XtGem Forum catalog
Liệt Hỏa Như Ca

Liệt Hỏa Như Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324032

Bình chọn: 9.00/10/403 lượt.

oàng-Thượng-đến!”

Mọi người trong điện cuống quýt quỳ xuống tiếp giá.

Hoàng thượng khởi giá đến phủ Cảnh Hiến Vương ngoài dự liệu của mọi người.Khi Hoàng Thượng mang quyền điều động cấm vệ quân và phê duyệt tấu

chương,giao cho Tĩnh Uyên Vương,trong cung lập tức dấy lên lời đồn về sự thất thế của Kính Dương Vương và Cảnh Hiến Vương.Tuy Tĩnh Uyên Vương

thân thể tàn tật,các thế lực trong triều đình đều cho rằng khả năng y

thừa kế hoàng vị là không cao,thế nhưng,y trời khó đoán,lòng dạ của

Hoàng thượng mấy ai có thể hiểu thấu.

Mà lúc này Hoàng Thượng vốn đang mắc bệnh,nhưng vẫn đích thân đến phủ Cảnh Hiến Vương,chẳng lẽ tình thế đã có điều gì thay đổi.

Sau khi mọi người bình thân,Cảnh Hiến Vương cảm tạ niềm vinh hạnh được phụ

hoàng giá lâm,Hoàng Thượng cũng tỏ ý hài lòng đối với y.

Bầu không khí của tiệc rượu đã đến cao trào.

Tiếng nói cười cha gọi con vâng dường như đã phá vỡ mọi suy đoán suốt mười mấy ngày nay trong triều đình.

Nhìn Hoàng Thượng,Như Ca thầm giật mình.

Đây là lần thứ hai nàng được trông thấy Hoàng Thượng.Dáng vẻ của người so

với lần trước đã già đi rất nhiều,khóe mắt và bờ môi của người hơi trễ

xuống,da thịt cũng nhão ra.Giữa trán ông thấp thoáng làn khí đen,nhưng

đôi môi lại đỏ tươi đến dị thường.

Nàng nhíu mày,một cảm giác mơ hồ chợt lướt qua tim.Nàng nghiêng đầu,cố gắng

nắm bắt y nghĩ kì lạ ấy,vô tình bỗng nhìn xuyên qua tấm màn cửa trông

suốt như cánh ve…

Giữa màn đêm nhạt nhòa như mây mù.

Dười ánh đèn lưu ly bảy sắc rực rỡ.

Cạnh bóng cây đang đong đưa tựa ma quỷ là một dáng hình yêu tà màu đỏ thẫm tựa như máu tươi chốn địa ngục.

Y ngẩng đầu cao ngạo,nhẹ nhàng ngửi chén rượu bằng vàng giữa những ngón

tay trắng bệch.Chén rượu nằm trong tay y,trên chén có khắc những hình

thù hoa văn tinh xảo kì lạ.

Y đứng chân trần.

Bộ y phục đỏ như máu tung bay theo gió.

Đột nhiên,người áo đỏ dường như trông thấy nàng.

Cách nhau bởi một mành cửa trông suốt.

Y,trông bóng tối của sân đình.

Nàng,tại gian phòng đầy huyên náo.

Ánh mắt thật dữ dội.

Người áo đỏ hệt như đang nhìn nàng,lại có vẻ như nhìn xuyên qua nàng mà vọng

đến một nơi xa xăm vĩnh hằng nào đó,nốt đỏ hồng trên trán y vừa có vẻ tà mị lại thoáng nét đa tình.

Như Ca hoảng hốt như rơi vào cõi mộng.

Mãi đến khi nàng chớp chớp mắt,lay cánh tay Ngọc Tự Hàn,muốn y cũng trông thấy người áo đỏ ở song cửa ấy.

Ngọc Tự Hàn nhìn ra phía sân đình.

Qua bức mành cửa mỏng manh như sương khói,chỉ có thể trông thấy từng ngọn đèn lồng hoa lệ trong bóng đêm.

