏa

khí của mình mà độc bá thiên hạ, thu gom vô số tiền tài, không coi các

môn phái khác ra gì, hống hách ngang tàng, kiêu căng đến mức khiến người ta muốn tiêu diệt. Không ngờ lần này bọn chúng lại thâm độc đến mức

xuống tay với cả dân thường, tập kích Liệt Hỏa sơn trang, đây chính là

thời điểm quần hào cần ra tay thảo phạt.

Nhìn quần hào dưới sảnh đang phẫn nộ ầm trời, hai tay Như Ca trong bộ găng lông chồn cũng dần siết chặt lại.

Chung Ly Vô Lệ…

Gã trai trẻ ấy khi nói chuyện thi thoảng lại đỏ mặt.

Chẳng ngờ đã bỏ mạng đêm qua.

Ngực nàng lạnh buốt.

Giữa lúc nhốn nháo, trưởng lão Võ Đang là Hồ Minh Tử quay sang Duệ Lãng,

trần giọng nói: “Duệ đường chủ, quý trang có thể chứng minh sự việc lần

này là do ai gây ra hay không?”

Tức thì, cả sảnh đường yên tĩnh trở lại.

Duệ Lãng lạnh lùng mỉm cười, như dã thú nổi giận đến cực điểm. “Thiếu chủ

Lôi Kinh Hồng của Phích Lịch môn đã đến trấn Miêu Hà hai hôm trước, đệ

tử đi theo tổng cộng có mười tám người, mang theo rất nhiều hỏa khí.”

“Ồ…”

Cả sảnh chấn động.

Tuy mọi người sớm đã ngờ là do Phích Lịch môn gây ra, nhưng khi chính Liệt Hỏa sơn trang xác nhận thì ai nấy đều kinh ngạc.

“Hơn nữa, đêm qua, khi Lôi Kinh Hồng đánh lén sơn trang chúng ta, y đã từng

giao thủ với Chiến phó trang chủ”, Duệ Lãng nói tiếp.

Lập tức, tất cả ánh mắt đều hướng vào Chiến Phong lạnh lùng, cao ngạo.

Đáy mắt Chiến Phong hiện lên màu lam u ám.

Viên bảo thạch đeo bên tai phải lóe lên ánh lam quỷ dị.

Như Ca nghiêng đầu, chăm chú nhìn y. “Ồ? Sư huynh từng động thủ với Lôi Kinh Hồng đêm qua sao?”

Chiến Phong chậm rãi nhìn về phía nàng. “Phải!”

“Sư huynh có nhìn rõ hay không? Chính là Lôi Kinh Hồng à?”

“Chính là Lôi Kinh Hồng.”

Như Ca lại hỏi tiếp: “Đêm qua không trăng ít sao, sao sư huynh lại đoan chắc như vậy?”

“Lửa lớn ngút trời, sáng như ban ngày.”

Ánh mắt Chiến Phong dần nheo lại.

Trong bộ găng lông chồn, đôi tay của Như Ca cứng lạnh như băng, ngón tay trắng nhợt.

Quần hào trong sảnh có phần khó hiểu.

Nghe đoạn đối thoại giữa hai người, dường như Liệt Như Ca đang nghi ngờ Chiến Phong.

Đao Vô Hạ khẽ nhướng lông mày, cánh quạt thanh nhã phe phẩy, ánh mắt lại

hướng về phía Duệ Lãng trong bộ y phục xám tro đang nghiến chặt môi.

Duệ Lãng lạnh lùng gắt: “Dẫn Lôi Kinh Hồng lên đây!”

Lôi Kinh Hồng?!

Lẽ nào Lôi Kinh Hồng đã bị Liệt Hỏa sơn trang bắt?

Mọi người kinh ngạc, cùng nhau hướng về phía cửa đại đường.

Hai cánh cửa màu đỏ chầm chậm mở ra.

Ánh mặt trời mùa đông có vẻ gì đó lạnh lùng và xa vắng, chênh chếch rọi vào trong sảnh, trong không khí có chút bụi trần, lãng đảng như thất hồn

lạc phách.

Hai đệ tử của Liệt Hỏa sơn trang, lôi một gã áo vải nhuộm đầy máu trên người vào trong sảnh.

Áo của gã thiếu niên đó bị xé rách tả tơi, trên mặt tụ máu tím bầm, nhìn

không phân biệt nổi là người hay quỷ, khóe môi y còn vương một vệt máu

đen, môi khô nứt nẻ hệt như quýt sấy. vai của gã bị móc vào hai sợi xích sắt loang lổ vết máu, kéo lê trên mặt đất, phát ra những tiếng leng

keng.

Mắt của gã sưng phù lên đến mức, không mở ra được, nhưng cái nhìn hung ác vẫn như một mũi tên độc bắn về phía Như Ca!

Hắn muốn xông về phía Như Ca!

Nhưng sợi xích sắt xuyên qua xương bả vai lại khiến cho y yếu ớt chẳng bằng một đứa trẻ lên ba.

Một tên đệ tử của Liệt Hỏa sơn trang bay lên tung cước đạp y ngã lăn ra đất.

“Tiện nhân! Có thành quỷ ta cũng sẽ giết ngươi!” Lôi Kinh Hồng rống lên khản đặc, lộ ra hận ý không gì sánh được!

Như Ca kinh ngạc đến ngây người!

Nhất thời, nàng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Vì sao trong một đêm mà Lôi Kinh Hồng lại có bộ dạng như vậy, vì sao Lôi

Kinh Hồng bỗng nhiên như có hận ý khắc cốt ghi tâm với nàng?

Ngồi trên ghế giáng hương lót da hổ , Như Ca cố ép bản thân phải bình tĩnh

lại, nàng cố nghĩ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Sắc mặt của nàng dần trắng bệch. Nàng nhìn về phía Chiến Phong như có nét gì đó lạnh lùng.

Nàng lại nhìn về phía Duệ Lãng trong con ngươi màu tro của y ẩn chứa vẻ

tàn nhẫn.

Hơi lạnh thấu xương!

Như Ca bất chợt hiểu rõ mọi thứ!

Thì ra cuộc gặp giữa nàng và Lôi Kinh Hồng tại ngọn núi hoang nọ đã bị người khác theo dõi.

Ngay sau khi nàng rời khỏi, Lôi Kinh Hồng lập tức bị bắt giữ. Ôi, cho nên

Lôi Kinh Hồng mới cho rằng gã bị nàng bán đứng, Chiến Phong và Duệ Lãng

mới có thể nói dối mà không sợ bại lộ. Ngoại trừ nàng thì chẳng ai biết

Lôi Kinh Hồng khi đó không thể xuất hiện ở Liệt Hỏa sơn trang!

Còn nàng không có khả năng vạch trần lời xằng bậy của bọn họ!

Như Ca toàn thân lạnh buốt.

Nàng không thể kềm chế được cơn run rẩy.

Nếu như lần này Giang Nam Phích Lịch môn bị hãm hại, vậy trước đây thì sao?

Chân tướng sự việc rốt cuộc là như thế nào?

Bụi trần phất phơ trong ánh mặt trời lạnh lẽo của ngày đông.

Cánh cửa màu đỏ của đại sảnh bị gió đóng mở kèn