Như Ca dụi dụi mắt,chẳng lẽ nàng lại vứa hoa mắt ư?

“Gần đây chiến sự với Oa quốc đã có phần lắng xuống”.Giữa yến tiệc,Cảnh Hiến Vương tâu lên Hoàng Thượng. “Có điều,tướng sĩ của chúng ta cũng thương

vong rất nhiều”.

Oa quốc chỉ vốn chiếm cứ vài hòn đảo trên biển,lấy đánh cá làm nghề mưu

sinh.Thế nhưng,từ khi võ sĩ tại Oa quốc trở nên thịnh hành,bọn người nơi ấy cũng nhiều dã tâm và tham lam hơn.Bọn họ bắt đầu chỉ tấn công rải

rác,về sau dần hành động có tổ chức,xâm chiếm và nô dịch dân chúng trên

đất liền.Mấy năm gần đây,Oa quốc ngày càng cuồng vọng,thậm chí còn có

mưu đồ làm bá quyền cà Trung Nguyên.Triều đình đã rất nhiều lần phái

binh giao tranh,nhưng cứ đánh rồi lại ngừng đánh,mối họa ngầm cuối cùng

vẫn chưa được giải trừ.

Cảnh Hiến Vương trầm giọng nói: “Hôm trước,Oa quốc phái sứ thần dâng cho Uy

Viễn tướng quân một phong thư.ngỏ ý muốn cầu hòa,từ nay không gây chiến

sự nũa”.

Lời này vừa nói ra.Cả tòa điện đều chấn động! Nếu như có thệ nghị hòa,triệt bỏ hoàn toàn uy hiếp từ Oa quốc,đối với bách tính ở duyên hải và triều

đình quả là tin vui.

Tinh thần của Hoàng Thượng cũng chuyển biến lớn.Ngưới nói: “Ồ! Là Oa quốc chủ động muốn cầu hòa sao?”

“Vâng”.Cảnh Hiến Vương gật đầu xác nhận. “Nhưng Oa quốc ngõ ý nhất định phải nhận

được thành ý từ phía chúng ta mới yên tâm giảng hòa.”

‘Thành ý như thế nào?”

“Hôn nhân kết giao”

“Ha ha”.Hoàng thượng cười đáp: “Việc này dễ thôi”

Các vương tử đại thần trong buổi tiệc cũng thở phào nhẹ nhõm.Hôn nhân chính là con đường hòa hoãn chiến tranh hiệu nhất từ trước tới nay.Công chúa

xinh đẹp trong cung có rất nhiều,chọn lấy một người gả đến Oa quốc là

được.

Thế nhưng Cảnh Hiến Vương lại nhíu mày nhăn mặt như có nỗi khổ tâm.

Hoàng Thượng lấy làm lạ hỏi: “Có gì không ổn hay sao?”

Cảnh Hiến Vương trầm ngâm nhìn về Ngọc Tự Hàn trong buổi tiệc.

Ngọc Tự Hàn cả người khoác cẩm bào trang nhã màu xanh ngọc,tóc kết ngọc

dương chi,tay đeo nhẫn “dương chi bạch ngọc”. Y ngồi trên xe lăn,ánh mắt điềm tĩnh,khí chất cao quý,tạo cho y một vẻ không giận mà oai.

“Sứ giả Oa quốc nói,trưởng công chúa của bọn họ muốn làm vương phi của Tĩnh Uyên Vương"

Đêm đầu đông,gió khuya mang hơi lạnh,cỏ cây xao xác reo vang.Ánh trăng

xuyên qua những tán cây trong rừng,hắt bóng xuống con đường nhỏ yên

tĩnh.

Một chiếc kiệu ấm màu xanh.

Đám người khiêng kiệu,bước chân vừa nhanh vừa khẽ khàng.

Huyền Hoàng và Bạch Hổ đi bên cạnh chiếc kiệu ấy,cận thận theo dõi hai bên đường.

Trong kiệu có một lò than cháy đỏ,lốp bốp nổ vang.

Như Ca xoa xoa hai tay